Trịnh Kình Sâm chưa bao giờ ngủ trước Tô Na khi hai người làm xong, hôm nay có lẽ là một ngày đặt biệt, anh ngủ say đến không còn biết gì, Tô Na ngồi bên giường với một thân toàn dấu hôn từ cổ đến chân.
Bàn tay cô chạm khắp khuôn mặt của anh, từ chân mày đến sống mũi, nhân trung rồi đến đôi môi đã hôn cô một cách mãnh liệt.
Ánh mắt cô nhìn anh mà buồn vui không rõ, nhìn ra ngoài trời cũng sắp tối rồi.
Điện thoại của cô lại không có bất cứ một cuộc gọi hay tin nhắn nào, có lẽ bằng cách nào đó mà Trịnh Kình Sâm đánh lừa được Mã Tiểu Tuệ chẳng hạn.
Nếu biết kế hoạch thất bại, có lẽ Mã Chính Thành đã làm ầm lên với cô rồi, chứ cô không thể êm đềm như hiện giờ.
Một lúc sau, Tô Na lại thay một bộ đồ kín đáo, cô đến hôn lên trán Trịnh Kình Sâm, rồi hôn lên má của anh, hệt như cách lúc cô từ biệt anh ở khách sạn.
"Trịnh Kình Sâm, bây giờ anh không sao rồi thì em đi đây, mẹ của em đang đợi em, em không còn cách nào khác.
Anh sẽ sống tốt mà đúng không?"
Nhìn gương mặt anh vô lo vô nghĩ như hiện tại, cô mong rằng sau khi anh tỉnh lại anh vẫn sẽ như thế.
Dằn lại vài giây nhìn anh lần cuối, sau đó cô liền dứt khoát bỏ đi.
Cô đoán rằng Trịnh Kình Sâm đã cho người theo dõi cô, cô đã phong phanh đoán ra từ lúc ở quán rượu, đến ngày hôm nay, anh biết cô ở nhà nên đã trở về đúng lúc như vậy, cô mới dám khẳng định.
Vậy nên cô sẽ dùng xe của Trịnh Kình Sâm để tránh khỏi tai mắt, bên trong xe cô tắt đèn tối đen để bên ngoài nhìn vào không thể thấy rõ người lái.
Tô Na rất căng thẳng cho đến khi chiếc xe thành công rời khỏi biệt thự mà không có dấu hiệu bị bám theo.
Cô lái xe đến một trung tâm mua sắm sầm uất rồi đậu xe ở đó, sau đó cẩn thận chen lẫn vào dòng người đông đúc mà đi.
Tô Na bật điện thoại lên, cô nhìn kỹ địa chỉ mà Mã Chính Thành đưa một lần nữa rồi tắt nguồn điện thoại.
Mã Chính Thành nói, xong việc thì cô có thể đến đó đưa mẹ cô đi.
Đến giờ ông ta vẫn chưa phát hiện ra kế hoạch thất bại, cô chắc là mẹ cô vẫn an toàn, bây giờ cô nhanh đến đó đưa bà ấy đi vẫn còn kịp.
Vì việc lần này ông ta hứa có liên quan đến mẹ của cô, dù bất cứ giá nào cô cũng phải đặt cược tin ông ta một lần, cô cũng đã không còn giá trị lợi dụng cho ông ta nữa, ông ta nhất định không giữ lại một kẻ vô dụng bên người.
Tô Na đi đến khu trong địa chỉ, ánh mắt dáo dác nhìn lên các biển số nhà.
"Chắc là ở quanh đây rồi… a."
Tô Na bị đụng phải một người khiến cô ngã ra bật xuống đường.
Túi đồ trên tay cô rơi xuống, cả điện thoại trong túi áo cũng rơi ra.
Trùng hợp, người đàn ông kia cũng mang theo một chiếc túi y hệt và nó cũng bị rơi ra khỏi tay anh ta sau cú va