Chạy từ xa, Hứa Niên tất nhiên nhận ra bóng người quen thuộc, quan sát một thoáng xung quanh, hàng chục họng súng đều hướng vào họ, trong khoảnh khắc đó, Hứa Niên bước chân chững lại, bức tốc mà hét thật lớn.
"Ai dám động vào hai người họ thì bước qua xác tôi trước."
Âm thanh to lớn, vang vọng như một phát nổ thu hút hết sự chú ý, những ngón tay sắp bóp cò cũng ngay tức thì buông lỏng.
Hứa Niên biết lời nói của anh rất có trọng lượng, trong tình thế cấp bách này, đây là lần đầu tiên anh ta lợi dụng thân phận của mình để lên giọng quyền uy đe dọa đám thuộc hạ của ba mình.
Trịnh Kình Sâm mặc kệ chuyện gì đang diễn ra, anh vẫn tập trung chạy về phía cổng chính, nhưng tình hình có vẻ không khả quan khi tứ phía của anh đều có kẻ địch.
Hứa Niên không chần chừ mà chạy tới chỗ của anh, nhìn vào cặp mắt sâu hoáy thoáng hiện dưới chiếc mũ, lại nhìn xuống Tô Na trong tình trạng không thể tệ hơn, ánh mắt của anh ta nổi hết cả gân đỏ, lại lớn giọng ra lệnh.
"Mau tránh đường hết cho tôi."
Trong đám thuộc hạ, Liễu Y Y chen chút qua những tên cao to mà chạy ra đúng lúc nói lớn.
"A Niên, anh hà tất phải vì một người không thể cứu chữa như cô ta mà đối đầu với lão gia chứ?"
Hứa Niên đang không hiểu vì sao lúc sáng rõ ràng Tô Na vẫn còn mạnh khỏe, vết thương đã đỡ đi nhiều nhưng tình trạng hiện tại của cô gọi là đến mức nguy kịch cũng không phải là quá.
Nhìn sơ qua, trên người cô ngoài vết thương ở vai ra cũng không có dấu hiệu bị tra tấn, Liễu Y Y bất ngờ xuất hiện lại nói một câu như khẳng định chắc nịch khiến anh ta biết chắc cô ta chính là người làm Tô Na thành ra thế này.
Ngọn lửa nóng giận sôi lên sùng sục, anh ta nhìn Liễu Y Y như kẻ thù từ kiếp trước, hận không thể ngay lập tức lột da cô ta.
"Liễu Y Y, là cô…"
"A Niên, con làm loạn đủ chưa? Nhìn các anh của con đi, có ai dám ngỗ nghịch trước mặt ta như con không? Dù ta có nuông chiều con đến mấy cũng phải có giới hạn, có chừng mực thôi có biết không?"
Hứa Bá Nghị đột ngột xuất hiện và lên tiếng, ông ta mặc một bộ pijama phi bóng màu đen huyền, khoác ngoài một chiếc áo choàng dài xuống tận bắp chân mà đứng khoanh tay uy nghiêm trước đám thuộc hạ.
Hứa Niên không bị lời đe dọa làm cho hoảng loạn, vẫn ngang nhiên đưa ra lời thách thức.
"Lão già, dù hôm nay ông có nói gì tôi cũng phải đưa cô ấy đi, ông đừng hòng cản được."
Hứa Bá Nghị hơi nhếch môi, giọng nói nồng nặc mùi xảo quyệt.
"Mạnh miệng thì làm được gì chứ? Để xem con có vượt qua đám thủ hạ của ta không đã?"
Hứa Bá Nghị vừa dứt lời, đám thủ hạ đã sẵn sàng bổ nhào