Tạ Quân nhướng mày nhìn nàng, giống như chỉ cần nàng gật đầu một cái, hắn liền cởi xiêm y ra cho nàng xem.A Dung do dự chốc lát, đỏ mặt lắc đầu: “Muội cảm thấy không thích hợp lắm…”Tạ Quân yêu thương hôn lên khuôn mặt nàng, trầm giọng cười: “Có gì mà không thích hợp, cả người ta đều là của A Dung rồi.
Tự A Dung đã từng nói rồi mà, không nhớ sao?”A Dung quả thực đã từng nói đùa với Tạ Quân vào dịp Đoan Ngọ năm trước, nhưng sao có thể coi là thật được…Hắn chung quy vẫn là của hắn, có mọc trên người nàng đâu.Thấy A Dung xấu hổ, Tạ Quân không nỡ tiếp tục trêu đùa nàng nữa, chỉ nói một câu bên tai nàng: “Rồi A Dung sẽ thấy thôi.” Liền bế nàng lên, một tay đỡ đầu gối, là kiểu bế trẻ con.Sau đó đặt A Dung lên giường, đắp chăn.
A Dung sợ nóng, không tình nguyện hừ một cái, đạp chăn ra.“Bây giờ không đắp, lát nữa nếu lạnh, thì tự đắp, biết chưa?” Tạ Quân trên miệng nói vậy, trong lòng lại nghĩ lúc đêm lạnh vào phòng lần nữa, đắp chăn cho nàng.Người này vừa nãy còn coi A Dung là một nữ nhân, xong chuyện cái là như nuôi nữ nhi vậy, có thể thấy tâm tư của nam nhân cũng không thể nắm chắc được.Thấy A Dung liên tục gật đầu, Tạ Quân lại gần hôn lên trán nàng, giọng nói dịu dàng mềm mỏng: “Ngủ ngon.”A Dung của ta.Sáng sớm hôm sau, A Dung tiến cung, lần này nàng không còn là Dung Chiêu công chúa nữa rồi, không có phẩm cấp, bởi vậy không cần mặc cung trang rầy rà, chỉ mặc thường phục, đeo thêm mạng che là xuất phát.Trong cung đã không ít người từng gặp nàng, nếu chợt thấy có người giống hệt Dung Chiêu công chúa quá cố, chắc sẽ bị dọa chết khiếp.Tạ Quân nắm tay A Dung đi qua chín mười chín bậc thang bạch ngọc, đến trước Tử Thần điện, liền dừng chân lại, chỉ mỉm cười cổ vũ A Dung đi vào.Từ khi A Dung biết Thái Tử ca ca muốn một mình gặp nàng, vừa vui vẻ lại vừa bất an, nàng sợ Thái Tử ca ca sẽ trách nàng lừa gạt giấu diếm, ngoài việc đó ra, từ muội muội trở thành đệ muội, vai vế thay đổi, cũng khiến người ta không kịp thích ứng.Cửa điện mở rộng, trong điện chỉ có một bóng dáng cao lớn đứng khoanh tay, nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm của nàng, Thái Tử xoay người lại, mỉm cười với A Dung: “Đã lâu không gặp, A Dung.”A Dung hơi há miệng, rốt cục vẫn nói: “Thái Tử ca ca.”Nàng bước nhanh chân, đến trước mặt Thái Tử, tháo mạng che xuống, ngẩng đầu nhìn hắn ta.Ánh mắt Thái Tử nhìn nàng chứa đựng sự bao dung của trưởng bối, lại có thêm chút hoài niệm, tiếc nuối và vui mừng, tóm lại là vô cùng phức tạp, khiến cho A Dung không thể hiểu được, hắn ta mở miệng hỏi: “A Dung yêu Tam đệ không?”A Dung gật đầu.“A Dung yêu hắn, là khác với cái yêu đối với Thái tử ca ca chứ?” Thái Tử không biết A Dung có phân biệt được hai khái niệm yêu hoàn toàn khác nhau này không, hắn ta sợ sau khi A Dung xuất giá nhận ra được, lại cảm thấy hối hận.A Dung hiểu được ý của Thái Tử, bởi vì vấn đề như vậy Tạ Quân cũng hỏi không chỉ một lần, sợ nàng không phân rõ được giữa tình cảm huynh muội và tình cảm nam nữ, không chỉ là Thái Tử, Tạ Quân còn cố chấp với vấn đề này hơn.Tạ Quân vẫn còn đang chờ ngoài điện, A Dung nhìn về phía cửa điện đã đóng, nét trẻ con trong nụ cười giảm đi ít nhiều, nàng nghiêm túc gật đầu: “Thái Tử ca ca yên tâm, muội hiểu.”Ít nhất nàng hiểu được, Thái Tử ca ca có thể tốt với chị dâu, phụ thân có thể tốt với Cố thúc thúc, nhưng Tạ Quân chỉ có thể tốt với nàng.Nhưng mà đợi đã, sao nàng lại lôi phụ thân và Cố thúc thúc vào thế này.Thái tử có được đáp án khẳng định, lúc này mới gật đầu cười: “Vậy thì tốt, Thái Tử ca ca đích thân ban chỉ tứ hôn cho hai người được không?”Hôm qua Tạ Quân chỉ có được sự đáp ứng ngoài miệng, A Dung vừa đến, Thái Tử liền nhanh chóng dứt khoát làm xong chuyện tứ hôn này luôn.Ngày hôm đó, thánh chỉ tứ hôn được ban xuống, dân chúng trong Kinh thành lúc này mới biết, Ngọc Kinh Vương gia độc thân hoàng kim mà nhiều người mong ước đã là hoa có chủ rồi, mà Vương phi lại không phải bất cứ người nào trong Kinh thành, mà là Thiếu trang chủ của Táng Kiếm sơn trang ở Tuyết vực xa xôi, nghe nói trong vụ vây quét thổ phỉ ở nước Thục lần trước, Táng Kiếm sơn trang cũng tham dự, rốt cuộc là trượng nghĩa viện trợ hay là mượn gió bẻ măng thì không biết, nhưng chính bởi hành động tiêu diệt thổ phỉ lần đó, vị Thiếu trang chủ xinh đẹp như hoa và Vương gia của bọn họ chính thức quen biết, Vương gia yêu nàng sâu đậm, vừa về Kinh liền xin chỉ tứ hôn, chấm dứt cuộc sống độc thân.Đây là phiên bản được lưu truyền trong Kinh thành, chi tiết thì chỉ có thể suy đoán thôi.Nhưng mà còn có một phiên bản nữa, đó là Tạ Quân muốn xung hỉ cho Hoàng Thượng, vừa hay bên cạnh lại xuất hiện một nữ tử thích hợp, liền cứ như vậy mà quyết định.
Cho dù người nghĩ ra giả thuyết này xuất phát từ lòng ghen tỵ hay gì khác, cách nói chỉ vậy cũng chỉ có thể âm thầm mà thôi.Đối với bệnh tình của Hoàng Thượng, tuy người trong Kinh thành cũng suy đoán đôi chút, nhưng vẫn biết đây là chủ đề không thể dễ dàng nói ra miệng.
Ngoài ra, phi tần trong cung vì để sau này có thể bình an sống qua ngày, đã tích cực làm thân với Thái tử, còn người bên cạnh Hoàng Thượng không rời một tấc, lại là người nổi tiếng yêu mị, thậm chí còn bị truyền ra là hồng nhan họa quốc – Trân phi.Có thể thấy người không dựa vào tướng mạo, gặp hoạn nạn mới thấy được chân tình.Hôn lễ của A Dung và Tạ Quân định vào tháng ba năm sau, lúc đó A Dung đã đến tuổi cập kê, hơn nữa còn là thời điểm xuân tình rực rỡ, xuất giá lúc này là quá thích hợp.Tạ Quân đánh cược với Tả Tướng, Tạ Quân không ép Tả Tướng giao giải dược cho Hoàng Thượng, Tả Tướng cũng không cho phép Yến Tuyết Chiếu đút máu cho Hoàng Thượng, tất cả đều phải xem tốc độ nghiên cứu giải dược của Đổng Quyết Minh, nếu có thể cứu sống Hoàng Thượng, Tả Tướng cũng không thể ngăn cản, coi như là buông bỏ thù hận với Hoàng Thượng, nếu không thể cứu sống, Tạ Quân sẽ phải chịu tang ba năm.Bởi vì Tả Tướng thủ đoạn thông thiên, ông ta đã đáp ứng sẽ từ từ buông bỏ quyền lực, nhưng