Trong thời gian đợi kết quả kiểm tra, Thẩm Ý Thi vô cùng sợ hãi cùng lo lắng, cô ta đứng ngồi không yên.
Trái ngược với cô ta, Thẩm Lạc Ngưng bày ra tư thế an nhàn, ngồi hóng chuyện, xem kịch.
"Ngưng.
Có kết quả rồi" Liên Y cầm một tờ giấy ra đưa cho Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng đứng lên nhận lấy kết quả ADN, mắt cô lướt qua số phần trăm xác nhận sau đó cong môi cười.
Thẩm Lạc Ngưng đưa kết quả cho Thẩm Lão Gia coi đầu tiên.
Thẩm Ý Thi cắn chặt môi mình đến ra máu.
"Quả thực là ba mẹ ruột của nó" Thẩm Lão Gia gât đầu nói sau khi xem kết quả.
Sở Vân Dung cũng vội vàng đi tới nhận lấy kết quả xem.
"96%?"
"Cái gỉ? Không thể nào.
Các người đánh tráo.
" Thẩm Ý Thi hét lên sau khi nghe Sở Vân Dung nói.
"Thưa cô, báo cáo kết quả xét nghiệm này được tôi lấy mẫu, cho vào xét nghiệm trước mặt mọi người, không thể nào đánh tráo được nên sẽ không có bất kì sơ sót nào"Liên Y trầm giọng nói.
"Mẹ.
Con không muốn xa mẹ" Thẩm Ý Thi nhanh trí lao đến ôm lấy tay Sở Vân Dung mếu máo.
"Con....Tạm thời cứ ở đây đã.
Mẹ sẽ xử lý chuyện này"Sở Vân Dung có chút bất lực.
"Mẹ..."
"Về phòng trước" Sở Vân Dung ra lệnh.
Thẩm Ý Thi ngoan ngoãn nhấc chân đi về phòng, lúc đi ngang Thẩm Lạc Ngưng cô ta hận không để tát cho Thẩm Lạc Ngưng một cái khi thấy dáng vẻ vô tư xem kịch của cô.
Sau khi Thẩm Ý Thi về phòng, Sở Vân Dung cùng Thẩm Lão Gia ngồi xuống nói chuyện cùng đôi vợ chồng kia.
"Cầu xin các người, mau trả con gái lại cho chúng tôi.
Gia đình tôi chỉ có duy nhất một đứa con gái là nó thôi" Người đàn bà lấy tay lau nước mắt.
"Các người nói chỉ có con bé là con gái vậy tại sao lúc trước còn bỏ rơi con bé, đưa nó vào cô nhi viện?" Sở Vân Dung vô cùng tức giận vì điều này.
"Chuyện này, có chút dài...." Người phụ nữ kể lể hết toàn bộ sự việc cho Sở Vân Dung nghe.
Sau khi nghe xong, tim bà đau như cắt.
Chuyện của Thẩm Ý Thi trải qua theo lời kể của người phụ nữ vô cùng giống với Thẩm Lạc Ngưng.
Vì một lần lơ là nên đã lạc mất con bé, đến tận bây giờ mới tìm được....!
Sở Vân Dung vô cùng đồng cảm nhưng bà vẫn rất lí trí, bảo họ quay về, một vài ngày nữa hẳn đến.
Sau khi đôi vợ chồng đó rời đi, Thẩm Lão Gia bảo Sở Vân Dung lên phòng ông nói chuyện riêng.
"Ta biết con sẽ không nở trả Ý Thi về cho ba mẹ ruột của nó.
Nhưng con à, dù sao bọn họ vẫn là máu mủ ruột thịt của con bé.
Con nở chia cắt sao?" Thẩm Lão Gia cất giọng nói.
"Ba, chuyện này con đương nhiên biết rõ.
Con đã quyết định rồi.
Vài ngày nữa, chúng ta công bố với bên ngoài rằng Thi Thi nó nhận lại ba mẹ