Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

75: Kết Cục Của Thẩm Ý Thi


trước sau


Cả nhà họ Thẩm hiện tại đang có mặt tại Đại Viên đợi Thẩm Ý Thi quay về.

Không lâu sau, Thẩm Ý Thi một thân đầy mồ hôi chạy về.

"Ông Nội, Mẹ.

Xin hai người tin tưởng con..." Thẩm Ý Thi mếu máo nói.

Cô ta quỳ bệt xuống đất cầu xin.

"Chuyện đến nước này mà còn chối cãi được sau?" Thẩm Gia Hứa tức giận quát lên, nhiều lần Thẩm Ý Thi hãm hại Thẩm Lạc Ngưng anh đều biết nhưng vì tôn trọng quyết định của em gái nên anh mới dừng lại, không ra tay.

"Mẹ, con xin mẹ.

Chuyện này là do con bị hãm hại" Thẩm Ý Thi bị Thẩm Gia Hứa quát thì có chút sợ hãi nhưng cô ta vẫn kiên trì cầu xin Sở Vân Dung.

"Con nói cho mẹ biết sự thật đi Thi Thi, chuyện này là do con làm sao?" Sở Vân Dung nhẹ giọng nói, tuy chứng cứ đều đã có sẵn nhưng tâm bà vẫn hy vọng đứa con gái thiện lương này không làm điều đó.


Thẩm Ý Thi đang mếu máo cầu xin thì nghe thấy lời chất vấn của Sở Vân Dung làm cho khựng lại.

Cô ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Sở Vân Dung.

Thẩm Ý Thi cứ nghĩ Sở Vân Dung sẽ tin tưởng mình vô điều kiện nhưng không ngờ bà lại chất vấn mình.

Điều này làm Thẩm Ý Thi có chút lạnh lòng, cô cong môi cười lớn vài tiếng.

Sở Vân Dung thấy Thẩm Ý Thi cười sảng khoái thì nhíu mài nhìn cô.

"Nhà họ Thẩm sao? Cảm ơn nhà họ Thẩm các người rất nhiều nhỉ?" Thẩm Ý Thi đứng dậy cong môi nói.

"Thi Thi..." Sở Vân Dung khó hiểu nhìn con gái mình.

"Chắc các người bây giờ đều tin tưởng Thẩm Lạc Ngưng, các người đều chuẩn bị sẵn tất cả kế hoạch để đuổi cổ tôi ra khỏi nhà họ Thẩm ròii nhỉ?" Thẩm Ý Thi lớn giọng trách mắng.

"Nhà họ Thẩm các người tốt lắm sao? Đặc biệt là bà, từ lúc con nhỏ Thẩm Lạc Ngưng đó quay về, bà liền quên mất tôi, bà xem tôi như người vô hình vậy....Mẹ à, bà nói xem, Thẩm Lạc Ngưng có đáng chết không?" Thẩm Ý Thi bỗng nhiên cười lớn sau đó nói ra một tràn.

"Con...con..." Sở Vân Dung sau khi nghe những lời thật lòng của Thẩm Ý Thi thì ôm ngực ngồi bệt xuống ghế.

Bà không thể ngờ rằng đứa con gái bà tự tay chăm sóc lại luôn muốn hãm hại con gái ruột của bà.

Hôm nay cô còn nói ra những lời khó nghe như vậy....!
"Câm miệng" Thẩm Gia Hứa thẳng tay tát Thẩm Ý Thi một cái.

Quá đủ rồi, Thẩm Gia Hứa nhịn không nổi nữa rồi.

"Anh là cái thá gì mà đánh tôi?Đúng rồi nhỉ? Trong mắt anh cũng chỉ có đứa em gái Thẩm Lạc Ngưng kia thôi.

Từ lúc ba mẹ nhận nuôi tôi đến giờ, từ lúc tôi đến nhà họ Thẩm ở đến giờ, anh chưa bao giờ cho tôi một sắc mặt tốt" Thẩm Ý Thi ôm mặt đau đớn hét lên với Thẩm Gia Hứa.


"Thẩm Ý

Thi.

Nếu nhà họ Thẩm đã không đối xử tốt với cô như lời cô nói thì từ bây giờ cô sẽ không được bén mảng tới gần Đại Viên nửa bước.

Tôi sẽ cho người báo với bên ngoài rằng cô-Thẩm Ý Thi từ nay chính thức đổi thành họ cha mình là Lý Ý Thi, từ này về sau không còn bất cứ quan hệ nào với nhà họ Thẳm, mọi chuyện liên quan đến cô đều không liên quan đến nhà họ Thẩm.

Mong cô nhớ cho kĩ" Thẩm Lão Gia từ đầu tới cuối đều không nói lời nào bỗng dưng lên tiếng phút chót.

Thẩm Ý Thi nghe lời này xong như sét đánh ngang tai, đây là đang phủi sạch quan hệ với cô.

Với tình trạng hiện giờ của cô nếu nhà họ Thẩm lại tung thêm tin thì Thẩm Ý Thi chỉ có đường chết.

"Ông Nội, Mẹ...Con..." Thẩm Ý Thi đến giờ mới biết sợ, giọng run lẩy bẩy nói.

"Đuổi ra ngoài" Thẩm Lão Gia ra lệnh cho người kéo Thẩm Ý Thi ra khỏi Đại Viên.

"Cầu xin mọi người mà, Mẹ...mẹ cứu con đi...Con biết lỗi rồi mà" Thẩm Ý Thi bị lôi đi, cô ta hét lên trong vô vọng.

Sau khi Thẩm Ý Thi bị kéo đi, Sở Vân Dung vẫn còn ngồi thờ thẫn trên ghế, bà cúi đầu nhìn xuống không nói lời nào.

Bỗng nhiên bà đứng dậy muốn trở về phòng thì một cơn choáng váng truyền đến cộng với cơn đau tim làm nhói một bên ngực khiến Sở Vân Dung mất thăng bằng ngã xuống nền nhà bất tỉnh.


Thẩm Gia Hứa cùng Thẩm Lão Gia bị Sở Vân Dung doạ cho sợ lập tức lao đến lay người bà.

"Mẹ...."
"Vân Dung..."
Nhận ra Sở Vân Dung đã bất tỉng, Thẩm Gia Hứa liền vội vàng đi lấy xe chở bà đến bệnh viên cấp cứu.

Sau khi Thẩm Khiêm cùng Thẩm Lạc Ngưng hay tin cũng nhanh chóng có mặt.

"Ba.....Chuyện này sao ba có thể giấu lâu như vậy?" Thẩm Gia Hứa bất mãn nhìn Thẩm Khiêm.

"Chuyện lần này con lỗ mãn quá rồi A Khiêm" Thẩm Lão Gia cũng tức giận trách móc.

"Xin lỗi Ba, chuyện này đều do con, con không nên giấu cả nhà chuyện bệnh tình của Vân Dung" Thẩm Khiêm có chút phiền lòng.

Khi hay tin người vợ mình yêu thương, một phu nhân quyền quý người ngừoi kính trọng lại bị bệnh tâm thần khiến Thẩm Khiêm đau đầu không thôi..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện