Hạ An xuống máy bay lúc 12 giờ, vừa tắt chế độ máy bay, điện thoại nhảy ra 99+ tin nhắn.
Hạ An nhìn lướt qua tin nhắn của chị Nguyệt và hotsearch, đầu như sắp nổ tung, máy móc bước về phía trước.
Tin tức quá mức chấn động, thậm chí đến một tiếng sau cô cũng chưa nghĩ ra cách.
Cả người cô quay cuồng, khó khăn lắm mới lên được xe, lúc cô chuẩn bị đóng cửa, cửa xe bị giữ lại, Dư Thần cúi người xuống.
Hạ An giật mình, một lúc sau mới nhận ra anh: "Anh điên rồi sao? Bây giờ chúng ta đang ở trên hotsearch đấy, anh còn dám đi chung với em?"
"Dù sao cũng đã bị chụp rồi.
Còn giấu gì nữa?"
Hình như cũng có lý.
Trên đường từ sân bay về khách sạn, Hạ An vẫn luôn gửi voice chat cho chị Nguyệt.
"Vậy bây giờ mọi người nghĩ thế nào?"
"Nội bộ đã thương lượng xong rồi, chị thấy em nên để Dư Thần đăng weibo giải thích đi, em đừng lộ diện.
"
Lúc này, trợ lý bên cạnh chị Nguyệt hỏi: "Không phải vừa nãy vẫn còn có một phương án lựa chọn là công khai sao ạ?"
"Công khai cái gì? Dư Thần sao lại muốn công khai được cơ chứ? Nghĩ gì vậy? Đã đạt được địa vị như hôm nay rồi, có mấy ai chịu công khai để làm mục tiêu cho dư luận chứ?"
Trợ lý nghĩ ngợi một lúc, sau đó thở dài: "Cũng đúng.
"
Rất nhanh sau đó, tin nhắn trả lời của Hạ An được gửi đến.
"Được, đợi lát nữa em sẽ nói với anh ấy.
"
!.
.
Vì cô không cần lộ diện nên Hạ An về tắm rửa trước, sau đó tâm trạng mới ổn định lại.
Cô nói với Dư Thần cách của chị Nguyệt, anh cũng đồng ý.
Tuy cô biết sớm muộn gì cũng bị lộ nhưng tin tức đột nhiên bị bóc ra như vậy cô cũng rất bất ngờ, may mà đã chuẩn bị tâm lý từ trước, lúc này mới có thể tạm coi như không quá sốc.
Hơn nữa siêu thoại và hotsearch đều ship rất nhiệt tình, tiếng trung có haopei (rất xứng), tiếng anh có how pay, tất cả đều bay ngập tràn trên quảng trường.
Một lúc sau, cô lại bấm vào