Ninh Hinh biết ngay rằng sẽ có loại câu hỏi như thế này nhưng thật chất cô chưa chuẩn bị tâm lí tốt
" Lão phu nhân chuyện này …"
" Cậu Ninh, cậu hãy nói đi. Nếu cậu không nói làm sao tôi có thể giúp cậu được?"
Ninh Tử Văn cũng không nói biết nói sao nên cứ ấp a ấp úng. Ninh Hinh không chịu được nên đã lên tiếng thu hút sự chú ý của Sở Nam Dạ
" Đó là vì cháu nghĩ nên quen nhau thử trước khi kết hôn. Nên có tình cảm với nhau trước khi sống chung cho đến nay mọi chuyện vẫn cứ như trước không hề tiến triển nên cháu muốn chấm dứt chuyện này "
" Cháu không yêu Cao Lãnh "
" Không yêu "
" Hẹn hò chỉ bồi đắp tình cảm "
" Dạ, vâng "
Sở lão phu nhân vui vẻ vỗ tay một cái
" Tốt quá rồi. Nhưng chuyện từ hôn không đơn giản như thế "
" Không đơn giản như thế là sao ạ?"
Ninh Hinh buộc miệng hỏi lại. Sở lão phu nhân thì bắt đầu diễn trò
" Cháu muốn từ hôn mà không có chuyện gì xảy ra thì cháu phải kiếm ai đó giả làm người yêu cháu làm cho Cao Lãnh từ bỏ "
Ninh Hinh không hiểu nghiên đầu nhẹ mà suy nghĩ, kiếm ai đó làm cho Cao Lãnh từ bỏ sao
" Ây da, cháu còn suy nghĩ gì nữa. Người ngay trước mặt đây "
Sở lão phu nhân đi đến chỗ Sở Nam Dạ kéo hắn đứng dậy, tay còn lại nắm lấy tay Ninh Hinh. Bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt vào lòng bàn tay hắn, cô ngại ngùng muốn rút tay về nhưng đã bị nắm chặt lại. Sở Nam Dạ thì nhướng mày
" Không phải nói là không xem mắt sao?"
Ninh Tử Văn cũng với Tiết Giai Tuệ nhìn thấy cảnh này sốc đến độ há hốc mồm đứng dậy
" Ta nói là không xem mắt chứ đâu có nói là không bàn chuyện kết hôn "