Hơi thở mang theo một chút của mùi bạc hà phả vào. Cô khó chịu mà cố đẩy hắn ra nhưng sức của nam nữ khác nhau cô chỉ đành cầu xin
" Dạ dừng… dừng lại đi "
Hắn đây không không nghe mà tiếp tục hôn cô nụ hôn như gió táp mưa sa làm cô đổ gục ngay lập tức chỉ có thể thở hỗn hễnh nhìn người đàn ông đang dè lên thân mình
" Tiểu yêu tinh, em là người châm lửa thì tự lấy thân đập lửa đi "
Dứt lời hắn cắn nhẹ vành tai cô sau đó xuống cổ cô mỗi nơi hắn đi qua điều để lại dấu vết ái muội
Lúc này Ninh Hinh cảm thấy hối hận vì đã không thay bộ đồ này ra chỉ tiếc là không thể quay lại
Hắn nắm chặt eo cô kéo cô dậy áp sát vào người hắn. Không biết từ lúc nào hắn đã cởi áo mất rồi để lại thân hình rắn rỏi của mình
Ninh Hinh nhìn không rời mắt dù đã thấy bao nhiêu lần nó vẫn thu hút cô như buổi đầu tiên
" Em có cần phải nhìn như thế không. Nếu thích ngày nào anh cũng cho em ngắm "
Cô đẩy ra mặt phúng phính ngại ngùng
" Em không cần "
" Thật sao?"
Hắn vừa hỏi vừa kéo dây áo đến lúc cô nhận ra thì đã không kịp nữa rồi, lộ ra bộ ngực căn tròn đầy của mình rồi
" Hinh Nhi, ngày mai em đừng hòng xuống giường "
" Ưm … a … dừng lại đi Dạ "
[…]
Sáng hôm sau, ánh mắt trời chiếu rọi qua ô kính cửa sổ làm cô tỉnh giấc, mơ mắt đã thấy hắn đã tỉnh đang nhìn cô
" Dậy rồi sao "
Cô gật đầu: " mấy giờ rồi vậy anh "
" 9h "
Ninh Hinh hoảng hốt ngồi bật dậy, nhưng không quên lường hắn một cái
" Sao anh không gọi em dậy chứ "
" Em ngủ ngon vậy sao anh nỡ gọi em dậy "
Cô bước xuống giường, hai chân vẫn không ngừng run rẩy.
Cầm thú mà. Anh ta là cầm thú
Ninh Hinh nhặt từng cái áo đi vào phòng tắm nhìn trước