Đêm hôm trước, Ninh Hinh đã ngủ Sở Nam Dạ xuống lầu rót một ly rượu vang, đôi mắt lạnh lẽo nhìn vào chất lỏng màu đỏ
" Lão đại, bọn chúng đã bắt đầu hành động rồi ạ "
A Tứ lạnh lùng nói, ánh mắt khát máu lóe sáng trong đêm tối chỉ nhìn thôi mà cảm thấy sợ hãi rồi
Sở Nam Dạ vẫn trầm ngâm suy nghĩ nhưng lại rồi mỉm cười gian tà
" Phải xử lý nhanh chóng và gọn gàng vào tôi không muốn Hinh Nhi ở đây thêm nữa "
" Vâng "
A Tứ nhanh chóng rời đi, khí thế ngang tàn và có chút thích thú cười lạnh
Sở Nam Dạ uống hết ly rượu, ngã lưng ra sau cười chua chát
" Hinh Nhi lúc đầu tôi không nên mềm lòng cho em đến đây "
$áng hôm nay
Sở Nam Dạ bước ra khỏi phòng cùng với bộ vest đen, lạnh lùng nhìn Lộ Khiết
" Cửu gia, A Hinh cậu ấy… "
" Cô ấy ngủ rồi "
Lộ Khiết buồn bã bước rồi đi nhưng rồi dừng lại bởi câu nói của hắn
" Hôm nay dừng để cô ấy rời khỏi nhà vào buổi chiều. Nói lại với người hầu nếu không phải tôi thì không được mở cửa "
" Cửu gia, ý ngài là sao?"
" Một người như cô mà không hiểu tôi nói gì sao "
Lộ Khiết nắm chặt tay, cắn lấy bờ môi mỏng đỏ của mình
" Tôi hiểu rồi. Chỉ mong ngài đây hãy giải quyết nhanh lên nếu không A Hinh sẽ càng lúc càng không an toàn "
Lộ Khiết rời đi những điều cô muốn nói đã nói hết rồi chỉ có điều hôm nay cô không may mắn cho lắm
Quay trở lại thực tại, Ninh Hinh xấu hổ một mạch chạy xuống lầu, Lộ Khiết cũng chạy theo. Còn cánh cửa thì từ từ mở ra. Người đàn ông trước mặt cô là ai vậy khí thế này rất giống Sở Nam Dạ nhưng không phải Sở Nam Dạ. Hắn là ai?
" A Hinh coi chừng "
Tiếng hét vọng lại từ đằng sau là Lộ Khiết. Ninh Hinh cảm thấy nguy hiểm nên đã lùi về sau. Còn người đàn ông với mái tóc tím, đôi mắt trắng như tuyết bước về phía trước
" Ông là ai?"
" Sở phu nhân, vợ của Sở Nam Dạ "
Tên này đang nói cái gì vậy
" Đúng thì sao "
Ninh Hinh thẳng thắng trả lời vì đó là sự thật nếu là sự thật thì cô không nhất thiết phải chối bỏ nó. ngôn tình sủng
Lộ Khiết nhìn tình hình trước mắt cảm thấy lo lắng, chỉ trong vòng vài nốt nhạc cô đã chạy lên phía trước để Ninh Hinh núp ở phía sau lưng mình
" Tránh xa cậu ấy ra "
Chết tiệt thật. Người hầu và bảo vệ đâu hết rồi chứ
" Tiểu thư nhỏ bé, người tôi muốn là mạng của bạn cô chứ không phải cô, nên là cô nên tránh sang một bên "
Lộ Khiết không nói nhiều nữa trực tiếp đánh vào mặt hắn một cái làm hắn ngã ra sau một chút máu chảy ra từ khóe miệng. Hắn phì cười đứng dậy
" Tiểu thư cô hôm nay sẽ cùng với bạn mình cùng xuống mồ "
Hắn bắt đầu đánh trả, cứ thế đánh qua đánh lại còn Ninh Hinh thì sợ hãi chạy lên trên lầu bàn tay run run nhấn gọi cho Sở Nam Dạ
Cùng lúc đó Sợ Nam Dạ đang tức tốc chạy như bay trở về, không ngờ hắn bị