Đêm của ngày hôm sau
" Em muốn học võ "
Sở Nam Dạ ngồi trên ghế mặt không biến sắc, ngón tay gõ gõ trên bàn thể hiện sự không kiên nhẫn
Ninh Hinh ngồi đối diện cúi mặt, hai ngón cái cứ vòng qua vòng lại làm cho hắn để ý đến
" Em nghĩ với tình trạng của mình hiện giờ có thể học sao "
" Em không chắc nhưng nếu học một ít để phòng thân thì cũng tốt "
Hắn nâng mặt cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt cô có thể cảm nhận được sự tức giận nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để tránh cho cô bị thương
" Em cảm thấy tôi không đem lại đủ an toàn cho em sao?"
Cái gì chứ, sao mà anh ấy lại nghĩ như thế khi ở cạnh anh em luôn cảm thấy rất an toàn dù anh đang giận dữ như anh lại cố kìm nén lại để tránh làm em bị thương, anh là người duy nhất cho em cảm giác an toàn mà
" Không…"
Lời nói cứ như nghẹn lại không thể thốt nên lời nhưng trong lòng lại cắn rứt không thôi. Phải làm thế nào thì anh mới hiểu cho em chứ.
" Không?"
Làm liều để cho anh bình tĩnh lại đã nhưng mà phải làm thế nào đây
Đột nhiên cô nhớ đến cảnh trong một bộ phim mà cô cùng vớ Lộ Khiết đi xem khi còn ở Pháp. Nữ chính đã trao cho nam chính một nụ hôn như chuồn chuồn làm cho hắn bình tĩnh lại khi hắn đã bị thuốc làm cho hóa điên
Không biết trong tình cảnh này có phù hợp không nhưng mà thử một lần chắc không sao đâu
Cô nắm lấy cổ tay hắn, tuy sức lực cô chỉ có cũng như không nhưng hắn lại muốn xem xem con mèo nhỏ này muốn làm gì nên đã buông tay
Cô cảm nhận hắn đã buông tay, thật nhanh đẩy hắn ngồi lại ghê hắn có hơi ngạc nhiên vì hành động này của cô nhưng cũng khá thú vị đấy
Bên ngoài cửa sổ A Tứ và Lục Tam nhìn trộm bên ngoài hứng thú hóng chuyện
Ninh Hinh như biến thành người khác vậy, một chân thì để trên bàn chân còn lại thì bám trụ