Chết tiệt, nếu như lơ là một giây có khi Dương Dịch này xuống gặp tổ tông sớm.
Diêm La Thất Sát biến mất vào hư không.
Dương Dịch nhìn thấy rất rõ ràng thân ảnh của hản rời đi.
Y lập tức thở phào một hơi.
Thế nhưng, khi thanh âm lạnh lẽo của Diêm La Thất Sát truyền tới trong không khí, Y một lần nữa toát mồ hôi khắp người.
"Chiếu cố Tô Lăng cho tốt, nếu để cô ấy ấm ức thì đến cả việc gặp được tổ tông cậu cũng đừng mong"
"Dạ, tôi nhất định sẽ ghi nhớ lời dặn của ngài"
Diêm La Thất Sát thực sự đã rời đi rồi.
Thể nhưng Dương Dịch vẫn cứ tưởng hẳn còn ở đây cho nên mọi hành động và lời nói đều trở nên rất cẩn trọng.
Y đưa di động ra gọi cho tên phó giám đốc.
Đầu giây bên kia lập tức truyền đến thanh âm trầm trầm "Alo"
"Mày ngủ chưa?"
"Chưa, đang soạn tài liệu cho cuộc họp ngày mai"
Dương Dịch và phó tổng là bạn của nhau, hai người bọn họ cùng nhau mở công ty.
Bởi vì số vốn Dương Dịch chỉ ra nhiều hơn cho nên Y nắm quyền nhiều hơn Lý Kiệm.
Y ừ một tiếng, ấp úng nói không nên lời.
Lý Kiệm thấy Y gọi tới giờ này nghĩ là có chuyện gì quan trọng nên hỏi "Gọi tao có chuyện gì sao?"
"Việc để Tô Lăng quay lại công ty làm việc cứ thế mà quyết định đi"
"Mày đồng ý để cô ta trở lại sao?"
"Ừm, thực lực của Tô Lăng rất tốt"
"Nhưng cái chức trưởng phòng kia đã bị thay thế rôi, bây giờ phải làm sao?"
Dương Dịch vội nhớ tới lời cảnh cáo lúc nấy của Diêm La Thất Sát.
Y quả thực không dám làm bừa, mọi quyết định phải nghe theo lời căn dặn của hẳn nếu không đến cả tổ tông cũng không gặp được là biết được hậu quả như thế nào.
Nàng nhanh nhẹn tiếp lời "Chú yên tâm, con đã bảo với anh Thất Sát rồi.
Anh ấy đã đồng ý, ảnh đợt này