Diêm La Thất Sát đứng trên tầng cao nhất của công ty, hắn câm ly rượu trên tay, một tay còn lại cho vào túi quần.
"Tô Lăng, không trách được em đã quên, chỉ trách chúng ta vẫn luôn là người của hai thế giới"
Y thở dài một hơi, đưa ly rượu lên nhấp một ngụm.
Rượu từ từ rót xuống cổ họng, dâng đến cảm xúc miên man khó tả.
Diêm La Thất Sát vẫn luôn tự vấn, Hản, tại sao lại cổ chấp giữ Tô Lăng bên mình, không cho bất cứ người đàn ông nào rung động với nàng và càng không cho phép nàng rung động với bất kì một ai ngoài Y.
Có lẽ, ở kiếp trước, Y đã quá chán ghét việc Tô Lăng quên đi mình và nàng cưới người đàn ông khác.
Và có lẽ, vì yêu nàng, Diêm La Thất Sát có thể bỏ qua mọi quá khứ và khuyết điểm của Tô Lăng.
Y không muốn phải hận nàng, càng không có lí do để trả thù Tô Lăng.
Nàng không có lỗi, chỉ trách định mệnh không cho Y và nàng cùng một chỗ hạnh phúc.
Y đặt ly rượu xuống bàn làm việc phía sau lưng, ánh mắt thất thần nhìn ra bên ngoài cửa kính.
Bàn tay chạm nhẹ lên làn môi, dường như, hơi thở của Tô Lăng đang mờ nhạt dần.
Trong vô thức, Diêm La Thất Sát nâng cách môi bạc của mình lên, nụ cười vô cùng bí ẩn.
Ngạn Thần ngoài việc cùng Quan Phùng điều tra, quan sát tình hình bên phía Tinh Khâm Sứ.
Lúc rảnh rỗi, hẳn sẽ tới thăm Tuý Linh, cùng nàng trò chuyện.
Thật không may, thông tin nàng bất tỉnh truyền đến tai Quang thánh tiên-bậc quân thân của Thủy Tộc cũng chính là ba của Tuý Linh.
Ông rất tức giận, đem quân kéo đến trước cửa Ma giới.
"Ma Quân, ta muốn gặp ngươi"
"Mau gọi Ma Quân của các ngươi ra đây"
"Xin người bên ngoài về cho, Ma giới không tiếp người của Thuy Tộc"
Một tên gác cổng trả lời.
Cánh cửa chính của Ma giới vốn bị phong trần, không phải ai muốn vào cũng có thể vào được.
Mối thù giữa Thủy Tộc và Ma giới từ lâu đã tách hai thế lực không bao giờ đội trời chung.
Thể nhưng, Tuý Linh là người có dòng máu Thuỷ Tộc duy nhất được phép ra vào Ma giới.
Bởi vì nàng, sớm đã trở thành người của Ma giới, là Ma Hậu của một dòng tộc