Tịch Hy một lát sau đi tắm.
Do cô đã mang vài bộ về Tần gia, bộ đang mặc lại nấu ăn bị ám mùi, nên cô đành mặc bộ váy ngủ được tặng bởi hãng thời trang hợp tác cùng công ty cô.
Được tặng đã lâu nhưng nay cô mới lấy mặc.
Bộ váy vải lụa rất mềm mịn, màu đỏ rượu có viền ren phần ngực, có áo choàng rộng buộc dây quanh eo nên cũng không tính là hở hang.
Lúc tắm cô để quên đồ ngủ ở trên giường, chỉ mang khăn tắm vào.
Tần Lãnh đi vào thấy Tịch Hy đang tắm, lướt qua giường bỗng cười tủm tỉm.
Đúng lúc Tịch Hy quấn khăn ra ngoài.
Tóc cô còn ướt, khăn quấn quanh người ngắn tới đùi, vừa vặn đủ che những chỗ cần che.
Do cả hai đã thân mật nên Tịch Hy không còn quá ngại ngùng nhiều như trước, cô tự nhiên nghiêng nghiêng đầu, tay cầm khăn lau tóc.
- Em có bật nước nóng cho anh rồi đó.
Tần Lãnh nhìn vợ mình, ánh mắt không rời.
Khi nãy người bên Tần gia đã mang đồ qua cho anh.
- Ừ, anh tắm đây.
Bước vào nhà tắm vẫn còn thơm mùi sữa tắm của Tịch Hy khiến anh cảm thấy dễ chịu.
Khi sắp tắm xong, Tịch Hy gõ cửa:
- Em mang khăn cho anh.
- Ừm, em vào đi, cửa không khoá.
Tịch Hy có chút phân vân nhưng cô vẫn vào.
Nhà tắm trong phòng cô được ngăn kính mờ nên không nhìn xuyên suốt bên trong được.
Bước vào, hình bóng Tần Lãnh đang để trần dưới vòi hoa sen hiện lên trước mắt, dù rất mờ nhưng Tịch Hy thấy rất gợi cảm.
Nghĩ lần trước hai người lăn lộn cùng nhau, cô bỗng thấy xấu hổ.
Thân thể ấy, có thể nói là cực phẩm.
- Ở một mình nên đã quen để một chiếc khăn tắm, khi nãy em dùng mất rồi.
Cái này mới dành cho anh.
Tần Lãnh đứng trong cười.
- Em đưa đây, anh xong rồi.
Tịch Hy bèn thò tay qua cửa đưa khăn cho chồng, cô nhìn qua chỗ khác, không dám nhìn anh, sau đó đi thật nhanh ra ngoài.
Rất nhanh Tần Lãnh cũng đi ra, thấy cô đã thay bộ đồ kia, tóc đã sấy khô rồi.
- Mai là cuối tuần, em có kế hoạch gì chưa?
- Tạm thời thì chưa? Anh bận gì sao?
- Không, anh tính rủ em