Tịch Hy ở đây rất vui vẻ.
Cô cầm khay ra vườn cắt một chùm nho, rửa sạch rồi ngồi ngoài hành lang gỗ ăn, không quên đút cho chồng ngồi cạnh.
- Hiếm khi em được thảnh thơi như vậy.
Mấy năm nay, nếu không ở công ty thì chính là ở nhà hoặc đi công tác.
Tần Lãnh muốn vợ không phải vất vả nữa, tiền thì anh không thiếu, dư sức để vợ con sống sung túc cả đời.
Nhưng anh biết Tịch thị là tâm huyết của cô, cô sẽ không bao giờ từ bỏ.
- Vậy hãy tranh thủ tận hưởng nhé!
Anh xoa xoa mái tóc ngắn của vợ, nhìn cô ăn quả thật ngon lành, chỉ muốn giây phút bình dị này sẽ còn mãi.
***
Hai người tới một nông trại gần đó, Tịch Hy tay cầm giỏ, say sưa hái dâu tây và việt quất.
Ở đây còn có rau củ nữa, tự hái xong ra quầy cân tính tiền.
Mọi thứ rất tươi ngon.
Tần Lãnh thi thoảng còn chụp ảnh vợ mình, cô vẫn miệt mài thích thú với đống đồ mình cất công thu hoạch.
Về nhà, cô dùng số việt quất kia làm bánh, chiếc lò nướng cũ cũ mang đậm hơi hướng vintage cổ điển.
Khi nãy ghé qua siêu thị, cô đã mua thịt bò.
Loay hoay cả buổi, bàn ăn tươm tất cũng đã xong.
Chiếc bàn gỗ trải khăn kẻ caro màu đỏ nhạt, có món bít tết với rau củ nướng, một chút mì ống với salat rau xanh, một chiếc bánh việt quất nhỏ xinh và hai ly thủy tinh sáng bóng.
Thêm một vài ánh nến, thật đúng chuẩn một bữa ăn hẹn hò lãng mạn.
- Em thật khéo tay quá, đồ ăn truyền thống cũng ngon, mà đồ Âu cũng cầu kì chỉnh chu nữa.
Tần Lãnh cắt thịt rồi chuyển đ ĩa sang cho cô, Tịch Hy vừa rót rượu vang, vừa đáp:
- Bản năng phụ nữ mà, ai cũng sẽ có lúc vào bếp nấu ăn và chăm sóc con cái mà thôi.
Chỉ là rất ít khi em làm như vậy.
Tần Lãnh nhận ly rượu từ tay cô, hai người chạm cốc:
- Cảm ơn em vì bữa ăn!
- Cảm ơn anh đã đưa em tới đây, và luôn bên em!
Không khí rất hài hoà, lãng mạn, đồ ăn Tịch Hy nấu không tồi.
Cô còn cẩn thận xúc một miếng bánh ngọt cho anh:
- Thế nào? Đã lâu em không nướng bánh, lò ở đây cũng không quen.
- Rất ngon, chua chua ngọt ngọt rất