Tuyết Lưu Ly nghe anh cự tuyệt như vậy liền nhìn Hoa Vinh giống như nhìn một kẻ phụ bạc. Cô đau khổ trong lòng khóc không ra thành tiếng mới hay vốn dĩ nước mắt này vốn đã cạn từ lâu. Thật ra cô luôn hiểu rõ Hoa Vinh từ trước đến nay chưa từng yêu cô. Nhưng cô vẫn kiên quyết chọn cách yêu anh bởi lẽ cô hy vọng với tình yêu chân thành của mình sẽ có một ngày anh sẽ cảm động và chấp nhận cô, như dòng nước chảy xiết qua bao nhiêu năm tháng cuối cùng đã cũng sẽ từ từ mòn đi. Nhưng cô thật sự không ngờ một Lý Tử Thất không biết từ đâu ra ngang nhiên cướp anh đi mất. Kể từ khi cô vừa hay tin đến bây giờ trong lòng cô không phút giây nào yên ổn.
Từ thơ bé, Tuyết Lưu Ly đã chuẩn bị sẵn tinh thần để làm vợ của Hoa Vinh. Cô luôn mường tượng sau này hai người sẽ sát cánh bên nhau xây dựng một đế chế hùng mạnh. Lúc ấy cô có thể cùng anh đứng trên đài cao ấy nhìn xuống thế giới nhỏ bé phía bên kia. Nhưng nay hy vọng ấy đã tan tành mây khói, nếu như không tận mắt thấy tai nghe những lời nói ấy thốt ra từ miệng Hoa Vinh, có thể Tuyết Lưu Ly vẫn còn chưa tin.
“Anh bảo em tỉnh lại là tỉnh thế nào? Từ bé đến giờ em luôn nghĩ rằng mình sẽ được gả cho anh bây giờ anh lại lấy người khác, trong lúc anh quyết định cưới cô ta có bao giờ anh nghĩ đến cảm nhận của em chưa. Sao này em sẽ sống như thế nào đây? Anh có thể yêu thương người khác nhưng luôn vô tình lạnh nhạt với em. Anh không thấy như vậy là vô cùng quá đáng sao?” - Tuyết Lưu Ly vừa nói vừa khóc. Cô không để ý lúc này trên khuôn mặt đẹp của cô cũng đã có nước mắt rồi.
Hoa Vinh thở dài, tình huống như thế này làm sao mới có thể giải quyết cho tốt đây. Suy cho cùng Tuyết Lưu Ly cũng chỉ là nạn nhân của sự tranh quyền đoạt lợi từ những người lớn kia thôi. Vì thế từ lúc bắt đầu tuy Hoa Vinh không hề yêu Tuyết Lưu Ly nhưng anh vẫn cố tỏ ra mềm mỏng và lịch sư với cô. Cũng có thể như vậy đã làm cho Tuyết Lưu Ly nghĩ rằng anh đã đồng ý với mối hôn sự này chăng. Bất giác Hoa Vinh cảm thấy vô cùng hối hận về thái độ không rõ ràng của mình để giờ đây Tuyết Lưu Ly lại phải đau khổ như vậy trong thâm tâm anh không hề muốn một chút nào. Có lẽ anh nên nhanh chóng dứt khoát với cô ta thì hơn.
Nghĩ vậy Hoa Vinh tỏ ra vô cùng cương quyết.
“Cô có khóc lóc đi chăng nữa cũng vô ích thôi. Tình cảm của tôi đã dành cho cô ấy thì sẽ không bao giờ thay đổi. Cô đi đi từ nay về sau tôi không muốn gặp cô nữa.”
Tuyết Lưu Ly nghe vậy liền khụy xuống trên nền gạch ngoài sân, gió thổi hiu hiu làm tóc mây trước trán cô bay bay.
“Há …ha…”- Cô ta không nói gì cả mà chỉ ngồi cười trong điên loạn.
Hoa Vinh khẽ lắc đầu rồi nhanh chóng lên chiếc Royce màu đen đi khỏi. Anh vốn còn phải trở lại thử đồ cưới với Lý Tử Thất nên không muốn dây dưa với cô ta nữa. Những gì muốn nói xem như đã nói hết rồi.
Anh cứ đinh ninh như vậy thì sẽ không có chuyện gì nữa nên tự động quên bẵng đi chuyện của Tuyết Lưu Ly. Sau khi Hoa Vinh đã rời đi được một lát, Tuyết Lưu Ly vừa cười sau đó rồi lại khóc rồi lại cười liên tục như thế. Quản gia thấy cô ta vô cùng đáng sợ như vậy thì không dám đến gần nói một lời nào. Khoảng chừng một tiếng đồng hồ sau xem chừng cô ta đã thấm mệt liền đứng bật dậy đưa tay vuốt lại mái tóc bết dính vì nước mắt. Cô ta chẳng nói chẳng rằng mặt lạnh băng kể cả bước đi cũng dứt khoát và mạnh mẽ.
Xe của Tuyết Lưu Ly cũng nhanh chóng mất hút, cả trên dưới Thảo Điền lại trở về bình yên. Cuối cùng quản gia cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi về biệt thự Mai Hương mà Thượng nghị sĩ cũng chính là bố ruột đã mua cho cô, Tuyết Lưu Ly lẳng lặng lên phòng mình thay quần áo. Gia đình của thượng nghị sĩ cũng đã hay tin về chuyện này nhưng họ tạm thời công tác ở nước ngoài nên chưa thể về được. Bây giờ tại biệt thự này chỉ có mình Tuyết Lưu Ly cùng một bà giúp việc.
“Alo bố, là con đây…Con không sao bố à…vâng…tạm biệt bố.”- Tuyết Lưu Ly sau khi nói chuyện với bố cô ta liền ném chiếc điện thoại lên giường rồi thả mình xuống chiếc nệm cao cấp.
Những lời của Hoa Vinh hôm nay cô đều nhớ rất rõ từng chữ một. Cô sẽ không thể nào quên được nỗi nhục lớn nhất đời mình.
“Lý Tử Thất, đúng rồi cô tên là Lý Tử Thất đúng không? Nếu không có cô chắc có lẽ Hoa Vinh sẽ từ từ chấp nhận tôi nhưng cô từ đâu đến ngang nhiên lại cướp mất chồng của tôi. Món nợ này nếu tôi không tính thì tôi không phải là Tuyết Lưu Ly.” - Khuôn mặt của Tuyết Lưu Ly mặc dù xinh đẹp thanh tú nhưng khi bị thù hận che lấp trông cô ta cứ như một mụ phù thủy vậy.
Yêu quá hóa hận, thật ra mỗi