Trần Hoa Vinh đi tới cạnh bàn ăn, vô cùng thân sĩ kéo ghế.
Chờ thức ăn bưng ra, Trần Hoa Vinh cho rằng mình phải đổi thành sâu rau, sáu món, một canh, không có món mặn nào..........
Vì nữ đầu bếp không nghĩ tới anh sẽ về, đã bao nhiêu năm, anh rất ít về dùng cơm, cho dù về, toàn là nửa đêm, ở một lúc liền đi.
“Tiên sinh, tôi đi làm thêm hai món.” Nữ đầu bếp cúi đầu, kính cẩn nói.
“Không cần, hiếm khi ăn chay một lần.”
Lý Tử Thất cũng nói: “Ngày mai không cần nấu nhiều đồ ăn như vậy. Hai món ngon miệng là được.”
“Dạ, Lý Tử Thất tiểu thư.” Nữ đầu bếp lập tức gật đầu nói dạ.
Lý Tử Thất nhìn Trần Hoa Vinh, vừa ăn canh vừa chậm rãi nói: “Hai ngày nữa tôi sẽ về trường ở, không ở đây quấy rầy anh.”
“Ừ.......... ” Anh vẫy tay, một thiếu nữ bưng khay tới. Phía trên bày một điện thoại rất đẹp rất nhỏ rất tinh xảo.
Anh cầm điện thoại lên, đưa cho Lý Tử Thất: “Bên trong có số riêng của tôi, ấn số 1 là có thể gọi cho tôi.”
Lý Tử Thất ấn số 1, quả nhiên điện thoại anh reo lên. Cô nhấn nút màu đỏ tắt điện thoại, lại nghe anh bổ sung thêm một câu: “Bất cứ lúc nào.”
Bất cứ lúc nào??? Có thể tìm anh bất cứ lúc nào??? Nửa đêm cũng được???
Lý Tử Thất ngước mắt nhìn chằm chằm vào mắt anh, mắt anh sáng ngời, không có mỉa mai và trào phúng, không có chế giễu và đùa giỡn, trong đôi mắt sáng ngời của anh tràn đầy trịnh trọng và chân thành.
“Được, tôi nhận.”
Lý Tử Thất gật đầu, cầm điện thoại lên nhìn. Điện thoại này đẹp vô cùng, vỏ ngoài màu hồng, hình dạng xinh xắn, tinh xảo, kỳ quái là không có hiệu.......... là đặt riêng???
Tuy có nghi ngờ, nhưng cô không hỏi.
Ăn xong, Trần Hoa Vinh nhìn Lý Tử Thất, nói: “Ngày mai tôi dẫn em đi chọn quần áo.”
“???” Lý Tử Thất cúi đầu nhìn ngực trắng như tuyết của mình lộ ra ngoài.......... lúng túng đỏ mặt.
Cô bướng bỉnh, cũng không quen người khác tặng đồ cho cô, liền nói: “Không cần!!! Tôi có quần áo.”
Trần Hoa Vinh nhìn lướt qua cô, thấp giọng nói: “Tối mốt có một tiệc rượu, tôi thiếu bạn gái.”
Lý Tử Thất nhàn nhạt cười: “Tôi không tham gia.”
“Tôi có mời em sao???”
Lý Tử Thất liếc anh, ác thú!!!
Anh mím môi, giống như muốn cười. Thật lâu, mới chậm rãi nói: “Người đứng ra tổ chức là Lan Mị.......... ”
“Lan Mị???!!! ”
Mắt Lý Tử Thất sáng lên!!!
Ba ngày sau là hội nghị thông báo tuyển dụng của Lan Mị..........
Đang suy nghĩ, nghe Trần Hoa Vinh