Vẻ mặt Lý Tử Thất đầy sát khí nhìn anh.
Đôi mắt sáng ngời lóe lên sự lạnh lẽo, giống như một giây tiếp theo có thể nhảy dựng lên giết chết anh vậy.
Trần Hoa Vinh bình tĩnh nhìn cô, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ: “Bây giờ mới nói tới vấn đề mấu chốt.”
Anh nhếch môi, đoàn đầu bếp nữ đi ra.
Đầu bếp nữ nhìn Lý Tử Thất, giọng điệu điềm đạm nói: “Tiểu thư Lý Tử Thất, tiên sinh nhà chúng tôi cố ý dặn dò, nói cô ghét ăn mặn cho nên tôi dùng bí quyết gia truyền, dùng dược liệu biến đổi, dùng nước canh cho thêm rau chế biến thành canh... cô không phát hiện sắc mặt của cô hồng hào hơn nhiều sao???”
“...” Lý Tử Thất nghẹn họng, trừng hai mắt nhìn anh giống như sinh vật lạ, không tin nổi trên người lại có loại người chi li đến như anh! Là ép người quá đáng a!
Trần Hoa Vinh lại nói: “Đương nhiên phí dược liệu chúng tôi không lấy nhiều của em.”
“...” Lý Tử Thất không giận dữ nổi.
Trần Hoa Vinh nói: “Ngày thứ hai là canh gà lão Tham hầm, cách làm cũng tương tự như vậy.”
“’Được rồi, không cần liệt kê hết.” Lý Tử Thất không kiên nhẫn vung tay: ‘Ba ngày 6 bữa ăn chính – 12 triệu, có hai bữa tôi không ăn còn lại 8 triệu đúng không???”
“Em biết tính toán như vậy tôi rất thưởng thức.”
Lý Tử Thất hung hăng trừng anh: “Vì sao bữa sáng lại 3000??? Thịt trâu nhà anh lấy từ mặt trăng xuống hả??? Dù có lấy từ mặt trăng xuống thì cũng không đắt đến mức đó chứ.”
Lý Tử Thất cảm giác được mình sắp điên rồi lại còn đi cò kè mặc cả với người khác.
Đôi mắt đen của Trần Hoa Vinh nhìn cô chằm chằm, giọng điệu bình tĩnh: “Em cũng nói đúng trọng tâm rồi đấy, trâu nhà tôi ăn cỏ đều là nước sạch tưới, dùng chất hữu cơ bón...”
“Được được rồi.” Lý Tử Thất cắt ngang lời anh: “Căn bản trâu nhà anh không cần ăn cỏ, trực tiếp dùng miệng thổi cũng lớn được.”
Anh cười rộ