Con đường ngoại ô sáng sớm vô cùng vắng vẻ. Nếu là bình thường, Lý Tử Thất sẽ hé mở cửa kính xe, tận hưởng cơn gió mang theo sương sớm tràn vào. Nhưng tình cảnh lúc này khiến cô không ngừng căng thẳng, tay nắm chặt vô lăng chăm chú nhìn chiếc xe phía sau qua gương chiếu hậu.
Lý Tử Thất thầm cầu mong chiếc xe phía sau đuổi kịp. Chỉ khi cả hai xe dừng lại, cô mới có cơ hội trốn thoát. Thế nhưng bọn chúng càng đuổi càng xa, rẽ hết bao ngã ba ngã tư mà vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại. Lý Tử Thất nghi ngờ nãy giờ bọn họ đi một vòng tròn, nhất định là không muốn để bọn người phía sau biết được nơi chuẩn bị giam giữ cô.
Khi đi đến một chiếc cầu vượt, chiếc xe phía sau bỗng dưng không thấy tăm hơi. Sau đó lại vụt một tiếng xuất hiện trước mặt, chặn đầu chiếc xe cô đang ngồi. Lý Tử Thất căng thẳng nắm chặt dây an toàn, chỉ sợ giây tiếp theo hai xe va vào nhau sẽ làm cô nổ banh xác.
Kétttttttttt!
Tiếng lốp xe mài trên mặt đường cùng tiếng phanh xe vang lên chói tai. Lý Tử Thất dùng tốc độ nhanh nhất nhảy ra khỏi xe. Mấy kẻ trên xe ngã dúi dụi, vừa hoàn hồn liền nhanh chóng đuổi theo.
Mùi cao su cháy gay mũi xộc đến khiến Lý Tử Thất ôm họng ho khù khụ. Ngẩng lên rồi mới để ý, phía trước cô là một chiếc ô tô khác, vừa nhìn đã biết là muốn cướp con mồi là cô. Lý Tử Thất chửi thầm một câu, đằng trước đằng sau đều có kẻ muốn bắt mình.
Lý Tử Thất căng thẳng đứng giữa, nhìn trái nhìn phải. Bọn Lão Tam ở trên chiếc xe vừa rồi có ba người, bên kia có bốn người. Nhưng thoạt nhìn không hiểu sao, Lý Tử Thất lại cảm thấy bọn Lão Tam này mạnh hơn nhiều. Có lẽ bởi vì bọn chúng đã bắt được cô đi.
Bọn chúng nhìn Lý Tử Thất rồi lại nhìn nhau. Hai bên cùng rút súng, chuẩn bị sống mái một phen.