“Thôi được tôi chọn tin cô lần này. Nếu như cô đoán sai tôi sẽ tìm cô tính sổ.”
Nói rồi Đỗ Vy liền ra hiệu mọi người tụm lại thành vòng tròn bàn kế hoạch tác chiến. Chỉ thấy mọi người ngơ ngác nửa tin nửa ngờ nhưng vì Đỗ Vy đã đứng ra đảm bảo nên mọi người nhất thời không hề có ý kiến đồng loạt thực hiện theo kế hoạch.
Toà cao ốc khu bến cảng R, Hoa Vinh đang đứng trên tầng cao nhất dõi theo bờ biển phía xa. Bến cảng này rất rộng lớn với rất nhiều kho hàng phục vụ cho việc vận chuyển lưu thông hàng hóa. Vì nơi đây là trọng điểm khu tam giác vàng nên việc anh ninh có phần lỏng lẻo. Bởi những bang hội có máu mặt như Hoa Vinh đều đi cửa sau khống chế cả thị trưởng lẫn lực lượng cảnh sát ở khu này.
Tôn Hạo thấy Hoa Vinh trầm ngâm liền lên tiếng nhắc nhở.
“ Lão đại, đã gần dến giờ giao dịch rồi.”
Hoa Vinh liếc nhìn đồng hồ. Chỉ còn mười lăm phút nữa là đến thời cơ hành động. Người của anh đã được bố trí sẵn sàng chỉ còn đợi lệnh từ anh mà thôi.
Nhưng khi giờ G đã gần điểm bỗng vị trí định vị màu đỏ bỗng nhiên có sự thay đổi lớn. Cả Tôn Hạo và Hoa Vinh đều giật mình. Tức thì Hoa Vinh nhấc bộ đàm liên lạc ngay với Đỗ Vy. Nhưng Đỗ Vy chỉ nói vị trí giao dịch đã có sự thay đổi nên bảo Hoa Vinh đổi nơi tập kích. Ngoài ra cô còn nói thêm nhiều điều khác nữa, chỉ thấy vẻ mặt của Hoa Vinh trở nên ngày càng trầm tư.
“Lão đại, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”- Tôn Hạo sốt ruột hỏi.
Hoa Vinh quay sang nói.
“Không còn thời gian để giải thích. Mọi chuyện anh cứ theo như vầy.”
Nói rồi chỉ thấy Hoa Vinh căn dặn điều gì đó với Tôn Hạo. sau đó Tôn Hạo liền ngay lập tức rời đi.
Đúng 2 giờ chiều, một chiếc tàu lớn cập cảng chuẩn bị vận chuyển một số