Nhà, sáng ngời dưới ánh đèn chùm thủy tinh, Giang Nguyệt Đồng cùng Tần Phi ngồi đối diện nhau."Tay anh bị làm sao thế?" Giang Nguyệt Đồng chợt phát hiện tay cầm đũa của Tần Phi, có chút không được tự nhiên, không khỏi cau mày nói."Không có sao, có chút mỏi thôi." Tần Phi ngẩn người một chút, thuận miệng giải thích.Giang Nguyệt Đồng lần nữa cau mày, bắt lại tay của Tần Phi, chợt lật ngửa một cái, lúc này mới phát hiện bàn tay anh có một vết rách lớn, ân ẩn có tia máu rỉ ra.“Anh, sao anh lại không nói cho tôi? Đi thôi, dưới lầu có một phòng khám, tôi dẫn anh xuống đó băng bó một chút.” Giọng Giang Nguyệt Đồng có chút nóng nảy, cũng có chút cảm động, đây nhất định là vết thương lúc trước Tần Phi đánh nhau cùng với Hoắc Trung Nguyên.Người khác chỉ nhìn thấy Tần Phi ngay tức khắc đánh rụng cây gậy trong tay Hoắc Trung Nguyên, nhưng không biết Tần Phi cũng bị thương.Khó trách Tần Phi sau khi về nhà, đầu tiên là cuống cuồng chạy vào phòng vệ sinh, nhất định là đi rửa vết máu trên tay."Không có sao, bị thương ngoài da thôi, qua một đêm là vết thương có thể kết vảy rồi." Tần Phi lắc đầu nói.Giang Nguyệt Đồng còn muốn nói nữa, nhưng lại dừng lại, cô cảm thấy mình quá mức quan tâm Tần Phi rồi, như vậy tỏ ra quá ra vẻ.Nhưng trong lòng lại cảm động vô cùng.Đúng như Tiêu Ngọc hâm mộ, bây giờ đàn ông, rất nhiều người vì muốn lên chức, thậm chí không tiếc đem mình vợ bán cho cấp trên, không có một chút nhân tính. Mà Tần Phi, lại liều mạng vì mình.Tần Phi trong lòng mừng thầm, Giang Nguyệt Đồng đối với anh có quan tâm, khiến cho anh có cảm giác hưng phấn không nói ra được.Mà Giang Nguyệt Đồng dĩ nhiên cũng không biết, vết thương trên tay Tần Phi cũng không phải là đánh nhau cùng Hoắc Trung Nguyên mà thành. Mà đó là lúc để Tuyết Ẩm Bá Đao nhận chủ làm bị thương!Sau khi ăn cơm xong, Tần Phi theo thói quen thu dọn bàn ăn, Giang Nguyệt Đồng do dự một chút nói: "Thôi đừng lau dọn nữa, ngày hôm qua tôi mới vừa dọn dẹp rồi cũng không bẩn. Anh nghỉ ngơi một chút, tôi còn việc chưa xử lý.""Ừ, được." Tần Phi gật đầu một cái, thấy Giang Nguyệt Đồng vào phòng ngủ, chỉ chốc lát liền thay bộ đồ ngủ sạch sẽ thoải mái, vào thư phòng. Tần Phi trong lòng thầm vui mừng, ít nhất Giang Nguyệt Đồng không chê bai mình nữa.Sau khi dọn dẹp xong, Tần Phi ngồi ở ghế sa lon, lúc này mới chợt nhớ tới một chuyện trọng yếu.Đó chính là “Tuyết Ẩm đao pháp”, theo Tiêu Ngọc đoán dựa vào dã sử ghi lại, thì Tuyết Ẩm Bá Đao là binh khí của A Phách. Hơn nữa, A Phách còn độc chế “Tuyết Ẩm đao pháp”.Theo lý mà nói, Tuyết Ẩm Bá Đao hẳn là cùng “Tuyết Ẩm đao pháp” chôn cùng nhau. Hoặc là nói, cùng được phát hiện với “Đan đỉnh lục”. Nhưng Sơn Dương Hồ đó căn bẳn không biết những thứ này, chỉ thấy có lời thì nhất định lấy ra bán hết!Nhưng cũng không có!Như vậy, cũng chỉ có ba cách giải thích, một: Tuyết Ẩm Bá Đao bị kẻ gian trộm mộ phát hiện, nhưng bọn họ cũng biết thanh loan đao rỉ sét này chính là Tuyết Ẩm Bá Đao. Kẻ gian trộm mộ muốn để lại cho mình tu tập; hai: “Tuyết Ẩm đao pháp” đã bị phá hủy và ba “Tuyết Ẩm đao pháp” vẫn còn đang ở trong mộ, chưa bị phát hiện!Tổng hợp ba nguyên nhân này, Tần Phi càng muốn tin tưởng khả năng thứ ba chính là “Tuyết Ẩm đao pháp” vẫn còn ở trong mộ. Nếu là A Phách vì Văn Thành công chúa lập mộ, đồ cổ xuất thổ nhất định không chỉ những thứ này, mà Sơn Dương Hổ kia lại chỉ lấy ra những vật này.Như vậy, giải thích cũng chỉ có hai cách. Một, những nhóm người trộm mộ này đã trộm toàn bộ những thứ trong mộ nhưng không bán ra toàn bộ mà chẳng qua là thử nước thôi.Thứ hai: Cái cổ mộ này cũng không có bị khai thác hoàn toàn, “Tuyết Ẩm đao pháp” vẫn còn ở trong mộ!Mà bất kể là kết quả thế nào, tên kẻ gian trộm mộ này đã kiếm được tiền, nếm được ngon ngọt, khẳng định sẽ còn tiếp tục trộm mộ, mà đồ xuất thổ, Sơn Dương Hồ cũng nhất định sẽ còn cầm đi bán.Hơn nữa, mộ của Văn Thành công chúa, nhất định kế cận ngay tại Tùng Hải!Theo dõi!Tần Phi nghĩ tới một ý này, vội vàng cầm lấy điện thoại ra tìm được dãy số của Vương Lượng!Vì là bạn học chung thời đại học cộng thêm là bạn cùng phòng, quan hệ của Tần Phi cùng Vương Lượng rất là thân thiết, mà nghề của Vương Lượng cũng rất cẩu huyết. Được đặt tên là thám tử tư, thực thì căn bản là bị người thuê, điều tra một ít chuyện.Khách hàng của Vương Lượng phần lớn đều là một ít phú bà, thuê cậu ta theo dõi điều tra chồng các bà, tìm tiểu tam, tình nhân, chụp chứng cớ, để phòng ly dị có bằng chứng, hoặc là nói là chứng cớ để được phân nhiều gia sản hơn!"Alo, Tần Phi? Chẳng mấy khi cậu gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì không?" Vương Lượng giọng tùy ý, còn có thể nghe được tiếng lạch cạch của bàn phím, đoán chừng là sửa sang lại video quay lén."Tôi nơi này có một đơn, chính là đơn của tôi, có tiếp hay không? Được chuyện cho cậu năm chục ngàn!" Tần Phi trực tiếp nói."Trời? Vợ cậu mở túi à? Đúng lúc anh em tốt tối nay cũng không có chuyện gì, ra ngoài uống một ly với cậu!" Vương Lượng nói.Tần Phi nghe mà đầu đầy hắc tuyến: "Bớt đi, vợ cậu mới mở ví đó! Chuyện khác, thôi bỏ đi, tôi tìm người khác.""Chớ chớ chớ, ha ha, tôi đùa xíu… Đùa xíu, đừng nóng giận mà, vụ gì? Dễ không?" Vương Lượng vội vàng vuốt mặt nói. Vụ năm chục ngàn cũng không coi là nhỏ."Có ý gì?" Tần Phi sửng sốt một chút."Cái gì có ý gì? Sắp tới là Thất tịch rồi, có phải cậu không biết đây chính là thời kỳ vàng son trong năm của tôi không? Làm trễ thời gian tôi không nhận đâu.” Vương Lượng hừ hừ nói.Thất tịch dẫu sao cũng là lễ tình nhân mà, cũng phải đi gặp người yêu!"Nói khó khăn cũng không khó khăn..." Tần Phi cười khổ một tiếng, đem chuyện này nói ra."Theo dõi kẻ gian trộm mộ? Trộm mộ là phạm pháp đó, nhóm người kia khẳng định đều là mấy tay liều mạng, rất nguy hiểm..." Vương Lượng thanh âm do dự."Thế mà cũng nói nguy hiểm. Thế khi cậu theo dõi mấy đại gia kia thì không nguy hiểm đâu nhỉ? Bị phát hiện vẫn không phải bị đánh chết giống nhau sao? Muốn thêm tiền cứ việc nói thẳng, một trăm ngàn có thể chứ?" Tần Phi tức giận mắng."Có thể có thể, bạn bè với nhau, sáu chục ngàn thôi, tôi biết cậu cũng không có tiền gì." Vương Lượng ha ha nói."Cứ một trăm ngàn đi, dĩ nhiên, cậu phải làm xong chuyện này cho tôi." Tần Phi nói."Trời mẹ, cậu phát tài?" Vương Lượng nói."Ừ, không sai lắm." Tần Phi đắc ý: "Công việc này của cậu cũng không lâu dài đâu. Chờ qua ít lâu tôi tìm cho cậu một công việc khác có thể diện chút xíu. Lớn rồi, cậu cũng nên kết hôn rồi.”Công việc này của Vương Lượng không hề có thể diện gì, mỗi ngày đều phải len lén, vì sợ bị người trả thù, ngay cả chỗ ở của cậu ta cũng không thể cố định. Khắp mọi mặt cộng lại, chuyện tìm bạn gái cơ hồ tương đương với số