"Vợ, quần áo em cần anh đã mang tới rồi đây. Em nhìn xem có phải cái này hay không?" Tần Phi không để ý đến khiêu khích của Chu Hướng Tiền, vội vàng đi tới mở hộp đựng ra."Nguyệt Đồng, bộ váy áo này anh thấy em mặc cũng lâu lắm rồi. Anh biết hôm nay em có chuyện quan trọng nên đã đặc biệt mua cho em một món quà."Vừa nói, Chu Hướng Tiền mở Audi A8, lấy ra một cái hộp viền vàng, bên trên có rất nhiều chữ tiếng Anh, nhìn một cái là thấy vô cùng mắc tiền. , kim ty tương bên, phía trên có thật nhiều chữ Anh mẫu, nhìn một cái liền hết sứcỞ trong hộp, là một cái váy hợp thời màu đỏ. Bộ váy này nhìn qua là biết hết sức quý giá, mặc lên người, nhất định vừa hấp dẫn lại vừa có khí chất.Nhiều năm trước, Tần Phi từng trông coi công ty thời trang của nhà họ Tần, rèn luyện khả năng một chút. Cũng biết rất nhiều nhà thiết thế thời trang nổi tiếng. Nếu như nhớ không lầm, chiếc váy này hẳn là thuộc về một nhà thiết kế người Mỹ, Marc Jacobs, chiếc váy có tên Daisy. Năm đó chỉ sản xuất hạn chế 999 món.Bởi vì là nhà thiết kế có tiếng, hơn nữa thiết kế tinh tế, duy mĩ, bộ sư tập này vừa tung ra đã bị giành mua hết sạch.Giống như chiếc Valentino khi nãy, người mua trang phục này phần lớn đều là danh môn thế gia. Cho dù bây giờ có đủ tiền cũng chưa chắc mua được.Chiếc váy trong tay Chu Hướng Tiền này mặc dù được chế tác rất tốt, nhưng liếc mắt nhìn hồng ngọc bên trên một cái cũng biết là hàng giả.Daisy đính hồng ngọc màu máu bồ câu đỏ rực của Myanmar. Cái trên tay hắn ta liếc một cái là biết hàng giả."Nguyệt Đồng, anh biết em thích thời trang. Là anh vô dụng, tìm rất nhiều chỗ cũng không tìm được hàng thật."Chu Hướng Tiền cũng không nói láo, đưa chiếc váy ra: "Cho nên anh đã bỏ hơn một trăm ngàn tệ, bắt chước theo mẫu chiếc váy kia, Mặc dù là bắt chước, nhưng nghiên cứu rất kĩ càng. Em cho anh một tháng, anh nhất định sẽ mua được chiếc hàng thật cho em.""Không cần." Giang Nguyệt Đồng lắc đầu một cái, nhưng vẫn nhận lấy chiếc váy này, cười khổ nói: "Vốn cũng không thể mua được Daisy thật. Dù cho có mua được, gái cả cũng sẽ rất cao. Năm ngoái ở buổi đấu giá Nam Hải, một món trong bộ sưu tập Daisy bán đến hơn ba chục triệu. Đừng lãng phí thời gian nữa. Cảm ơn tấm lòng của anh. Chiếc váy này dù có là bắt chước kiểu mẫu thì tôi cũng rất thích.""Cái này…" Chu Hướng Tiền có chút lúng túng, đúng vậy, toàn bộ tài sản của hắn ta cũng chẳng qua chừng ba mươi triệu. Không thể đem hết ra mà mua một cái váy chứ?"Được rồi, em thích thì tốt rồi. Anh nghe nói công ty em xảy ra chút vấn đề, cần đầu tư gấp ba triệu. Anh bằng lòng làm người đầu tư cho em, chúng ta cùng nhau vượt qua khó khăn này."Chu Hướng Tiền nhìn Giang Nguyệt Đồng ánh mắt tràn đầy nhu tình, lời nói thâm tình.Người nói cho hắn ta chuyện này, dĩ nhiên là bạn tốt Chu Lộ của Giang Nguyệt Đồng rồi.Chu Lộ vẫn luôn xem thường Tần Phi, vì vậy đem chuyện này nói cho Chu Hướng Tiền, người vẫn luôn ôm lòng nhớ mãi không quên với Giang Nguyệt Đồng. Cho nên, hôm nay Chu Hướng Tiền không chỉ là tới đưa váy, mà còn giúp người khi gặp nạn.Vì, chính là muốn làm Giang Nguyệt Đồng cảm động, thuận tay ôm mỹ nhân về!Giang Nguyệt Đồng sửng sốt một chút, đôi mắt đẹp lại một lần nữa sáng lên.Nhưng mà giờ khắc này, Tần Phi lập tức chui lên, giành lại chiếc váy, ném xuống đất!"Vợ, anh không muốn lấy đồ của người khác. Nếu như em thích, anh sẽ mua cho em." Tần Phi vừa nói, vừa nắm tay cô lên, kéo cô đi về hướng công ty."Tần Phi, anh nói nhăng nói cuội gì đấy?" Giang Nguyệt Đồng thấp giọng nói.Tòa nhà thương mại Nguyệt Lam là khu thương vụ của thành phố Tùng Hải, tất cả văn phòng ở đây đều là văn phòng cao cấp. Công ty của Giang Nguyệt Đồng cũng chẳng qua là mướn một tầng làm việc mà thôi.Này này là bãi đậu xe chung của tòa nhà, có rất nhiều nhân vật lớn ra ra vào vào, Giang Nguyệt Đồng cũng không tiện nổi giận. Cô theo bản năng muốn rút tay về nhưng Tần Phi lại nắm chặt."Đứng lại cho tôi!" Chu Hướng Tiền lập tức trợn mắt, mẹ nó, chiếc váy Daisy này hắn mất hơn trăm ngàn tệ để mua đấy!Cứ thế bị ném xuống đất à?"Anh có ý gì?" Chu Hướng Tiền sải bước đuổi theo, chỉ Tần Phi tức giận mắng: "Anh là cái thứ gì? Anh biết chiếc Daisy này tốn bao nhiêu tiền không? Nếu bị rách hay hư mất anh đi làm mười năm cũng không trả nổi!"Tần Phi quay đầu liếc Chu Hướng Tiền một cái."Thứ nhất, Giang Nguyệt Đồng là vợ tôi, mong anh cách xa cô ấy chút.""Thứ hai, vợ tôi gặp phải khó khăn, tôi sẽ giúp cô ấy, cùng cô ấy đồng cam cộng khổ phải là tôi, không phải anh!""Thứ ba, vợ tôi thích cái gì cũng phải do tôi đưa cho cô ấy. Vợ tôi đẹp như vậy, chưa khi nào phải mặc hàng giả. Nếu bị người khác phát hiện thì không phải quá sức mất mặt hay sao? Tối hôm nay, tôi sẽ mua cho vợ tôi chiếc váy đẹp hơn như thế, tốt hơn nhiều lần so với thứ hàng nhái rách rưới kia của anh. Hơn thế, còn là hàng thật!""Thằng nghèo hèn như anh! Một chiếc váy trăm ngàn mà dám nói là đồ rách rưới? Anh chạy cái xe điện cà tàng như kia thì tư cách đâu để mà nói mấy câu này hả?" Chu Hướng Tiền lập tức cả giận, là người thừa kế Chu gia, bao nhiêu năm qua cũng chưa có ai dám nói với hắn ta như thế.Mà điều khiến Chu Hướng Tiền thiếu chút nữa nổi đóa chính là Tần Phi chẳng thèm phản ứng lại hắn ra. Nói xong thì kéo Giang Nguyệt Đồng lên lầu."Mẹ nó! Thứ phế vật này!" Chu Hướng Tiền tức giận một cước đá vào trên xe điện, đạp đổ chiếc xe điện vô tội, thậm chí chưa nguôi giận còn bồi thêm mấy cước nữa.Công ty Kỳ Thái, phòng làm việc tổng tài.Giang Nguyệt Đồng ngồi ở trên ghế lãnh đạo, lạnh lùng nhìn Tần Phi, tức giận đến run cả người. Nhà Chu Hướng Tiền là làm sản xuất linh kiện xe hơi, sau lưng anh ta là