Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngự Tọa Hôn Lễ, Khắp Chốn Mừng Vui!


trước sau

Để xuống Thiên Cơ chi thủ, Mạc Thiên Cơ lau mồ hôi nói: “Ông trời! Ngươi thật là ông trời của ta!”

Cuối cùng phải khuất phục.

Mạc Thiên Cơ vì mình có thể lấy được vợ, cũng cũng chỉ có nắm lỗ mũi nhượng bộ. Trong lòng an ủi mình nói: “Ta đây toàn bộ là vì hạnh phúc cả đời của tiểu muội...”

Bên kia, Sở Dương tin tức lần này thật nhanh truyền đến nói: “Bây giờ là tháng chín, một tháng sau, mùng mười tháng mười, ta muốn ở Thiên Binh Các Yêu Hoàng Thiên cử hành hôn lễ của bản ngự tọa. Những thứ khác hết thảy sự nghi toàn bộ cũng tùy ngươi xem rồi làm, ta tin tưởng nhất ngươi đó, ngươi nhất định có thể làm tốt.”

Chợt nghe lời ấy, Mạc Thiên Cơ suýt nữa lại muốn đem Thiên Cơ chi thủ ném đi.

Cái gì gọi là ta nhìn mà làm? Ta nhất định có thể làm tốt? Đây rốt cuộc là ta thành thân hay là ngươi thành thân? Làm người không thể vô sỉ đến trình độ như vậy chứ? Chẳng lẽ người không biết xấu hổ, thật vô địch thiên hạ!

Nhưng Mạc Thiên Cơ sau khi liên tiếp phát qua mấy mấy tin tức hỏi, bên kia Sở Dương lại không có đáp lời.

Hiển nhiên là bên này hoàn toàn “Uỷ quyền” rồi!

“Uỷ quyền” như vậy người nào hắn sao muốn đây!

Quả nhiên, quả nhiên là người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ a!

“Xem ra đây hết thảy cũng chỉ có là việc của ta...” Mạc Thiên Cơ than thở, nhưng, không tự chủ cũng có chút mặt mày hớn hở. Muội muội của mình, phải gả ra rồi đây...

Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng có chút chua xót, có chút cao hứng.

Mạc Thiên Cơ đi dạo, tản bộ trong phòng hai vòng, châm chước một hồi ngồi xuống, mài mực.

Vừa suy nghĩ một chút, xác nhận không có lầm, lúc này mới hạ bút như bay.

“Quỳnh Tiêu Ngự Tọa Sở Dương, trước khi quyết chiến Thiên Ma, kim thu mùng mười tháng mười; Ở Yêu Hoàng Thiên Thiên Binh Các, cử hành tiệc cưới! Mở tiệc chiêu đãi thiên hạ anh hùng!”

“Thứ nhất, chư vị trình diện, làm người chứng nhận tình. Thứ hai, hướng ngự tọa dâng lễ, thứ ba, bàn việc quyết chiến Vực ngoại thiên ma!”

“Quỳnh Tiêu Ngự Tọa Sở Dương hôn lễ mời: Đông Hoàng Thiên, Trung Cực Thiên, Mặc Vân Thiên, Yêu Hoàng Thiên, Thanh Tiêu Thiên, Xích Bắc Thiên, Đại Tây Thiên, Đại La Thiên, Nam Cực Thiên, Phù Đồ Thiên... Khắp nơi các vị Thiên Đế, các lộ anh hùng, các vị bằng hữu, đến đây không say không về! Đồng thời, mời Tử Tiêu Thiên anh linh, đến đây xem lễ! Vì Tử Tiêu Thiên tướng sĩ hôm nay trấn thủ đưa đi rượu mừng!”

“Ngự tọa hôn lễ, khắp chốn mừng vui! Thiên hạ cùng vui mừng!”

Phần thông báo này vừa xong, Mạc Thiên Cơ ném xuống bút lông, đập bàn một phát quát lên nói: “Người đâu!”

Một tiếng thét đột nhiên xuất hiện quát chói tai chấn đắc Tổ chức tình báo Thiên Cơ tổng bộ rung động không dứt!

Chẳng những chứng minh Mạc Thiên Cơ tu vi gần đây lại có tinh tiến lớn, về mặt khác cũng chứng minh trong lòng người này có chút tâm tình, hoặc bất mãn, hoặc kích động, còn có chút thấp thỏm. Còn có chút ít khẩn cấp. Bất mãn không vui.

Mọi người còn ở bên ngoài chờ chực tin tức nghe tiếng quát chói tai thì sợ hãi càng sâu, cơ hồ chính là tè ra quần chạy tới! Mọi người trong khoảng thời gian này vẫn cũng thấp thỏm ở bên ngoài chờ tin tức, vừa nghe một tiếng quát to thiếu chút nữa bị hù dọa rớt hồn, mất hết đảm hơi.

“Đem tin tức này truyền khắp cả Cửu Trọng Thiên Khuyết, không được sai sót!” Mạc Thiên Cơ cầm tờ giấy trong tay để cho mọi người thấy được chữ viết, từng chữ trầm trọng nói: “Nghiêm lệnh! Ta muốn cả Cửu Trọng Thiên Khuyết tất cả mọi người biết được tin tức... Bao gồm Vực ngoại thiên ma, bảo đảm làm được, không người nào không biết, không người nào không hiểu! Người nào làm sai, cửu tộc tự sát tạ tội!”

Ra lệnh một tiếng, mọi người cũng câm như hến, trong lúc nhất thời không ai dám dẫn đầu lên tiếng.

Mặc dù là... Sai lầm cửu tộc tạ tội... Nhưng, thấy tin tức này thật ra thì cũng không phải là tin tức xấu, người người cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện vui a... Đây rõ ràng là thiên đại chuyện vui a, Đại Đế mới vừa rồi sao lại khiếp sợ như vậy.

Mọi người không dám chậm trễ, cũng lấy tốc độ nhanh nhất, bắt đầu nhanh chóng truyền lệnh.

Mạc Thiên Cơ trong phòng bước đi thong thả hai vòng, chau mày, lầm bẩm nói: “Sở Dương có phải hôn lễ hay không, cái đó là râu ria, mấu chốt là muội muội của ta Khinh Vũ phải thành thân... Không biết Yêu Hoàng Thiên bên kia chuẩn bị thế nào rồi? Bên đó là 1 đám ngu xuẩn, có thể chuẩn bị hôn lễ theo phong tục truyền thống của Nhân tộc hay không? Có thể bỏ sót cái gì hay không? Muội muội của ta cả đời này có thể cũng chỉ có lần hôn lễ này, vô luận như thế nào, cũng phải bảo đảm vạn vô nhất thất mới được...”

Vừa vòng vo vài vòng, rốt cục vẫn tâm phiền ý loạn, sau một khắc xông ra ngoài, kêu lên nói: “Nhạc Nhi! Nhạc Nhi!”

Sở Nhạc Nhi đang luyện công, nghe vậy thì chạy ra nói: “Tại sao, chuyện gì mà vội vã như vậy?” Dường như từ trước đến nay chưa từng thấy Mạc Thiên Cơ thiếu kiên nhẫn như vậy.

“Đi, chúng ta ta sẽ đi Yêu Hoàng Thiên ngay bây giờ!” Mạc Thiên Cơ đi lại vội vã nói: “Đồ ta cũng thu thập xong, lên đường thôi.”

Sở Nhạc Nhi sợ hết hồn nói: “A? Tình huống nào vội vã như vậy? Rốt cuộc tại sao? Là xảy ra đại biến cố sao?”

“Tại sao?” Mạc Thiên Cơ than thở nói: “Luôn luôn không để cho chúng ta yên tĩnh... Đại ca của ngươi bên kia muốn thành thân... Mới trở về mấy ngày a, tên kia có chủ tâm chính là không để cho ta yên tĩnh, ta vừa mới nói có lẽ lần sau gặp mặt có lẽ chính là thời điểm quyết chiến Thiên Ma, kết quả đại ca của ngươi cho ta một cái tin tức làm cho ta...”

Nói tới đây, Sở Nhạc Nhi sắc mặt rõ ràng khó coi, thần sắc mang theo một tia lãnh ý, nhìn Mạc Thiên Cơ.

Một đôi tròng mắt hắc bạch phân mình.

Mạc Thiên Cơ thông minh bực nào nhìn một cái trong nháy mắt nhất thời biết mình kìm lòng không được nói xấu Sở Dương làm cho Sở Nhạc Nhi ghét rồi, vội đổi lời nói, giống như oán giận nói: “Ngươi nói đại ca của ngươi, hắn khiến cho đây là cái chuyện gì... Chuyện lớn như vậy lại cứ đột ngột nói cho ta biết... Ta vô luận như thế nào, cũng phải mau đi qua chuẩn bị!”

Mạc Thiên Cơ lời thề son sắt nói: “Đừng nói còn có quan hệ với ngươi,
Sở Dương đó cũng là lão đại ta kính yêu nhất a... Chuyện này ta phải cúc cung tận tụy, làm được thỏa thỏa... Vô luận như thế nào, cũng không thể có nửa điểm sơ xuất mới đúng...”

Sở Nhạc Nhi mặt lạnh lùng nói: “Đừng tưởng rằng ngươi đột nhiên chuyển khẩu ta liền cái gì cũng nghe không hiểu. Đại ca của ta thành thân, đương nhiên là chuyện tốt. Ngươi về phần bất mãn sao? Hừ, hơn nữa, đại ca của ta cưới muội muội ngươi! Ngươi có cái gì bất mãn, có cái gì có thể oán trách, thật sự chưa từng thấy ai như ngươi vậy...”

Mạc Thiên Cơ chật vật không chịu nổi nói: “Ta sai lầm rồi, ta biết sai lầm rồi, thật biết rồi...”

“Hừ!” Sở Nhạc Nhi hơi ngửa đầu, nhưng ngay sau đó mày liễu dựng lên, không thuận theo không buông tha cả giận nói: “Ngươi bây giờ còn ngây ngốc đầu sững sờ đứng đây làm gì? Đi nhanh lên a! Đại ca của ta kết hôn, chuyện lớn như vậy, ngươi còn không mau đi hỗ trợ, chỉ múa miệng...”

“Đúng, đúng, đúng!” Mạc Thiên Cơ đầy mặt khổ sắc, mau đáp ứng.

Trong bụng oán thầm không dứt nói, túm ta hỏi nguyên nhân trì hoãn thời gian rõ ràng là ngươi, hiện tại nổi giận trách ta đi chậm cũng là ngươi... Ai, chẳng lẽ thật là ta thiếu nợ Sở gia các ngươi...

Hai người nữa không chậm trễ, “Sưu” một tiếng, hóa thành hai đạo cầu vồng.

Trên không trung, thanh âm Sở Nhạc Nhi truyền đến nói: “Ta nói muội muội ngươi thiệt là tốt phúc khí, lại có thể gả cho đại ca của ta, 1 hảo nam nhân như vậy. Còn đang người trong thiên hạ chứng kiến cử hành hôn lễ, thật là quá có phúc phần... Thật sự là hâm mộ chết ta.”

Mạc Thiên Cơ linh cơ vừa động, nói: “Nếu không, chúng ta mượn cái tràng diện này cũng làm hôn lễ luôn?”

Sở Nhạc Nhi đỏ mặt lên, sẳng giọng nói: “Ngươi nghĩ đến cũng hay.” Tuy nhiên không nói thêm gì, chỉ lo vùi đầu đi phía trước cấp xông lên.

Mạc Thiên Cơ trong lòng chính là vui mừng nói: Ừ ồ? Nhạc Nhi dường như cũng không phải là phản đối đề nghị ta mới vừa rồi của ta? Cái... Hắc hắc hắc...

Trong lòng nhanh chóng chuyển động ý niệm trong đầu, lại càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có thể được.

Nếu hai huynh đệ đồng nhất đồng thời thành thân, nghĩ đến chuyện này tuyệt đối cũng có trở thành một đoạn giai thoại...

Hơn nữa lại là, ngươi cưới muội muội của ta... Ta cũng cưới muội muội ngươi... Hai nhà không thể nghi ngờ chính là cái gọi là thân càng thêm thân, hơn nữa lại là cùng một ngày, cùng một chỗ cử hành hôn lễ, thật sự là quá có duyên phận, quá truyền kỳ...

Mạc Thiên Cơ càng muốn, càng là cảm thấy cử động lần này tuyệt không thể tả. Không khỏi nụ cười hé ra, trong lòng âm thầm tính toán, khi đi đến nên nói với Sở Dương như thế nào đây, như thế nào mới có thể làm cho hắn đáp ứng đây...

Đang khi Mạc Thiên Cơ đi trên đường vẫn không ngừng châm chước thời điểm cả Cửu Trọng Thiên Khuyết, đã bắt đầu một vòng điên cuồng chấn động!

Quỳnh Tiêu Ngự Tọa hôn lễ!

Cái tin tức này trước tiên truyền đến nơi các đại Thiên Đế. Kế tiếp ngay sau đó, lại lấy tốc độ không gì sánh kịp khuếch tán ra bên ngoài, cực tốc khuếch tán.

Thiên Cơ tình báo, lần này có thể nói là tận hết sức lực dốc toàn lực tản ra tin tức, các đại thiên địa, thoáng như lại càng điên rồi vậy ban bố phía chính phủ...

Quỳnh Tiêu Ngự Tọa hôn lễ, mở tiệc chiêu đãi thập đại thiên địa!

Trong lúc nhất thời, Thiên Đình sôi trào, giang hồ sôi trào, các đại môn phái sôi trào...

Còn có nhưng ngay sau đó, Thiên Khuyết bình dân bách tính môn cũng đi theo cũng sôi trào lên.

“Người đâu!” Vô Thương Đại Đế Đổng Vô Thương rống to một tiếng, long hành bước bước ra cửa.

Thị vệ to lớn nghe được thanh âm vội vàng phi thân đến cả người trực tiếp chợt đụng phải bắn ra ngoài mà choáng váng đầu hoa mắt...

Thị vệ gác cửa thấy thế thiếu chút chợt cười ra khỏi miệng.

Nhưng chẳng qua là không dám thất thố, gắt gao nhịn xuống, nhịn được bụng khom lại.

Chưa từng thấy Thiên Đế bệ hạ nào vội vã như ngài, ngài cũng hô người đến, ở bên trong lẳng lặng chờ không phải tốt sao, lại bản thân vọt ra, cũng may là thị vệ thống lĩnh còn có mấy phần tu vi, nếu không tùy tiện va chạm, đụng cái toi luôn...

“Mau truyền lệnh! Truyền, Thiên Đế ý chỉ!”

Không đợi thị vệ thủ lĩnh bò dậy, hiểu được tình huống, đã nghe được Vô Thương Đại Đế bệ hạ thanh như hồng chung nói: “Quỳnh Tiêu Ngự Tọa hôn lễ, Trung Cực Thiên, cả thiên địa khoác lụa hồng quải thải! Đèn lông cũng treo lên, bắt đầu từ hôm nay bắt đầu đốt pháo! Cho đến mùng mười tháng sau! Chiêu cáo thiên hạ, khắp chốn mừng vui!”

Tên thị vệ thủ lĩnh sau khi nghe lệnh vội chạy tới chỗ Trung Cực Thiên Thừa tướng đại nhân, tất cả các vị đại thần tập thể sợ hết hồn.

Cả thiên địa khoác lụa hồng quải thải?

Đèn lông cũng treo lên, bắt đầu từ hôm nay bắt đầu đốt pháo? Cho đến mùng mười tháng sau! Chiêu cáo thiên hạ, khắp chốn mừng vui!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện