Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngự Tọa Hôn Lễ (3)


trước sau

Tình cảnh đó ở Lạc Hoa thành cơ hồ mỗi một khắc đều phát sinh. Người giang hồ ân oán, Thiên Khuyết cao thủ rộng rãi, vào giờ khắc này biểu lộ không bỏ sót.

Ai nói nam nhi không lỗi lạc, ai nói lùm cỏ không có lòng ôm ấp!

Cho dù người ngày thường bụng dạ hẹp hòi nhưng vào giờ khắc này cũng là nhiệt huyết sôi trào, so với đối thủ không kém chút nào!

Thậm chí có rất nhiều người, ở chỗ này mới trong lúc bất chợt cảm giác được: Mẹ kiếp mới vừa rồi ta mới đúng là một nam nhân chân chính! Trước kia làm sao không có phát hiện ra, nửa đời trước quả thực là sống phí hoài dị thường...

Trong Lạc Hoa thành mùi hoa di thiên, mùi rượu đắp địa!

Rốt cục, thời gIan đã đến mùng chín!

Ngày mai, chính là ngự tọa hôn lễ.

Mọi người nhiệt huyết đồng thời dâng lên, trái tim cũng là khẩn trương thật nhảy lên, tiếng động náo loạn Lạc Hoa thành một tháng qua vào hôm nay lại không khỏi im bặt.

Ánh bình minh trước bóng tối, bộc phát trước sự yên lặng!

Người người cũng cảm giác được, khi thanh âm lại một lần nữa phát ra thì cả Thiên Khuyết cũng sẽ bởi đó mà trong nháy mắt nổ tung lên!

Tuyết Lệ Hàn mất tích thật lâu rốt cục xuất hiện ở chỗ Sở Dương.

“Sở Dương, chúc mừng đám cưới.” Tuyết Lệ Hàn vung tay lên nói: “Hôn lễ của ngươi, ta đưa lễ vật cho ngươi, chính là một phần vui mừng!”

Dùng sức dụi dụi mắt dụi con ngươi!

“Cha! Mẹ! Tam thúc... Các ngươi...” Sở Dương vào giờ khắc này, tất nhiên vui mừng được đến mức lời nói không có mạch lạc.

Trong lòng sự vui mừng cơ hồ nổ tung, nước mắt đột nhiên chảy xuống.

Nguyên tưởng rằng hôn lễ của mình cuối cùng sẽ có chuyện ăn năn, một đám thân nhân, trừ Sở Nhạc Nhi ra, không ai người hữu duyên tham dự hội nghị, vô ý...

Trước mặt chính là Sở Phi Lăng, Dương Nhược Lan; Người Sở Dương nhà, bạn của Sở Dương ở Cửu Trọng Thiên Khuyết.

Người nhà Mạc Thiên Cơ.

Ngoài ra còn có, hai tiểu tử trắng ngần là Nguyệt Tiểu Điệp, còn có con trai của Sở Dương, tiểu Thiết Dương.

Người nhà và thân hữu Sở Dương trước đây muốn đón lên, vào giờ khắc này không thiếu một ai, toàn bộ cũng xuất hiện.

Dương Nhược Lan liếc thấy con, không nói hai lời đánh tới, rơi lệ đầy mặt, ôm lấy con của mình, mừng như điên nhưng Sở Dương cảm giác lỗ tai đau nhói vì đã bị Dương Nhược Lan véo lấy nói: “Ngươi du côn cắc ké, thành thân là chuyện lớn như vậy lại muốn tự bản thân làm, ngươi gia hỏa này đứa con bất hiếu này, nói, ngươi biết sai chưa...”

Sở Dương nhe răng nhếch miệng, liên tục cầu xin tha thứ.

Bốn phía thị vệ cúi đầu, quả thực cũng không đành lòng nhìn, nhưng là thật lòng thật là muốn nhìn, khó được có cơ hội nhìn Sở ngự tọa kinh ngạc như vậy.

Đường đường Cửu Trọng Thiên Khuyết thiên hạ đệ nhất nhân Sở ngự tọa bị nhéo lỗ tai, một bữa Tam Nương dạy con... Tràng diện... Cũng thật là... Mồ hôi!

Mắt thấy Sở Dương cùng người nhà đoàn tụ, Tuyết Lệ Hàn mỉm cười một chút nói: “Sở Dương, sự vui mừng vẫn chưa xong, còn có một phần vui mừng khác ngày mai ngươi sẽ thấy, ta đi trước...”

Tuyết Lệ Hàn thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất.

Tháng mười mùng chín. Lúc xế chiều!

Đang khi Lạc Hoa thành bận rộn, tiến hành sự chuẩn bị cuối cùng thì trong lúc bất chợt trên bầu trời giống như mây đen che phủ vậy, tổng cộng 99 chiếc tàu cao tốc khổng lồ từ phương xa sắp hàng thành chỉnh tề cứ như vậy bay tới.

Khí thế chi trầm ngưng, quả nhiên là kinh thiên động địa!

Trên tàu cao tốc ba chữ “Đại La Thiên” lòe lòe phát sáng!

Cái này đã sớm đem thân phận của người đến hiển lộ rõ ràng không bỏ sót.

Người người cũng biết, chính là Đại La Thiên Đế Tử Vô Cực tới! Nhưng, người người vẫn có chút kỳ quái.

Các Thiên Đế khác tất cả cũng đến, hơn nữa còn là sớm đã tới rồi. Nhưng tất cả đều ở địa bàn riêng của mình, trăm triệu lần không có như Đại La Thiên khoa trương. Trận thế này... Dường như có chút không giống như là tới chúc mừng, giống như là tới đánh nhau.

Chẳng lẽ Đại La Thiên đứng đầu Tử Vô Cực muốn một lần khách không mời đến sao?!

Đại La Thiên nhất phương tàu cao tốc còn đang trên không trung, Tuyết Lệ Hàn một bộ bạch y đã xông tới. Vừa nhìn thấy điệu bộ này Tuyết Lệ Hàn cũng biết có điều không đúng.

Tử Vô Cực điệu bộ thanh thế to lớn, nói là gả khuê nữ mặc dù cũng thông... Nhưng một phần hùng hổ này lại làm cho người ta sờ không tới đầu óc...

Tuyết Lệ Hàn e sợ cho có biến cố gì, sợ Tử Vô Cực lại vào lúc này nổi tính tình, vậy thì cũng hỏng bét nên mau lên nghênh đón.

Hắn biết, tính Tử Vô Cực nóng như lửa, chỉ cần một điểm mà bên kia... Đám người Đổng Vô Thương Cố Độc Hành Tạ Đan Quỳnh Mạc Thiên Cơ cũng là loại người như vậy...

Một khi Tử Vô Cực một lời không hợp tại chỗ phát tác, đợi chờ hắn chỉ sợ sẽ là lực lượng mạnh gấp đôi Cửu Đế Nhất Hậu quần đấu!

Cái hậu quả này chẳng những Tử Vô Cực chịu không nổi, Tuyết Lệ Hàn cũng chịu không nổi.

Hơn nữa đợi đến khi chân tướng của sự tình rõ ràng, người chân chính lúng túng cũng không phải là những người đánh nhau mà là Sở Dương cùng Tử Tà Tình!

Tuyết Lệ Hàn trong nháy mắt đã đến tàu cao tốc.

“Ta nói ngươi hùng hổ, hạo hạo đãng đãng là muốn đến làm gì?” Tuyết Lệ Hàn mặt đen xì nói.

Tử Vô Cực vừa thấy Tuyết Lệ Hàn, tức thì liền nhớ lại bản thân trước kia theo bản năng cúi thấp đầu hòa thanh nói: “Khuê nữ đại ca ta xuất giá, ta dĩ nhiên muốn khảo sát hình dáng cháu rể ra làm sao...”

“Ngươi nha khảo sát cái rắm! Lúc nào còn đến phiên ngươi khảo sát? Ngươi coi là cái đek gì?!” Tuyết Lệ Hàn trừng mắt nói: “Ta nói cho ngươi biết, ngươi đàng hoàng một chút cho ta. Ngươi cho rằng ngươi một cái Đại La Thiên Thiên Đế rất giỏi sao? Ta con nói cho ngươi, tất cả Đại Đế nơi này theo như tính toán, ngươi thật không hơn được! Thật sự đại náo, người cuối cùng không vui nhất định là cháu gái ngươi, ngươi nên suy nghì cho kỹ!”

Tử Vô Cực nghe vậy tức thì cũng có chút rũ cụp lấy đầu nói: “Ta tới đưa gả cũng có thể sao?”

“Đưa gả!? Cái này cũng có thể...” Tuyết Lệ Hàn nhất thời tỉnh ngộ nói: “Mau mau... Ngươi đi theo ta, chúng ta đi tìm Tâm Nhi, xem nàng có đoạt được không...”

“Đoạt được cái gì?” Tử Vô Cực có chút hóa đá nói: “Đoạt được? Làm sao lại đoạt được? Đồ chơi này có thể đi đoạt sao?”

Tuyết Lệ Hàn lôi kéo hắn bay đi ra
ngoài nói: “Ngươi nha ít nói nhảm đi, đi theo ta là được rồi...”

“?” Tuyết Lệ Hàn cùng Tử Vô Cực tại chỗ u mê nói: “Không có đoạt được tư cách tới đưa thân sao?”

Tại sao a, không nên a, chúng ta bên này hữu lễ hữu tình, tất cả cũng đủ, cho dù ai không để cho đưa gả, ta cùng Yêu Hậu đây chính là trưởng bối chi gIao ruột thịt của cha mẹ Tử Tà Tình. Tuyết Lệ Hàn là kết bái huynh trưởng của Tử Hào, Yêu Hậu là khuê trung mặt hữu của Lãng Phiêu Bình, là Yêu tộc tộc trưởng. Cho dù chúng ta không há mồm, các ngươi cũng phải mau tìm tới chúng ta chủ trì đại cục mới đúng a, làm sao lại xuất hiện trạng huống bực này!

Yêu Hậu trực tiếp hừng hực giận dữ nói: “Đám gia hỏa khốn kiếp này lại dám không nể mặt chúng ta! Hừ! Cuối cùng có một ngày, ta muốn hảo hảo thu thập bọn nó một bữa!”

Tuyết Lệ Hàn vừa trấn an Yêu Hậu, vừa sai mỗ thái tử đem chuyện trải qua từ đầu tới đuôi, hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói lại một lần.

Chờ nghe xong sự tình, Tuyết Lệ Hàn cùng Tử Vô Cực trực tiếp hôn mê nói: “Không đúng, ngươi sao có thể nói như vậy đây, cầm hai ta áp bọn họ... Một ngự tọa và năm vị Đại Đế... Cái cái... Quả thật ép không được a.”

“Trước đây mặc dù là một hơi là có thể phun chết cả đám... Nhưng hiện tại, vấn đề không phải là... Biến hóa quá là nhanh sao...”

Ba người hai mặt nhìn nhau, một hồi lâu không nói gì.

Lại qua một lúc lâu, Tử Vô Cực trong lúc bất chợt hừng hực giận dữ, hú lên quái dị nói: “Tuyết Lệ Hàn, Yêu Tâm Nhi! Hai người các ngươi tốt! Thật là tốt! Nữ nhi đại ca ta xuất giá, nhưng bây giờ ngay cả tư cách đưa gả cũng không có! Ngươi ngươi ngươi...”

Lời còn chưa dứt, mỗ hoàng chừng vành mắt đồng thời trúng một quyền, nhất thời biến thành gấu mèo.

“Ổn ào, có bản lãnh ngươi đi đoạt a!” Yêu Tâm Nhi quyệt miệng, trong lòng rất có điểm không thoải mái nói.

“Ta đi đoạt, ta cũng không tin!”

Tử Vô Cực tức giận căm phẫn xông ra ngoài.

Tuyết Lệ Hàn cùng Yêu Tâm Nhi liếc nhau một cái, đồng thời nói một câu nói: “Ồ... Nói không chừng thật là có hy vọng... Đi!”

Bởi vì hai người thoáng cái nghĩ tới thân phận của Tử Vô Cực... Đây chính là thân thúc thúc của Tử Tà Tình, cũng là huyết mạch thân nhân duy nhất trên cõi đời này của Tử Tà Tình.

Đây cũng là lá bài chủ chốt

“Tại sao phải như vậy?” Đổng Vô Thương cùng Ngạo Tà Vân đập bàn một phát đứng lên.

Tổng cộng bốn chị dâu, Mạc Thiên Cơ bằng vào ưu thế đại cữu ca chiếm lấy một, hữu tình có lý. Cố Độc Hành cũng cướp đi một cái danh sách, hắn mặc dù không có nói ra tình lý, nhưng người ta có kiếm, có quả đấm, là nhị ca, mọi người không đành lòng cũng phải nhẫn.

Tạ Đan Quỳnh rất không biết xấu hổ lấy “Ổ Thiến Thiến mặc áo đen, Mặc Vân Thiên màu đen” thuyết pháp này lại cũng cướp đi một cái danh sách, ngay cả ông trời của mình cũng nói thành đen, càng thêm không có cách nào... Cuối cùng cũng chỉ có Tử Tà Tình, Đổng Vô Thương liên thủ với Ngạo Tà Vân, mạnh mẽ đem người khác đàn áp đoạt được cái tư cách này.

Nhưng ba vị kia cũng không sao, hết lần này tới lần khác hai chúng ta mới có được một cái, cái kết quả này để cho hai chúng ta cũng đã không thoải mái...

Hiện tại lại tới một ác nhân muốn trực tiếp cướp đi, độc bá tư cách đưa gả Tử Tà Tình, hai người làm sao có thể nhẫn nại!

Tử Vô Cực đứng thẳng như núi, không hãi sợ nói: “Tại sao phải như vậy? Các ngươi tại sao phải ở chỗ này quơ tay múa chân? Nào có nữ nhân nào xuất giá không phải từ nhà mẹ đẻ đi? Hai người các ngươi không nói đạo lý, làm việc lại càng hồ nháo cực kỳ, lại còn hỏi ta tại sao phải như vậy?”

Đổng Vô Thương giận dữ nói: “Hai người chúng ta chính là đại biểu cho nhà mẹ đẻ của đại tẩu!”

Tử Vô Cực hắc hắc cười lạnh nói: “Các ngươi là đại biểu? Các ngươi đại biểu được sao? Ta làm sao không biết có các ngươi hai người như vậy tồn tại đây? Ngươi và ta có quan hệ gì mà lại cũng có thể đại biểu cho ta? Vô Thương Đại Đế bệ hạ, ta vốn không muốn chỉ trích nhất phương Thiên Đế, nhưng ngài mới vừa rồi nói như vậy cũng quá thiếu suy nghĩ đi, nói cũng không thể tùy tiện lung tung như vậy a.”

Đổng Vô Thương nghe hắn âm dương quái khí, giận tím mặt, không chút nghĩ ngợi muốn động thủ.

Ngạo Tà Vân vội ngăn cản hắn lại. Ngạo Tà Vân thông minh tuyệt đỉnh, thoáng cái suy nghĩ ra chút ý vị không đúng lắm. Gia hỏa cũng quá có bộ dạng nắm chắc đi...

Ngạo Tà Vân nhìn Tử Vô Cực nói: “Ngươi đã nói chúng ta không đủ tư cách, vậy ngươi nói đi, người nào mới có tư cách, mà có tư cách gì?!”

Tử Vô Cực đại m kim đao nói: “Tử Tà Tình, là nữ nhi của Tử Tiêu Thiên Đế Tử Hào, đúng không?”

Ngạo Tà Vân tức giận nói: - Nói nhảm!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện