Thẩm Tường đã dịch dung đơn giản, cho nên thoạt nhìn hắn như là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, những hộ vệ kia từ vừa rồi nghe được tiếng hét của hắn cũng có thể nhìn ra được thực lực của hắn không yếu, cho nên cũng không hề động thủ.
Thẩm Tường nói ra: "Ngươi chính là chưởng quỹ nơi này?"Lời này vừa nói ra, những hộ vệ kia đều phát ra một trận cười vang, người ở bên ngoài nhìn vào cũng cười rộ lên.
"Ngươi ngay cả chưởng quỹ nơi này cũng không nhận ra, thế mà cũng dám tới nơi này gây chuyện?" Một tên hộ vệ cười to nói.
"Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua chuyện của Hoa chưởng quỹ sao? Tam thiếu gia của thành chủ ngươi chắc là nghe nói qua đi! Hoa chưởng quỹ chúng ta chính là con trai thứ ba của Hoa thành chủ, người tới tìm hắn gây hấn, vậy đơn giản là muốn chết!" Một hộ vệ khác cười khẩy nói.
Nam tử mặc áo hoa kia nghe được người khác nhắc tới danh hào của hắn, trên mặt không thể không hiện ra vẻ tự hào, hắn gật đầu nói: "Ta chính là chưởng quỹ của nơi này, Hoa Hâm, có gì chỉ giáo?"Thẩm Tường "Phi" một tiếng, cười to nói: "Ta còn tưởng thế nào! Nếu quả thật có bản lĩnh cũng sẽ không bị lão cha thành chủ kia của ngươi sắp xếp tới nơi đây làm chưởng quỹ, ngươi tới nơi này làm chưởng quỹ liền mang ý nghĩa ngươi ở trong mắt cha ngươi quá mức kém cỏi!"Lời này vừa nói ra để mọi người vì đó mà chấn động, bọn họ không nghĩ tới Thẩm Tường cũng dám ở trước mặt nói ra lời này! Sắc mặt của Hoa Hâm kia cũng cực kỳ khó coi, Thẩm Tường nói không phải là sai, làm con trai của một nhân vật danh chấn một phương, tới chỗ như thế này quản lý làm ăn vậy đúng là không có hy vọng gì, chỉ là thân phận tương đối cao một chút mà thôi.
"Ta hỏi lại ngươi, gian cửa hàng kia thế nhưng là ngươi dẫn người tới đập phá?" Vẻ mặt của Thẩm Tường đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lùng.
"Đúng thì thế nào?" Một tên hộ vệ trên mặt hiện ra vẻ tức giận nói ra: "Là Hoa chưởng quỹ mang bọn ta đi!"Bắp thịt trên mặt Hoa Hâm co rúm lại: "Hóa ra là báo thù! Gian cửa hàng kia đúng là ta dẫn người đi.
"Đam hộ vệ kia ở sau lưng Hoa Hâm lập tức lớn tiếng kể lại bọn họ là đậm như thế nào như thế nào.
Thẩm Tường lạnh lùng nói: "Các ngươi chỉ là một bầy chó mà thôi, nếu như cần mà nói, chủ nhân của các ngươi sẽ bán đi loại nô tài như các ngươi mà không do dự chút nào, các ngươi cao hứng cái gì? Cao hứng chính mình tìm được chủ nhân tốt sao?""Chó tạp mao, ngươi là muốn chết!" Một tên hộ vệ tức giận quát lên, nhanh chân vọt tới, chỉ thấy trên tay Thẩm Tường lập tức xuất hiện một ngọn lửa bốc ra hơi nóng bức người.
"Ba" một tiếng vang lên, sau đó chính là một tiếng hét thống khổ vang lên.
Thẩm Tường dùng chân khí ngưng tụ ra một cái roi, quất vào trên mặt tên hộ vệ kia, đánh bay đi! Trên mặt Hộ vệ kia cũng lưu lại một vết đen bị đốt cháy khét lẹt.
Đám hộ vệ kia thấy vậy, tuy rằng chấn kinh, nhưng vẫn là xông tới, dù sao bọn họ nhiều người mà đối phưogn chỉ có một người.
Vẻ mặt của Thẩm Tường lạnh như sương nói: "Các ngươi đã đều thừa nhận, vậy ta quyết không tha các ngươi!"Đột nhiên, trên người Thẩm Tường tuôn ra một sức nóng thiêu đốt, chỉ thấy hắn đột nhiên vung roi lửa trong tay lên, liên tục quất ra, tốc độ nhanh đến để cho con mắt của người ta không cách nào theo kịp, nhanh đến mức sinh ra vô số bóng chồng, mọi người trông thấy Thẩm Tường thật giống như có rất nhiều tay cầm roi lửa quất ra ngoài.
Roi lửa đầy trời như là vô số con Hỏa Xà, rạp trời kín đất, hướng về phía đám hộ vệ kia mà quất tới! Hoa Hâm kia và một đám hộ vệ của hắn căn bản là không có cách nào tránh né, chỉ là trong nháy mắt, bọn hắn chính là bị rất nhiều roi lửa quất tới bao phủ lại! Roi lửa quất điên cuồng trên người bọn hắn, mỗi một quất vào trên người bọn hắn đều lưu lại vết tích bị thiêu đốt, bỏng sâu đến tận xương tủy, để bọn hắn phát ra trận trận tiếng kêu thống khổ.
Chỉ là trong mấy cái nháy mắt, trên thân của những tên kia đã có ít nhất ba vết roi.
Chân khí xuất thể, ngưng tụ thành hình!Vừa nhìn thì đã biết là Phàm Võ cảnh tầng sáu! Hơn nữa chân khí của Thẩm Tường hùng hậu đến đáng sợ, bên trong khí tức nóng bức còn mang theo một luồng áp lực vô hình, phải biết ngọn lửa của Thẩm Tường thế nhưng là ngọn lửa được ngưng tụ ra nhờ tu luyện Chu Tước thần công, Chu Tước thế nhưng là loại thú tôn quý một phương, người bình thường đối mặt với loại uy áp vô hình này đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
Hoa Hâm biết mình đá trúng tấm sắt, vậy mà chọc vào một tên võ giả Phàm Võ cảnh tầng sáu lợi hại như vậy, nhưng hắn nhớ rõ ông chủ gian cửa hàng kia chỉ là một lão già không rõ lai lịch.
"Đan Hương