Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Xé Rách Không Gian


trước sau

“Ngao ngao...”

Oành oành Oành...

Trong phạm vi gần vạn dặm, các loại quái thú giờ phút này cũng hoảng sợ nhìn về phía bầu trời, phát ra tiếng tru lên sợ hãi, vãi đái hướng về phía xa xa mà chạy.

...

“Kiếp vân bảy màu... Thế mà là kiếp vân bảy màu!”

Ngay từ đầu ba lão giả đã bị khí tức thiên phạt cường hãn của Trần Hạo chấn kinh, nhưng giờ phút này càng kinh hãi đến tột đỉnh. Có thể dẫn động kiếp vân bảy màu, ở Vô Cực đại lục trong rất nhiều thiên tài đệ tử cũng không hiếm thấy, một ít siêu cấp thiên tài hậu tích bạc phát cũng có thể làm được. Nhưng đó đều là lúc đầu nửa bước Kim Ðan, nửa bước Nguyên Anh, nửa bước Hóa Thân..v..v.., nửa bước Tạo Vật là cực kỳ hiếm thấy. Nhân Tiên cảnh về sau gần như tuyệt tích.

“Trách không được cường hãn như thế...”

“Chỉ cần hắn có thể vượt qua lần thiên phạt này, trong cảnh giới ngang nhau, chiến lực của hắn tuyệt đối có thể đánh sâu vào vài tên yêu nghiệt đứng đầu của tinh anh học viện...”

...

Răng rắc!

Lúc kiếp vân ngưng tụ đến kích thước mấy ngàn trượng, như cái cối xay lấy tốc độ khủng bố xoay tròn lên, đạo thiên phạt thứ nhất cũng ở giờ phút này chợt bùng nổ!

Sấm sét bảy màu hóa thành cột sáng thông thiên mang theo thiên uy mênh mông từ trên trời giáng xuống!

Xẹt xẹt xẹt xẹt... Oành đùng đùng...

Thân hình nhỏ bé nhưng cao ngất như kiếm của Trần Hạo nháy mắt bị bao phủ ở trong cột sáng, vụ nổ làm người ta sợ hãi ở trong phạm vi mấy ngàn trượng vang lên, núi cao sụp đổ, vạn vật diệt sạch!

...

“A...!”

Một tiếng thét dài cao vút ở một khắc này từ trong cổ họng Trần Hạo cuồn cuộn mà ra, thân thể, linh hồn theo tiếng hét của Trần Hạo, hoàn toàn nở rộ, ngạnh kháng thiên phạt!

Thống khổ vô tận như là thân thể sắp tan rã, như linh hồn bị xé rách, điên cuồng tập kích mỗi một sợi dây thần kinh của Trần Hạo.

Đau đớn khôn cùng vượt qua bất cứ một lần kinh nghiệm nào của Trân Hạo.

Hầu như trong nháy mắt, mỗi một cái lỗ chân lông của Trần Hạo ở dưới thiên phạt thần kỳ, đều vỡ ra vô số đạo sợi tơ máu nhỏ, như là sương máu, linh hồn càng kịch liệt chấn động, ở trong cảm giác của Trần Hạo, mỗi một cái tế bào của thân thể như đều rạn nứt, linh hồn càng có loại dấu hiệu vỡ nát hủy diệt.

“Mạnh! Vậy mà mạnh như thế!”

“Nhịn! Nhịn xuống cho ta! Nhịn xuống!”

Có kinh nghiệm ba lần thiên phạt, vô luận như thế nào Trần Hạo cũng không ngờ tới thiên phạt lần này khủng bố như thế, ba lần thiên phạt trước tuy vượt qua người tu luyện bình thường vô số lần, nhưng hắn có thể thoải mái độ kiếp, căn bản không có bất cứ gì hồi hộp, nhưng lần này mới chỉ bắt đầu đã làm Trần Hạo có loại cảm giác hình thần đều diệt, thống khổ không thể thừa nhận, tâm thần cũng xuất hiện một tia hoảng hốt.

Trần Hạo cũng không biết vì hắn cùng lão Thần tiến thêm một bước dung hợp nên thiên phạt mới như vậy.

Thiên phạt là trừng phạt đối với người tu luyện nghịch thiên mà đi. Mà Trần Hạo cùng lão Thần dung hợp có biết bao nhiêu nghịch thiên. Chỉ là nửa bước Tạo Vật, hắn đã có thể cô đọng ra tổ hợp trang bị trung phẩm linh bảo vượt qua thượng phẩm linh bảo, đã có thể miễu sát cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong!

Trách không được thiên phạt không thể không mạnh.

Đương nhiên, quan trọng hơn là lần này lão Thần chưa hoàn toàn thu liễm khí tức của mình.

“Con mẹ nó chứ. Ta không tin ta không kháng được!”

“Rắc rắc”, Trần Hạo hung hăng cắn chặt răng, tinh thần ngưng tụ đến cực hạn, giữ vững tỉnh táo, liều chết ngạnh kháng thiên phạt.

...

“Điên rồi, điên rồi, thiên phạt khủng bố như thế, tiểu tử này thế mà lựa chọn ngạnh kháng...”

“Thật can đảm! Rất nhiều người chỉ thấy vầng sáng của thiên tài, lại không biết thiên tài đã trả giá bao nhiêu. Chuyện nguy hiểm như thế lại có mấy ai dám làm? Ít nhất ta không làm được... Hơi có vô ý, đó là hình thần câu diệt!”

“Phải... Không thể tưởng tượng! Các ngươi nói, hắn có thể chống được đạo lôi kiếp thứ mấy?”

“Không biết. Nhưng ta lại biết, dù là mấy đạo, chỉ cần hắn có thể thành công vượt qua, trong Tạo Vật cảnh sợ cũng khó tìm địch thủ! Nếu cho hắn một đoạn thời gian, trưởng thành đến Tạo Vật cảnh hậu kỳ, dù là chúng ta cũng phải đắn đo...”

“Có khoa trương như vậy? Hàng ngũ tiên tôn, đứng hàng tiên
ban. Chúng ta tùy tiện một người tùy tay có thể giết chết trăm tên Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong...”

“Đừng quên những yêu nghiệt đứng đầu kia của tinh anh học viện, chẳng lẽ ngươi cảm thấy Trần Hạo này kém hơn bọn hắn?”

“Cái này...”

Ba lão giả cách xa ngàn dặm, xa xa nhìn chằm chằm Trần Hạo, vẻ mặt sợ hãi kinh ngạc nghị luận.

...

Đạo lôi kiếp thứ nhất ngắn ngủn một phút đồng hồ thời gian, nhưng ở trong lòng Trần Hạo lại dài như hàng tỉ năm, khoảnh khắc cột sáng biến mất, cả người đều hầu như mềm nhũn ngã xuống đất.

Nhưng hắn biết, tuyệt đối không thể thả lỏng hơi, tuyệt đối không thể ngã xuống!

Không gì có thể hình dung Trần Hạo điên cuồng, càng không ai có thể làm được dứt khoát lưu loát như Trần Hạo, quyết định thật nhanh, chỉ nháy mắt Ðại Ðạo Tổng Cương to rõ mênh mông vang vọng ở trong đầu Trần Hạo, chân nguyên cuồn cuộn ở trong cơ thể điên cuồng xoay tròn, chữa trị thương tổn sâu trong thân thể, linh hồn.

Tinh khí thần điêu linh như hoa tươi héo tàn ở một khắc này chậm rãi từ sâu trong linh hồn Trần Hạo nảy sinh lần nữa. Mỏng manh nhưng trở nên càng thêm cô đọng, tinh thuần, ẩn chứa một cỗ ý chí bất khuất cùng mũi nhọn sắc bén, giống như sâu phá kén thành bướm...

Ở trong cảm ứng của ba lão giả, chỉ vượt qua một đạo thiên phạt đã vô cùng thê thảm, Trần Hạo như đạt được cuộc sống mới, cả người từ trong hướng ra phía ngoài đản sinh một cỗ ý chí bất khuất!

Tâm nạp càn khôn, ngạo thị thương khung!

...

Ðạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ năm...

Thiên phạt vô tình đang liên tục.

Mắt bốn lão giả càng trợn càng lớn, mỗi lần cho rằng Trần Hạo không thể kiên trì ngạnh kháng nữa, mỗi lần Trần Hạo đều như lột xác, lột xác ngắn ngủn trong hai ba phút. Cái này tuyệt đối không thể tưởng tượng!

Mãi cho đến thời điểm chín tầng thiên phạt chấm dứt, Trần Hạo được từng đạo quang mang bảy màu vờn quanh, xác định Trần Hạo ngạnh kháng thiên phạt thành công, ba lão giả đều có chút chưa tỉnh táo lại, tròng mắt cũng rớt đến trên mặt đất.

Đây đến cùng là tồn tại như yêu nghiệt...

...

“Ba vị tiền bối, cáo từ!”

Trong khoảnh khắc, ở dưới năng lượng huyền ảo sau khi vượt qua thiên phạt tẩm bổ, Trần Hạo liền khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, xa xa ôm quyền nói với ba lão giả còn đang ngây người, sau đó trực tiếp xé rách hư không, không kịp cùng ba vị tiền bối nói chuyện, gia hỏa này liền trốn.

...

“Ặc... Lời còn chưa đem cho hắn đâu! Tiểu tử này cũng quá lớn mật, vừa mới tiến vào Tạo Vật cảnh đã dám xé rách hư không...”

“Hắn có cái năng lực đó, vì sao không dám? Lần này tăng thêm kiến thức rồi, không nghĩ tới thiên phạt của yêu nghiệt đứng đầu lại cường đại đến cảnh giới như thế... Chính là ta quan sát một chút cũng cảm thấy thu được chút lợi ích...”

“Phải. Thế giới thiên tài yêu nghiệt, không phải chúng ta có thể tưởng tượng... Được rồi, đi cũng đi rồi, dù sao người không có việc gì. Cũng không cần chúng ta quan tâm nữa, đem tình huống hắn báo lên tổng bộ, lại thông báo Mông Nghị Trùng là được...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện