“Trần huynh...”
Vừa đáp xuống lôi đài, Tây Môn Phong lập tức không còn là vị công tử
quần là áo lượt trước đây nữa, ánh mắt mang theo một vẻ vô cùng ngưng
trọng xen lẫn căng thẳng chăm chú nhìn Trần Hạo – con người luôn khiến
tim hắn loạn nhịp, truyền âm nói.
“Cút mẹ ngươi đi, đừng làm lão tử buồn nôn! Tự động nhận thua cút
xuống, nếu không ta sẽ một chiêu miểu sát ngươi!” Trần Hạo không chút
khách khí nói.
“Trần huynh, đừng hiểu lầm... Ta có chuyện này rất quan trọng cần nói với huynh!”
“Ta phỉ nhổ!”
“Liên quan đến tồn vong đại sự của Vô Cực Tinh các ngươi, càng liên
quan đến sinh mạng huynh! Trần huynh, huynh đừng ra tay, đợi ta nói
hết!”
“Hả?”
Trần Hạo không ngờ tên này lại nói ra vấn đề nghiêm trọng như vậy, khiến hắn vốn dĩ muốn lập tức ra tay cũng phải khẽ nhíu mày.
“Có người biết Trần huynh đang trên đường đến Á Dĩnh Tinh, chúng
ta... gia tộc chúng ta cũng muốn ra tay với các ngươi, giữa đường chặn
giết. Trần huynh, xin huynh hãy cho ta số truyền tin của huynh, ta không muốn huynh chết, điều duy nhất ta có thể làm là thông báo phương vị của gia tộc ta bất cứ lúc nào... Huynh yên tâm, huynh không muốn, ta tuyệt
đối sẽ không chủ động làm phiền huynh, đợi huynh an toàn đến Á Dĩnh
Tinh, cũng có thể đem ta liệt vào danh sách đen. Cầu xin huynh...” Tây
Môn Phong ánh mắt thành khẩn vô cùng hơn nữa còn mang theo một tia khẩn
cầu, chăm chú nhìn Trần Hạo, nói.
Trần Hạo dù rất buồn nôn, nhưng nội dung đối phương vừa nói ra khiến
hắn không thể trực tiếp ra tay, thậm chí hoặc ít hoặc nhiều có chút
thương hại tên biến thái này, một người lại có thể si tình như vậy. Buồn nôn thì buồn nôn thật, nhưng hắn đúng thật là người tốt.
Một chuyện lớn như vậy cộng với thanh âm phát từ tận đáy lòng của Tây Môn Phong, Trần Hạo có thể khẳng định Tây Môn Phong nói tuyệt đối là sự thật, hắn cũng không có lý do dùng phương thức này đến tiếp cận mình.
Vấn đề rất nghiêm trọng.
Chí ít đã vượt qua phạm vi Trần Hạo có thể khống chế, không những
liên quan đến tính mạng của mình, mà còn liên quan đến sự an nguy của
tất cả những người đang có mặt trên Ngân Dực Vô Cực Hào, quan trọng hơn
là tương lai của Vô Cực Tinh.
Trần Hạo chăm chú nhìn Tây Môn Phong, hít một hơi thật sâu, đưa ra quyết định.
“Đa tạ nhắc nhở của ngươi, nhưng ta không muốn cùng ngươi có bất kì
quan hệ nào, càng không muốn nhận bất cứ ân tình nào của ngươi, đây là
vấn đề nguyên tắc, còn nữa, tốt nhất hãy từ bỏ suy nghĩ buồn nôn của
ngươi đối với ta!”
“Trần huynh...”
“Không cần nói nữa, tự mình xuống hay để ta giết chết ngươi?” Trần
Hạo lạnh lùng vô tình nói. Mặc dù biết rõ cho tên này số truyền tin của
mình khẳng định có thể nhận được sự giúp đỡ rất lớn, nhưng Trần Hạo rõ
ràng chỉ cần nhận phần ân tình này, sau này nếu phải đối diện, hắn không nỡ xuống tay. Cho dù đối phương đã cố gắng khống chế tình cảm đặc thù,
đối với mình không biểu hiện ra ngoài, nhưng bản thân chỉ cần nghĩ tới
là đã toàn thân nổi da gà. Ngày ngày bị cảm giác buồn nôn đó hành hạ,
chịu không thấu.
Cho nên phải cự tuyệt!
Trần Hạo vẫn chưa vĩ đại đến mức hi sinh bản thân vì sự an nguy của
Ngân Dực Vô Cực Hào, hơn nữa, có sự nhắc nhở của tên này, hắn tin Vô Cực lão tổ và Nguyên Như thiên tôn khẳng định sẽ có quyết định, không thể
để mặc đối phương tự do chèn ép.
“Mọi thứ phải cẩn thận!”
Xoạt!
Xùy!
Tây Môn Phong nói xong, liền một kiếm đánh về phía Trần Hạo. Tự mình
chưa chiến đã hàng, cho dù là tốt nhưng tiêu một vạn viên tiên nguyên
tinh, e rằng sẽ trở thành trò cười của tất cả mọi người. Cho nên hắn thà chết dưới kiếm của Trần Hạo. Hơn nữa, làm như vậy hoặc ít hoặc nhiều
cũng che giấu được một chút tai mắt.
Trần Hạo lắc lắc đầu, cuối cùng vẫn không lập tức thi triển sát chiêu mà lựa chọn đối xử công bằng áp chế sức mạnh của mình, đồng thời điều
chỉnh tâm thái, đem trận đấu này coi như một trận đấu bình thường cho
đến khi chiến đấu kết thúc.
...
Khi Tây Môn Phong hóa thành một đường bạch quang biến mất trên lôi
đài, Trần Hạo đem tin tức có được từ Tây Môn Phong liền gửi cho Nguyên
Như thiên tôn, loại tranh đấu cấp cao này tạm thời không phải hắn có thể quyết định, có thể qua được nguy cơ hay không phải xem Nguyên Như thiên tôn và Vô Cực lão tổ ứng phó như thế nào.
Hắn bây giờ phải làm là dùng tốc độ nhanh nhất nâng cao thực lực!
Chiến, chiến, chiến!
...
“Cái gì?” Nguyên Như thiên tôn sau khi nhận được tin tức của Trần
Hạo, nhất thời kinh ngạc mở to hai mắt. Giờ phút này hắn và Vô Cực lão
tổ đang ở trong sân thi đấu, còn là đang xem Trần Hạo thi đấu.
“Sư phụ, xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Chuyện gì?” Vô Cực lão tổ nhìn biểu cảm kinh ngạc của Nguyên Như thiên tôn, nhất thời nhíu mày hỏi.
Nguyên Như thiên tôn đem tin tức của Trần Hạo truyền phát lại cho Vô Cực lão tổ.
“Vô sỉ! Thủ đoạn hèn hạ như vậy mà cũng dám dùng...” Sắc mặt Vô Cực
lão tổ trở nên cực kì khó coi. Dù là hắn cũng không ngờ lại có chuyện
như vậy xảy ra. Hơn nữa, lúc này Vô Cực lão tổ còn lập tức nghĩ ra nhiều vấn đề khác. Nếu Tây Môn gia tộc có thể nhận được tài liệu chi tiết về
Vô Cực Tinh thì những thế lực khác có ý đồ với Vô Cực Tinh cũng có thể
nhận được, điều đó có nghĩa bốn bề là địch!
“Sư phụ, làm thế nào bây giờ?” Nguyên Như thiên tôn hỏi: “Ðối phương
có chuẩn bị trước, theo như cá nhân ta, e rằng rất khó đối phó...”
“Ta vẫn là đánh giá thấp đám người vô sỉ này... Sớm biết như vậy đã
không để lộ ra sự tồn tại của Trần Hạo... Vì muốn tranh thủ nửa năm thời gian mà tự đẩy mình vào hiểm cảnh như vậy... Đáng tiếc, ta bây giờ...”
Vô Cực lão tổ chăm chú nhìn Trần Hạo trên lôi đài, trong lòng tràn
ngập phẫn nộ và kìm nén, nếu mình vẫn ở trạng thái đỉnh phong thì sẽ
không có những chuyện như vậy có thể phát sinh. Nhưng bây giờ nói cái gì cũng vô dụng.
“Xem ra, phải đi tìm hắn rồi...”
Nghĩ đến đây, Vô Cực lão tổ nhìn Nguyên Như thiên tôn, nói: “Ngươi
lập tức thay đổi tuyến đường, che đậy toàn bộ khí tức dù là giảm bớt tốc độ. Bất luận thế nào cũng phải an toàn đến Á Dĩnh Tinh! Nếu là... đến
thời điểm vạn bất đắc dĩ, từ bỏ Ngân Dực Vô Cực Hào, bảo vệ Trần Hạo và
mấy thiên tài nổi bật là được! Đã hiểu hay chưa? Có tin tức lập tức hồi
báo cho ta!”
“Vâng, sư phụ!”
Hí!
Vô Cực lão tổ liền biến mất tại chỗ, mặc dù hắn rất muốn xem Trần Hạo rốt cục sẽ có biểu hiện như thế nào nhưng bây giờ không thể xem được
nữa.
...
Sư chênh lệch giữa thời gian pháp tắc của thế giới thứ hai và hiện
thực cho phép Trần Hạo vẫn toàn bộ tâm thần đắm chìm trong chiến đấu,
trước khi nguy cảnh đến, hắn vẫn có đủ thời gian. Hơn nữa, dù nguy cảnh
đến thật, hắn cũng chẳng thể làm được gì. Chiến đấu trong không gian hỗn loạn, hắn chỉ là một Nhân Tiên cỏn con, đừng nói chiến đấu, dù bước ra
khỏi Ngân Dực Vô Cực Hào có thể sinh tồn được bao lâu cũng là cả vấn đề.
Nghĩ nhiều vô ích, chi bằng chiến đấu!
Thời gian trôi qua từng ngày, Trần Hạo vượt qua nguy cảnh, dùng tốc
độ mỗi ngày khoảng năm mươi trận tiến hành từng bước, giữa trận nghỉ
ngơi mười lăm phút, không hề lãng phí một giây.
Chớp mắt đã là nửa năm trong thế giới thứ hai!
Chiến tích của Trần Hạo cũng nhanh chóng tăng lên con số đáng sợ, 9134 trận thắng, 0 trận thua, 0 trận hòa!
...
“Phù... bây giờ còn bao nhiêu người xếp hàng?”
“Còn cả vạn người... hơn nữa vẫn đang tiếp tục gia tăng!”
“Cao thủ thực lực cường đại hơn ta có bao nhiêu ngươi?”
“Mấy ngàn người, sao?”
“Chiến đấu cấp thấp đối với ta đã không còn ý nghĩa quá lớn, tâm lý cũng mệt rồi...”
Trần Hạo không còn gặp được đối thủ có thể khiến mình có được lĩnh
ngộ nữa, cuối cùng không kiên trì được, hắn cần nghênh tiếp cao thủ chân chính, hơn nữa, thời gian còn lại cũng không còn nhiều. Nửa năm ở thế
giới thứ hai là 180 ngày trong hiện thực, cũng là nửa tháng.
“Khục khục... Trần Hạo tiểu hữu, ngươi cần nghĩ cho kĩ, đây đều là tiền! Bỏ qua lần này sẽ không còn cơ hội tốt như vậy nữa.”
“Tiền không quan trọng, nâng cao bản thân mới là mấu chốt! Được rồi, bắt đầu từ trận này, giúp ta sắp xếp cao thủ!”
“Cái này... cũng được. Dù sao hàng 10001 cũng là một cao thủ
thực sự, hơn nữa, thứ tự của hắn, chúng ta cũng không thể thay đổi...”
“Còn có chuyện các ngươi không thể quyết định sao?”
“Đúng vậy, cũng giống như ngươi, đều là người khởi động điều kiện bí
mật của sân thi đấu, người này vô cùng cường đại, chiến tích 9999, hiệu
xưng Vô địch Tiên Nhân. Ngươi muốn thắng hắn, khả năng không quá lớn.
Mấy trăm người tiếp theo, toàn bộ đều là cao thủ thực lực tương đương,
hoặc cao hơn ngươi một chút! Nếu không, sắp xếp những người có thực lực
tệ, chúng ta cũng thấy xấu hổ...”
“Được, cứ làm như vậy!”
...
“Thoải mái quá, cùng hắn chiến đấu đúng là quá thoải mái, nhẹ nhàng
vui vẻ, cảm giác này ta chưa bao giờ có qua, Trần Hạo đúng là người
tốt... Ta đây cược kim hoa cũng không oan uổng!”
“Cái đó, cái đó, ta thực sự muốn khiêu chiến lần nữa, ha ha, đáng
tiếc, quy tắc không cho phép, đành phải đợi sau này khiêu chiến hắn...”
Trước khi Trần Hạo kết thúc lần chiến đấu đặc thù này, bất cứ người
khiêu chiến nào đều không thể khiêu chiến lại lần nữa. Muốn khiêu chiến
lần nữa chỉ có thể đợi sau này. Ngoài nguyên nhân này, số lượng tu luyện giả khiêu chiến thực sự quá đáng sợ, dù có thể báo danh nhưng không
biết phải đợi đến tháng nào năm nào.
“Con mẹ nó, các ngươi thì thoải mái rồi, lão tử đợi ở đây đã gần nửa
năm, tiền cược lão tử bỏ ra thấp sao? Còn cao hơn nhiều so với các
ngươi, cùng các ngươi báo danh một lúc, nhưng con mẹ nó mấy tháng rồi
vẫn chưa đến lượt lão tử! Tiểu tử này chỉ tìm mỗi đám nghiệp dư các
ngươi chiến! Thật đúng là lòng tham không đáy, cần tiền đến mức ấy sao?
Tiền nhiều thì có tác dụng gì? Nếu hắn tiếp tục như vậy, mấy năm sau mới có thể đến phiên lão tử, sớm biết như vậy, lão tử đã không khiêu
chiến...”
Trong đám người, có người khen ngợi Trần Hạo, có người lại tức giận
mắng chửi. Nhất là cao thủ báo danh từ lúc Trần Hạo mới bắt đầu khai
chiến lại càng phẫn nộ dị thường.
Biết làm thế nào, đến bây giờ đã qua nửa năm thời gian, lôi đài số
132 đã trở thành tuyên phong cảnh náo nhiệt nhất của sân thi đấu, nếu
không phải biết sẽ phải chờ đợi rất lâu, số người xin thi đấu tuyệt đối
không dừng ở con số chục vạn, hơn trăm vạn cũng có khả năng.
Dù sao Á Dĩnh Thành cũng là nơi tụ tập các tu luyện giả của vô số tinh cầu trong phạm vi quản hạt của Á Dĩnh Tinh.
...
Tít tít tít!
“A? Đến phiên ta rồi?”
Tu luyện giả vừa lên tiếng chửi rủa Trần Hạo đột nhiên nhận được tin tức thông qua lời mời khiêu chiến.
“Mẹ nó, xem lão tử có giày vò chết ngươi hay không! Hãy để lão tử tổng kết trận đấu của ngươi đi!”
Ầm!
Tu luyện giả này dưới chân liền bùng ra một tiếng nổ lớn, cả người
như đạn pháo bay về phía lôi đài, khí tức cường hãn trong nháy mắt bao
trùm tất cả mọi người.
“Cao thủ!”
“Tư Mã Cụ Phong? Cuối cùng cũng đổi thành cao thủ rồi sao?”
Đám đông phát ra những tiếng nghị luận rì rầm, nhất là một số cao thủ đã rời đi rồi trở lại vô số lần mà vẫn chưa đến lượt, hoặc ít hoặc
nhiều đều có chút hưng phấn.
...
“Hừ, Trần Hạo, lão tử đợi ngươi gần sáu tháng rồi, còn tưởng ngươi sẽ làm một con rùa rụt cổ, chỉ dám đấu với đám nghiệp dư! Thời gian của ta rất quý giá, lãng phí sáu tháng thời gian đợi ngươi, cho nên đang rất
phẫn nộ!”
“Mắng hay lắm! Lão tử cũng đợi rất lâu rồi!”
Xôn xao...
Ngay lập tức, dưới lôi đài, không ít cao thủ bắt đầu gào thét. Rõ
ràng phương thức lựa chọn đối thủ trước kia của Trần Hạo kéo dài đúng
sáu tháng thời gian đã khiến vô số cao thủ phẫn nộ.
“Xin lỗi, nếu đổi là ta, ngươi có lãng phí cơ hội này không?”
“Mẹ kiếp, lão tử đúng là sẽ không lãng phí cơ hội, nhưng tuyệt đối sẽ không giả tạo như ngươi, áp chế sức mạnh của mình dây dưa cùng đám
nghiệp dư thì có ý nghĩa cóc khô gì chứ? Ðừng phí lời nữa, hãy để ta kết thúc chiến đấu của ngươi!”
...
“Ngươi vẫn chưa đủ tư cách!”
Ầm!
Ầm!
Hai luồng khí tức đáng sợ lập tức bạo phát.
Thực lực cường hãn của Tư Mã Cụ Long liền làm nổ tung lôi đài. Không
thể không nói đây là cao thủ có sức mạnh tương đương Túy Phàm Trần, hơn
nữa, hắn có tuyệt học cường hãn nhất của mình.
Trần Hạo đương nhiên biết hành vi của mình đã khiến rất nhiều cao thủ bất mãn, vốn dĩ hắn cũng muốn giải thích hai câu, đương nhiên là giải
thích cho những người có mặt nghe thấy. Nhưng nhìn biểu hiện của đối
phương giờ này, hắn biết giải thích cái gì cũng đều vô dụng, vậy thì
chiến! Hành vi của ta đâu cần cùng các ngươi giải thích. Đạo của ta đâu
cần các ngươi hiểu.
Hơn chín ngàn trận đấu, sáu tháng thời gian, đến bây giờ chính là thời khắc kiểm nghiệm thu hoạch!
Thời khắc không cần hạn chế mình, tùy ý phát huy thực lực!
Xùy!
Chỉ trong chớp mắt, bất luận là khí tức hay chân nguyên, Tư Mã Cụ
Phong đều vượt qua Trần Hạo, trong mắt Trần Hạo lập tức xuất hiện vô số
sơ hở, thậm chí khoảnh khắc hắn xuất kiếm, Trần Hạo có thể đoán ra quỹ
tích khống chế. Cũng trong khoảnh khắc này, Trần Hạo thẳng kiếm đâm ra,
bạo phát ra một đường kiếm quang chói lòa.
“Hả?”
Tư Mã Cụ Phong nhất thời cảm thấy như bị khóa chặt, một chiêu ẩn chứa ngàn loại biến hóa sắc bén tựa hồ như bị phong tỏa, nhưng kinh nghiệm
chiến đấu giúp hắn có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất.
Ầm ầm!
Phụt! Phụt!
Một tiếng nổ lớn, hai tiếng phá không xuyên qua thân thể xuất hiện trong tai mọi người.
Ngay sau đó bắn ra hai đường huyết quang!
Một đường của Trần Hạo, còn một đường kia là của Tư Mã Cụ Phong.
Không ai ngờ trận đấu kết thúc nhanh như vậy, cũng không ngờ hai người lại ra tay liều mạng như vậy.
Càng không ai ngờ người gọi là cao thủ, cao thủ nén giận mà phát Tư
Mã Cụ Phong đến một tiếng gầm rú cuối cùng cũng không kịp phát ra, đã
hóa thành một đường bạch quang. Còn Trần Hạo thì trên ngực xuất hiện một lỗ thủng trong suốt.
Điển hình của tự tổn tám trăm thương địch một ngàn!