Dạo gần sức khoẻ của Jennie dường như yếu ớt hơn hẳn. Căn bệnh tim năm xưa tưởng chừng ngủ quên, ấy vậy mà dạo gần đây lại trở nặng hơn khiến em trong một lần đứng bếp đã ngã quỵ bất tỉnh... Jisoo lo lắng nắm tay em nhìn em hôn mê đã 4 tiếng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại... Cô vừa đứng lên định tìm bác sĩ thì bên ngoài cửa được mở ra.
*Cạch*
"Jisoo unnie..."
"Là em sao Lisa? Chị vừa định tìm em. Em xem sao Jennie đến giờ vẫn còn hôn mê vậy?"
"Mình ra ngoài được không chị? Em có chút chuyện cần nói..."
"Nhưng... Jennie..."
"Đừng lo, Chaeyoung sẽ thay chị chăm sóc chị ấy"
Nghe Lisa nói vậy cô mới yên tâm mà theo đứa em mình về phòng làm việc. Nhìn sắp hồ sơ bệnh cùng một loạt kết quả chuẩn đoán, đôi mày cô không lúc nào có thể dãn ra được...
"Jisoo nhà chị dâu có ai đã hoặc từng mắc phải bệnh tim không?"
Cô ngẫm nghĩ một lúc thì nhớ ra là mẹ Jennie, bà ấy qua đời khi ở độ tuổi 30 vì căn bệnh tim... Lúc này cô dường như hiểu ra mọi chuyện, trong lòng sợ hãi không thôi.
"Jisoo unnie..."
"Là mẹ em ấy, bà ấy bệnh tim nhưng đã qua đời rồi... Ở độ tuổi 30..."
Lisa nghe vậy liền thở dài nói tiếp.
"Đây là căn bệnh di truyền... Và đây cũng thuộc loại bệnh tim hiếm gặp, ở những giai đoạn đầu, 2 và 3 sẽ không bộc phát bề ngoài nó chỉ là bệnh tim thông thường. Nó diễn ra rất âm thầm, dù tầm soát mỗi năm vẫn không có phát hiện được gì... Chỉ khi đến giai đoạn cuối nó mới bộc lộ và khi đó trái tim người bệnh sẽ teo lại gây ra tử vong... Ai mắc phải thì xác định số phận sẽ kết thúc..." ****
Cô như đứng hình khi nghe từng lời của Lisa... Vậy là Jennie em ấy sẽ chết sao... Cô chẳng thể chấp nhận run rẩy hỏi Lisa.
"Có... Có cách nào chữa cho em ấy không?"
"Lúc trước y học chưa phát triển thì chưa. Bây giờ đã có nhưng... Nó rất khó nhằn..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Khó? Là khó như nào? Chẳng lẽ thế lực Kim gia mà vẫn bị làm khó sao?" Cô như mất bình tĩnh mà hét lớn.
"Đó không chỉ là vấn đề tiền bạc. Nói thẳng ra là phải thay cho chị ấy một quả tim mới. Chị cũng biết tim là bộ phận quan trọng nhất của con người, muốn thay tim thì quả tim phải đồng nhất với khoang tim, van tim của chị dâu..."
Jisoo bất lực ngả người ra sofa, chẳng lẽ cô chỉ có thể đứng nhìn em chết dần chết mòn hay sao? Cô luôn tự hào về bản thân về quyền lực của Kim gia nhưng giờ phút này, cô lại thấy nó trở nên vô dụng... vô dụng cùng cực.
"Lisa này, hồi cấp ba em đã hứa với chị những gì em nhớ không?"
Lisa nhìn người chị của mình khoé mắt có chút cay. Vốn dĩ Lisa chỉ là một đứa trẻ mồ côi, cũng may nhờ Jisoo mà Lisa có thể học hành đến thành công như ngày hôm nay. Lời hứa dưới cây cổ thụ sau sân trường Lisa nào dám quên.
"Nhớ chứ... Bất cứ yêu cầu nào của chị em cũng sẽ làm bất chấp... Bất chấp tất cả để thực hiện cho chị..."
"Vậy lấy tim chị... Thay cho Jennie đi"
"KIM JISOO chị..." Lisa á khẩu nhìn cô chẳng thể nào cất thêm được lời nào.
"Em muốn chị phải làm sao? Nhìn Jennie chết dàn chết mòn à? Nếu đổi lại là Chaeyoung em có nỡ như vậy không? Em cũng biết chị yêu Jennie như thế nào mà..."
Cả căn phòng phút chốc rơi vào khoảng lặng thinh, không ai nói với ai câu gì
"Em định thất hứa với chị sao? Đây là lúc em trả ơn cho chị, trả ơn cho Kim gia đấy LaLisa"
"Đây là yêu cầu của chị, mong em giữ lời hứa của mình"
"Nhưng tiền lệ trước nay chẳng có ai có quyền lấy đi nội tạng của một người đang sống... Dù đó là chị tình nguyện thì cũng chẳng thể. Trong y học họ chỉ nhận những quả tim từ những người bị tai nạn cấp cứu không kịp, hơn hết trái tim ngừng đập không quá 3 phút hay những bệnh nhân không thoát cửa tử nhưng vẫn còn trái tim khoẻ mạnh, hay những người sống thực vật. Hơn hết cần phải tự nguyện hiến tặng từ người đó và gia đình họ"
Tay chân cô như đông cứng lại, đến nước này mà vẫn không được hay sao... Trầm mặt một lúc, cô thấp giọng ép buộc Lisa.
"Chị không cần biết, em mau làm xét nghiệm kiểm tra tim của chị và Jennie. Hôm nay chị lấy thân phận là Kim tổng là một người cưu mang em để ra lệnh cho em..."
Jisoo rời đi để lại Lisa khổ sở gục mặt xuống bàn... Jisoo đã nói vậy chính là không cho bản thân Lisa từ chối...
...
Jisoo quay trở lại phòng bệnh thấy em đã tỉnh, tay nhắc lên định bước vào nhưng vừa chạm đến nắm cửa cô chẳng can đảm bước vào đành buông lỏng xoay người bỏ đi nơi khác.
...
Nằm trên giường bệnh, em thở dài đưa mắt ngóng mãi về phía cửa mong ngóng hình bóng ai đó. Cả một tuần qua cô không hề đến thăm em dù một chút. Em lấy làm lạ có hỏi ba mẹ cô thì họ bảo cô bận. Trước giờ cô bận cách mấy cũng ít nhiều gì cũng sẽ gọi cho em nhưng lần này cả một tin nhắn cũng không...
...
"Jisoo chị muốn hiến tim thì chị phải chăm cho trái tim chị khoẻ mạnh đi chứ" Lisa xót xa nhìn chị mình ngày càng gầy đi.
"Kết quả như thế nào?"
"Khớp 98% như hai quả tim sinh đôi vậy..."
Cô nghe xong lại bật cười, sinh ra là dành cho nhau ấy vậy mà ông trời nhẫn tâm ban cho em căn bệnh, rồi tướt đoạt đi hạnh phúc của cả hai...
Xong xuôi cô đến phòng em, vừa thấy cô, em vui vẻ mặt kệ thân thể yếu ớt mà nhảy xuống giường ôm chầm lấy cô.
"Soo đi đâu cả tuần nay vậy... Em nhớ Soo lắm"
"Em còn yếu lắm về giường nằm đi"
Cô thấp giọng nói rồi bồng em về giường. Nhìn vẻ trầm mặt kia, lòng em lại dấy lên nỗi sợ vô hình...
"Jennie này, chúng ta ly hôn đi..."
Nói xong cô đẩy tờ đơn ly hôn về phía em. Jennie như chết lặng, khoé mắt ửng đỏ lên. Em chẳng thể hiểu nổi việc làm của cô hôm nay là có ý gì...
"Tại sao? Em làm gì sai hay Soo đã hết yêu em..."
"Chị không thể để con mình vừa sinh ra đời lại mắc phải căn bệnh di truyền như em. Chị là người thừa kế Kim gia chị cần một đứa trẻ khoẻ mạnh để nối dõi. Em bệnh như vậy sống nay chết mai... Hơn hết chị không muốn bị người khác gọi là kẻ goá vợ. Vừa phải lo chuyện ở công ty vừa phải lo cho em, chị nặng đầu lắm... Nói trắng ra giờ đây em là gánh nặng của chị.
Đơn chị đã ký rồi, chị có việc