tháng Chín, hồi VII
Dưới sáu cặp mắt tha thiết, Dịch A Lam hoàn thành cuộc-đấu-tranh-tinh-thần của nhân vật chính trong phim, tiết lộ mối quan hệ (cứ cho là) bí mật của y với Joker.
Kể từ khi nói về hoài bão xây dựng một thế giới trực tuyến không tưởng, nét mặt của La Thái Vân nghiêm nghị đi trông thấy.
Bà giơ tay ra hiệu dừng, nói với Dịch A Lam: "Cậu khoan thêm cảm xúc chủ quan của mình, cứ thuật lại trọn vẹn lịch sử trò chuyện giữa hai người trước.
Đừng bỏ sót bất kỳ chi tiết nào, kể cả những chi tiết mà cậu cho là vớ vẩn.
Sau khi nói xong, cậu có thể miêu tả về cảm giác trực quan khi trò chuyện với hắn."
Dịch A Lam gật đầu, thuật lại vài cuộc đối thoại giữa họ trên Internet theo góc nhìn Thượng Đế.
Người đàn ông xa lạ bên cạnh La Thái Vân vừa nhìn Dịch A Lam, vừa múa bút thoăn thoắt, như muốn phác thảo dáng vẻ của Joker thông qua lời kể của y.
Trần Nhữ Minh – nguyên bộ trưởng Bộ An toàn Thông tin, vừa nghe hết đã than rằng: "Mạnh thật.
Nếu hắn là người phe mình, chắc đêm nay tôi đánh một giấc ngon lành được rồi."
Nghiêm Phi phát biểu: "Là một kỹ sư máy tính lượng tử, hắn có thể dễ dàng chỉ ra điển cố "Chốn Đào Nguyên" của nước ta; không loại trừ khả năng hắn mang quốc tịch Hoa Quốc.
Nhưng hắn cố ý giấu giếm, và không muốn bị cuốn vào vòng xoáy tranh chấp chính trị quốc tế.
Hắn chỉ muốn hoàn thành ước mơ "thế giới lý tưởng" của mình."
Dịch A Lam chốt lại: "Hắn cho tôi cảm giác là một người thông minh, bền bỉ và đơn thuần.
Hắn đã nhảy ra khỏi góc nhìn của nhân loại, không đoái hoài đến những gì xảy ra trong thực tế hay ngày 32.
Hắn cho rằng chúng đến và đi theo một lẽ tự nhiên...!À, khá giống với tư tưởng Vô vi (1) của Đạo giáo."
(1) Vô vi (Vô vi nhi vô bất vi): Không làm gì mà không gì là không làm.
Hiểu một cách nôm na là, nếu bạn không làm gì mà thấy không việc gì thì không nên làm.
Thiên nhiên trời đất vốn đã vận hành thành chu kỳ tự nhiên, nếu chúng ta tác động vào một yếu tố nào đó thì cũng là làm đảo lộn chu trình trên.
Nếu chúng ta không làm gì cả thì tức là đảm bảo được chu trình trên vẫn hoạt động bình thường.
"Nhân vật lượng tử là một manh mối quan trọng." La Thái Vân chỉ ra trọng điểm.
"Mặc dầu có thể sau khi nhận ra bản thân vô thức vạ miệng rồi phá hủy nhân vật lượng tử, nhưng cũng chẳng thể xóa sạch toàn bộ dấu vết.
Phải không?" Bà nhìn sang Trần Nhữ Minh, trưng cầu ý kiến.
Trần Nhữ Minh nói: "Nếu nhân vật lượng tử kia thực sự giao tiếp được với các đồng nghiệp như hắn nói, và không bị phát hiện điểm nào bất thường bởi các kỹ sư cùng tham gia nghiên cứu (máy tính lượng tử), thì trình độ thông minh của nó đã khá cao; phần mềm và phần cứng cũng tương đối phức tạp, không thể nào không để lại dấu vết gì.
Nếu sàng lọc một cách có mục tiêu, chúng ta có thể tìm thấy bằng chứng sót lại của nó."
"OK, vậy bắt đầu từ máy tính lượng tử trong nước trước.
Nhưng mọi sự phải tự nhiên, đừng để những học giả dày công nghiên cứu cho rằng chúng ta không tin tưởng họ." La Thái Vân nói.
"Về phương diện quốc tế, tôi nghĩ mọi người có thể suy luận theo hướng: Joker – người có thể chặn hàng loạt từ khóa trên mạng toàn cầu trong thời gian ngắn – là một nhân vật có thẩm quyền nhất định trong lĩnh vực Internet và máy tính.
Nếu muốn điều tra hắn, tổ chức hẳn nên bắt tay từ việc chặn cục bộ trước đó.
Nhưng đã dám làm, thì Joker ắt tự tin với năng lực của mình.
Có lẽ xác suất thành công cho phương án truy tìm hắn theo hướng ngược lại không cao lắm.
Chẳng qua bây giờ chúng ta đang có lợi thế, phải nắm chắc lợi thế này và tạo ra cơ hội đột phá."
La Thái Vân trịnh trọng nhấn mạnh: "Thông tin về Joker là bí mật cấp 3S."
Mọi người đều biết đây có nghĩa gì, chỉ im lặng gật đầu.
Bước ra khỏi tòa hội nghị, cơn gió đêm cuối hè ập vào mặt khiến Dịch A Lam thoáng rùng mình.
Y chợt nhận ra trời đã về khuya, bây giờ ắt khoảng hai giờ sáng.
Cuộc họp kéo dài mấy giờ đồng hồ, mỗi thông tin hoặc xác định hoặc chưa chắc chắn đều đánh sâu vào linh hồn, khiến người ta hễ nghĩ về nó là váng đầu hoa mắt.
Dịch A Lam xoa thái dương nhưng nhức, cảm nhận sâu sắc về việc bản thân thiếu kỹ năng lãnh đạo.
Đối mặt với hàng tỷ vấn đề được thảo luận trong cuộc họp mà dường như không biết nhúng tay vào đâu, y chỉ muốn giữ cho tâm trí của mình được thanh tịnh.
Y hoàn toàn chẳng thể phân tích hay vắt óc suy nghĩ như La Thái Vân và mọi người đã làm, để nỗ lực tìm ra điểm đột phá.
Châu Yến An đi bên cạnh, hỏi: "Mệt ư?"
"Mệt." Dịch A Lam thở dài.
Mệt về thể lý chỉ là cái mệt đứng sau, chủ yếu cái tâm của y vừa mệt vừa bất lực.
"Vậy nhanh chân trở về nghỉ ngơi thôi." Châu Yến An đưa y đến khu ký túc xá.
Đoạn đường này chừng hai, ba trăm mét; không sáng đèn, nhân viên an ninh lại ẩn trong bóng tối nên thoạt nhìn, quang cảnh có vẻ yên ắng.
Dịch A Lam vốn muốn hỏi Châu Yến An về ngày 32 – tuy rằng chẳng biết muốn hỏi gì, chỉ biết có một "xung động" thôi thúc y phải thốt cái gì đấy để biểu đạt sự phiền muộn; nhưng khi trông thấy Châu Yến An mỉm cười với mình, trông thấy anh tăng nhanh tốc độ, như muốn thực thi cái việc "mau chóng trở về nghỉ ngơi" và như thể, anh đã quẳng cuộc họp dài hàng giờ liền ra đẩu đâu, thì Dịch A Lam bèn phủi bay chúng, nhanh chân đi theo anh.
Về đến ký túc xá tắm rửa, Dịch A Lam nằm trên giường, lắng tai nghe tiếng nước chảy khi Châu Yến An tắm.
Đã thôi bi quan như lúc vừa mới họp xong, giờ thì y đang đắm chìm trong chính mớ tâm tư rối bòng bong của mình.
Dịch A Lam nhớ lại ký túc xá bốn người mà mình từng sống thuở đại học, đây là một trong số ít trải nghiệm y được sống chung với những người cùng giới khác.
Ngoài trừ việc thỉnh thoảng có bạn cùng phòng dạn dĩ thích khỏa thân, ngoại trừ việc hơi khó xử nếu có bạn ngỏ lời muốn chà lưng cho y hoặc nhờ y chà lưng, thì hầu hết thời gian còn lại khá thoải mái.
Vào mùa hè, mấy người bạn cùng phòng cũng sẽ cởi [email protected] đi đi lại lại, song Dịch A Lam chẳng có tí cảm xúc nào; thế mà hiện tại, lòng y bất an rõ rệt một cách vô cớ.
Dịch A Lam nhủ bụng, Châu Yến An từng nhập ngũ nên có phải cuộc sống trong quân đội sẽ khiến anh không quá chú ý đến vẻ ngoài và khoảng cách giữa người cùng giới? Nhỡ chốc nữa anh bước ra với mỗi chiếc quần đùi thì sao? Y cần giả vờ không quan tâm, hay phải thốt lên lời khen ngợi đúng nghĩa.
Đáng tiếc thay, Dịch A Lam đã quá mệt sau chuyến bay dài, cũng như trải qua một cuộc chia tay buồn bã với người thân, đã thế còn phải ở lại đến tận khuya cho cuộc họp đầu tiên.
Lắng nghe "tiếng ồn trắng" êm ả, không mất bao lâu thì Dịch A Lam đã chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, chăn đệm trên giường Châu Yến An đã được gấp gọn giống hệt ngày hôm qua, khiến người ta không khỏi thắc mắc rằng liệu anh đã có từng ngủ chăng.
Châu Yến An chẳng biết tỉnh giấc tự lúc nào, đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp.
Thực đơn hôm nay là bánh mì kẹp rau, trứng chiên và giăm bông, kết hợp cùng bát cháo yến mạch, quả là một bữa sáng dinh dưỡng.
Mùi thơm lan tỏa trong không khí; sau khi rửa mặt, Dịch A Lam nếm thử một thìa cháo rồi không ngại ngần bật ngón cái với Châu Yến An.
"Ở đây có căn tin, nằm trong tòa nhà hai tầng cách chúng