ngày 32, hồi XXX
Tầng tầng lớp lớp, ít nhất cả trăm mét bê tông đang lấp phía trên không gian sinh tồn của Dịch A Lam.
Điều này khiến người ta cảm thấy ngột ngạt hễ nghĩ về nó.
Dịch A Lam tuyệt vọng bước đến phòng lánh nạn ở tầng B5.
Châu Yến An nói đúng, ít nhất y sẽ không mất mạng.
Bỗng nhiên, y nghe thấy âm thanh lạch cà lạch cạch đều đều của thiết bị điện tử.
Nó trông thật quái dị giữa không gian im ắng dưới lòng đất bị chôn vùi bởi đống đổ nát.
Dịch A Lam đứng yên, nghiêng đầu lắng nghe một cách cẩn thận; sau đó lần theo âm thanh mà nhẹ nhàng tìm kiếm.
Y xác định tiếng động ấy phát ra từ căn phòng này, trên cánh cửa có đề "Phòng ghi dữ liệu trang bị quân sự" – hẳn có nhiệm vụ ghi âm, sàng lọc việc mua bán và tiêu thụ vũ khí.
Mở cửa ra, bên trong chẳng có gì ngoài máy vi tính và đống hồ sơ trên bốn bàn làm việc.
Âm thanh lạ ấy phát ra từ chiếc máy in vẫn hoạt động phía bên kia phòng.
Một tờ giấy A4 đang từ từ chạy ra.
Sau đó, máy in tiến vào trạng thái hoạt động, tiếp tục kêu lạch cạch.
Dịch A Lam lùi lại một bước.
Cảnh tượng này khiến y nhớ đến những bộ phim kinh dị một cách khó hiểu.
Tỉ dụ như cảnh kinh điển của máy đánh chữ trong The Shining.
Đứng lặng vài giây, Dịch A Lam vẫn chẳng nén nổi tò mò.
Y bước tới, thầm nghĩ rằng mình hệt như mấy tay khù khờ trong phim kinh dị, chuẩn bị ký khế ước sinh tử với ma quỷ.
Trên tờ giấy có ba dòng chữ.
Nhìn từ xa, định dạng na ná một bức thư.
Dịch A Lam nào dám chạm vào mảnh giấy.
Y nghiêng người về trước, liếc nhìn mấy ký tự màu đen nọ.
Khuôn mặt tái nhợt mới lúc nào còn hệt giấy trắng, giờ đây tuồng như "được" vẩy mực mà sống động hẳn lên.
Kinh ngạc, sửng sốt, mừng rỡ – đây là những nét cảm xúc hiện rõ mồn một nơi y.
Y thấy trên trang giấy, nó được viết bằng chữ in thể Tống (1):
Tiểu A:
Tôi biết khốn cảnh của cậu.
Nếu muốn đi, tôi sẽ giúp cậu.
Nhưng cậu phải chấp nhận rủi ro, thậm chí có khả năng nguy hiểm đến tính mạng.
Chẳng qua hiện tại, cậu thực ra đã an toàn.
Nếu không muốn, cậu không cần phải đọc nội dung tiếp theo.
Đến phòng lánh nạn đi.
Joker.
(1) Chữ in thể Tống: đây là một font chữ thường được sử dụng trong in ấn của Trung Quốc.
Quá đỗi ngạc nhiên, Dịch A Lam bật thốt cái tên "Joker", mặc dù lúc này y biết Joker sẽ không trả lời mình.
Điều khiến Dịch A Lam mừng rỡ là mình chưa hoàn toàn mất liên lạc với thế giới bên ngoài, đây là việc mang lại cho y sự an ủi cực độ.
Sau một đỗi bàng hoàng, Dịch A Lam chợt nghiệm ra vì sao.
Không có gì lạ khi Joker biết y đang mắc kẹt dưới lòng đất, một sự kiện lớn như phóng tên lửa sao có thể qua mắt vị vua không ngai của thế giới này.
Joker chắc hẳn đã theo dõi quỹ đạo tên lửa thông qua phương pháp riêng mình, rồi phát hiện hóa ra mục tiêu tấn công lại là Dịch A Lam.
Việc hỏng hóc bộ điều hợp và bê tông đổ sụp đã ảnh hưởng đến quá trình truyền tín hiệu vô tuyến, đâm ra Dịch A Lam và Châu Yến An mất liên lạc.
Tuy nhiên, bộ đàm bị ảnh hưởng thực chất là sóng vô tuyến ở dải tần VHF và UHF mang lượng lớn thông tin; mặt khác, tần số thấp và cực thấp mang ít thông tin hơn vẫn có thể đi xuyên lớp bê tông dày, dù rằng hơi khó.
Do khả năng xâm nhập tốt, công nghệ liên lạc tần số cực thấp và VLF chủ yếu được sử dụng cho các tàu ngầm biển sâu; và do lượng thông tin truyền đi ít nên thường chỉ dùng để liên lạc khẩn cấp.
Lệnh khẩn cấp sẽ đi lên mặt biển, để nhận được tín hiệu tần số cao cùng các chỉ thị cụ thể hơn.
Rõ ràng, Joker đang sử dụng phương pháp giao tiếp tần số thấp và cực thấp tại thời điểm này.
Hắn truyền thông tin được định dạng dưới mật mã Morse hoặc các kiểu đơn giản khác, sau đó đi qua khâu biên dịch trên mặt đất để in ra những gì muốn nói.
Vậy tại sao Joker lại cứu y? Dịch A Lam những ngỡ rằng Joker là phe trung lập, đồng thời còn có chút lì lợm và ngây thơ.
Hắn lẽ ra phải thờ ơ quan sát sự xuất hiện của những loại sự kiện này hơn là đích thân can thiệp vào chúng.
Như thể nhìn thấu Dịch A Lam nghĩ gì, trang giấy tiếp theo mà máy in cho ra đã trả lời câu hỏi của y.
Lần này, Dịch A Lam thẳng tay cầm giấy lên.
Y đọc một cách nghiêm túc:
Cậu là cư dân đầu tiên trong thế giới Internet của tôi, cũng là cư dân duy nhất hiện tại.
Có lẽ cậu mang một ý nghĩa biểu tượng phi thường đối với tôi; và nếu mắc kẹt tại đây, cậu sẽ không bao giờ có thể sống trong thế giới của tôi nữa.
Mà tôi, thì không muốn chứng kiến chuyện này xảy ra.
Vậy nên sau khi lưỡng lự, tôi quyết định cứu cậu.
Tôi muốn nói cho cậu giải pháp của mình.
Cậu sẽ thấy được nguy hiểm dù tôi không giải thích.
Sau khi cân đo đong đếm, cậu có thể tự ra quyết định.
Giải pháp vẫn nằm trong tờ thứ ba đang được in.
Thời gian chờ đợi cực kỳ lâu; vừa mới dứt câu còn chưa kịp trượt ra, Dịch A Lam đã sốt ruột kéo trang giấy.
Táo bạo và điên rồ, đây là phản ứng đầu tiên của Dịch A Lam sau khi đọc nó.
Nếu thất bại, vậy thực sự sẽ chết.
Đây là suy nghĩ thứ hai lóe lên trong đầu y.
Dịch A Lam miết góc giấy, những dòng chữ được in rất rõ ràng đang dần dần biến thành vòng xoáy điên cuồng trong mắt y.
Tờ giấy thứ tư trượt ra.
Nếu sẵn sàng rồi, đây là bước chuẩn bị tiếp theo của cậu: trước tiên hãy mặc một bộ chống cháy nổ dày nhất và có đặc tính kỹ thuật cao nhất – trong kho thiết bị quân sự thứ năm ở bên trái hành lang trên tầng B4; sau đó, gói toàn thân trong bộ xương ngoài (2) – tôi biết cậu hiểu cách mặc nó.
Những bức ảnh khi cậu đại diện nhà trường đi trải nghiệm trong nhóm nghiên cứu và phát triển khung xương trợ lực lúc còn là nghiên cứu sinh vẫn được treo ở một góc trên trang web chính thức trường cậu.
Có lẽ phương pháp sử dụng hơi khác, nhưng tôi chắc chắn cậu sẽ rõ sau khi mò mẫm một lúc...
Nếu từ chối, tôi cũng chẳng nhận được câu trả lời của cậu.
Thế nên, tôi chỉ có thể cứng ngắc đi theo kế hoạch ban đầu.
Hiện tại cậu chỉ có ba mươi phút: hoặc là làm theo lời tôi nói, hoặc là trốn trong phòng lánh nạn.
(2) Bộ xương ngoài (exoskeleton/ hay còn gọi là khung xương trợ lực): là thiết bị đặc biệt được chế tạo có chức năng bổ trợ sức mạnh và khả năng cho con người nhờ bộ giáp ngoài đeo lên mình.
Nhìn dòng chữ cuối cùng, Dịch A Lam giật bắn người – y không còn nhiều thời gian để mà suy nghĩ.
Y cần phải đưa ra quyết định của riêng mình, không một ai có thể giúp y.
Y tự hỏi mình một vấn đề.
Còn điều gì ngoài kia khiến y không thể từ bỏ dù như thế nào không? Và nó có đủ quan trọng để y dốc hết can đảm đánh cược một lần duy nhất trong đời?
Dịch A Lam nghĩ về Châu Yến An.
Châu Yến An đang trên đường tới đây...!Nghĩ đến cảnh này, tim Dịch A Lam bỗng thắt lại.
Mắt đỏ hoe, y lập tức chạy ra khỏi văn phòng; thay vì đến phòng lánh nạn ở tầng B5, Dịch A Lam chạy thục mạng lên tầng bốn, tìm bộ đồ chống nổ và khung xương trợ lực quân sự.
Y không muốn Châu Yến An đến đây.
Y không muốn anh chỉ có thể bay lượn một cách cô độc trên bầu trời.
Y không muốn khoảng cách giữa họ luôn là một trăm mét bê tông.
Bộ đồ chống cháy nổ nặng gần trăm kí; Dịch A Lam – một kẻ tầm thường chưa từng trải qua bài huấn luyện thể lực nào, đã mặc nó và suýt bị nghiền nát tại chỗ.
Dịch A Lam nom như con gấu đen, gói mình trong bộ quần áo khệ nệ, cố di chuyển qua nhà kho.
Y vẫn dùng thẻ công tác nhặt được ban đầu để vào trong.
Bầu không khí kinh dị