tháng Một, hồi III
Thuyết Big Splat là thuyết sáng tạo ban đầu tương ứng với thuyết Big Bang, vì việc phát hiện ra bức xạ nền vi sóng vũ trụ đã chứng minh tính đúng đắn của nó nên người ta dần lãng quên Big Splat.
Nó lại được đưa ra vào thời điểm này, ngoại trừ bổ sung trên mặt hình tượng, một số nhà khoa học cho rằng Big Bang và Big Splat không mâu thuẫn lẫn nhau.
Vũ trụ được sinh ra bởi Vụ Nổ Lớn, và có Va Chạm với các vũ trụ song song trong quá trình tiếp theo; giống như bong bóng sủi bọt không ngừng nổi lên trong bể, chúng từ hư không nổi lên, rồi chèn ép, triệt tiêu và hòa nhập vào nhau.
Tuy nhiên, theo thuyết này, có một số quan điểm khác về cách giải thích ngày 32.
Một trong số đó là khi hai vũ trụ giống như màng quá gần nhau, do một số nguyên tắc vật lý bí ẩn và tạm thời chưa thể khám phá, vũ trụ song song của năng lượng thuần túy ở phía bên kia thực hiện mô phỏng hình ảnh phản chiếu của thế giới chúng ta đang sống và, trong quá trình này, vì nhiều lý do, sinh mệnh bao gồm cả con người đã không được mô phỏng đầy đủ.
Nhưng điều này không thể giải thích sự xuất hiện của ngày "32", trừ phi có một thế lực bí ẩn làm thay đổi thời gian trên Internet.
Một quan điểm khác cho rằng sự tiệm tiến của vũ trụ song song không phải là nguyên nhân của ngày 32; ngược lại, chính sự xuất hiện của ngày 32 đã gây ra sự tiệm tiến của vũ trụ song song.
Theo thí nghiệm tưởng tượng nổi tiếng của cơ học lượng tử – con mèo Schrödinger [1], có thể giả định rằng tại một thời điểm nào đấy trong quá khứ, dòng thời gian của thế giới đã đạt tới điểm phân nhánh [2]: một bên, tiếp tục thời gian biểu truyền thống; và bên còn lại thay đổi thời gian biểu, mỗi tháng thành ba mươi hai ngày.
Theo cách này, thế giới chia thành hai vũ trụ song song, một để tiếp tục và một để thay đổi.
Nhưng như chúng ta có thể thấy bây giờ, trong quá trình phân chia vũ trụ đã xảy ra sự cố ngoài ý muốn, dẫn đến chỉ số ít người ở một vũ trụ song song khác, bị "vướng" vào vũ trụ hiện tại của chúng ta, chưa hoàn toàn phân hóa thành hai trạng thái độc lập.
Một câu hỏi mới được đặt ra, tại sao dòng thời gian của thế giới lại tới điểm phân nhánh đó? Điều gì sẽ xảy ra khi con người quyết định thay đổi lịch đã được sử dụng từ lâu và chỉ trên Internet? Lãnh đạo của bất kỳ quốc gia nào cũng chẳng thể tùy tiện thay đổi lịch theo tâm trạng, dẫu có kẻ điên nhất quyết làm vậy và thậm chí nhận được sự hưởng ứng của nhiều quốc gia, cũng phải mất một thời gian dài chuẩn bị mới đến điểm phân nhánh, không tài nào có thể hoàn thành trong một sớm một chiều.
Xét đến việc thay đổi lịch chỉ diễn ra trên Internet – nói chính xác là chỉ giới hạn ở Internet, một mạng lưới có độ phủ lớn nhất thế giới – khả năng cao là do tin tặc.
Vào thời khắc ấy, một hoặc một nhóm tin tặc hận đời đã quyết định gây chấn động toàn cầu, bằng cách thay đổi thời gian của tất cả thiết bị điện tử được phủ sóng và kết nối Internet sang ngày 32, cốt thách thức chính trị hoặc kêu gọi biểu tình.
Đây rõ ràng là một việc rất khó khăn, xác suất thất bại rất cao – xác suất thành công rất nhỏ.
Nhưng nếu có vũ trụ song song, thì trong vô số vũ trụ song song ấy sẽ luôn có một vũ trụ thành công, và đó chính là "ngày 32".
Chỉ là vũ-trụ-song-song-tình-cờ-thành-công này đang ở một trạng thái chuyển động đặc biệt, vừa gần vừa xa vũ trụ chúng ta.
Tương tự như thế, quan điểm này chẳng thể giải thích vì sao chỉ có số ít người tồn tại trong ngày 32.
Dẫu là kết luận nào cũng còn nhiều điều bỏ ngỏ, các nhà khoa học cần có thêm thời gian và thông tin để nghiên cứu.
Tại thời điểm này, nó không chỉ là vấn đề của nghiên cứu khoa học, mà còn yêu cầu chính phủ tiến hành một số công tác đặc biệt.
"Đương nhiên," La Thái Vân nói.
"Những kết luận này hiện chỉ là suy đoán, không có dữ liệu nào bổ trợ chúng ngoại trừ giá trị dao động bất thường của thiết bị Casimir.
Vậy nên, những gì họ yêu cầu ở chúng ta là hy vọng bên mình có thể cung cấp một số dữ liệu đặc biệt khác.
Ví dụ như, có một tin tặc hay một nhóm tin tặc vậy không? Nếu tìm được tin tặc ấy, nó có thể chứng minh tính đúng đắn của quan điểm thứ hai; còn không thì khả năng này loại trừ được rồi."
Trần Nhữ Minh nói: "Có một hacker mạnh thế thật ư? Ngay cả Joker cũng không làm được đâu.
Joker thoạt như vạn năng trong ngày 32, song nguyên nhân lớn nhất là hắn có thể dễ dàng chiếm lấy tất cả máy tính đang bật trên thế giới mà đã mất chủ – theo thuật ngữ của hacker, đây gọi là broiler (1) – lấy được phần lớn sức tính toán, hơn nữa khả năng cao hắn còn có siêu máy tính hoặc máy tính lượng tử, hoặc chính hắn cũng là nhân viên liên quan tới dự án.
Tiếp đến, hắn sử dụng những broiler thống nhất này cộng với nền tảng cá nhân, nhằm cưỡng chế đột phá và chiếm lấy siêu máy tính của các cường quốc.
Hắn nhận được siêu năng lực tính toán chưa từng có, từ đấy có thể làm bất cứ điều gì mình muốn trên Internet.
Nhưng trước khi ngày 32 xuất hiện, không một người hay một nhóm người nào sở hữu sức tính toán mạnh như vậy để thay đổi thời gian mạng toàn thế giới.
Hơn nữa, khi ngày 32 tới lần đầu tiên, một số tổ chức liên quan đến múi giờ thời gian, bao gồm cả Trung tâm Dịch vụ Thời gian Quốc gia của chúng ta, họ chưa từng gửi các báo cáo liên quan về việc bị hacker tấn công cho bộ phận tôi."
(1) Broiler (Gà thịt): Mình cũng không biết cụ thể lắm, nhưng đây hình như là thuật ngữ thường thấy trong việc tấn công DDoS (Distributed Denial of Service/ tấn công từ chối dịch vụ phân tán), đại khái là "tiêu thụ tài nguyên máy chủ của trang web mục tiêu trên quy mô lớn và khiến nó không thể phục vụ bình thường".
"Phương hướng này chúng ta chưa từng tra xét, có lẽ đã bỏ sót một ít chi tiết.
Anh chủ động hỏi xem." La Thái Vân nói.
"Vả lại, chúng ta cần phải chuyên tâm tìm kiếm Joker.
Ngoài việc hắn có tầm ảnh hưởng nhất định đến ngày 32, còn vì nếu tồn tại một hacker như thế, dù không phải Joker, thì cũng ít nhiều liên quan đến hắn."
Trần Nhữ Minh tuy gật đầu, song thực ra "bằng mặt không bằng lòng".
Hắn cho rằng La Thái Vân là người ngoài nghề, bà hoàn toàn chẳng hiểu những khó khăn trong đó.
Lư Lương Tuấn giơ tay.
La Thái Vân gật đầu, "Anh nói đi."
Họa hoằn lắm, mới thấy Lư Lương Tuấn nghiêm túc: "Vậy khi nào hai vũ trụ sẽ hoàn toàn va chạm?"
La Thái Vân trả lời: "Tạm thời tôi không biết.
Thông tin chúng ta thu được quá ít, cần thực hiện thêm một số phép đo để xem giá trị của thiết bị Casimir có thay đổi mỗi khi ngày 32 xuất hiện hay không.
Nếu có sự thay đổi rõ rệt, khoảng cách tương đối và xu hướng biến đổi của hai vũ trụ sẽ được xác định thông qua sự dao động của giá trị hấp dẫn, và khi đó, có thể đưa ra một phỏng đoán hợp lý hơn về việc liệu hai vũ trụ có va chạm với nhau, rồi thời điểm xảy ra và hậu quả của nó.
Nói tới đây, tôi xin nhấn mạnh một điều, chúng ta phải tuyệt đối giữ bí mật chuyện này.
Nếu thông tin bị lan truyền ra ngoài, có thể sẽ gây ra một sự hoang mang cực lớn.
Suy cho cùng, tất thảy nhận định trên chỉ là những suy luận dựa trên cơ sở một dữ liệu, chúng sẽ bị lật đổ bất cứ lúc nào.
Điều chúng ta có thể làm, là tiếp tục tìm kiếm bằng chứng.
Kết quả sau khi tìm kiếm có thể mang đến một tương lai tốt hơn, hoặc xấu hơn.
Các vị, tôi hy vọng rằng sau chuyện này, bất kể chúng ta phải đối mặt với điều gì đều có đủ bình tĩnh."
Bà nói thật đỗi nhẹ nhàng, song bốn người đều hiểu rằng những gì họ sắp phải đối mặt là một thế giới mới với trật tự mới, còn chẳng được mấy tươi đẹp.
* * *
Dịch A Lam lại đến phòng thẩm vấn tối om, hai tay bị còng ngồi trên ghế, chờ đợi một phiên "tra tấn" mới.
Y tự hỏi, một tháng hóa ra dài vậy sao? Y bỗng nhớ cái mát mẻ của mùa hạ trong ngày 32 quá.
Dịch A Lam chẳng ngờ, người bước vào khi cánh cửa mở ra lại là Châu Yến An.
Y thoáng co người như thể bị điện giật, như thể y đang cố trốn tránh theo bản năng.
Châu Yến An đứng từ xa nhìn Dịch A Lam, đoạn đóng cửa, đi tới, ngồi xuống đối diện y.
Anh chỉ nhìn Dịch A Lam.
Anh không nói gì cả.
Chưa bao giờ anh nói với y, kể từ hôm ấy.
Dịch A Lam nào dám nhìn anh, chỉ cúi gằm đầu nhìn chòng chọc cái tay đang đặt trên tay vịn bên phải chiếc ghế, móng tay y được cắt gọn gàng.
Có lẽ vì Dịch A Lam từng tự tổn thương mình bằng chúng, nên ngay cả khi bị nhốt trong phòng biệt giam vẫn có người định kỳ đến làm sạch cho y.
Nhưng từ khóe mắt, Dịch A Lam vẫn có thể trông thấy góc áo khoác màu kaki của Châu Yến An nửa mở ngoài chiếc áo len trắng, tuồng như đã thấm nước – là tuyết tan, đúng không anh? Y có thể tưởng tượng ra cảnh Châu Yến An đang nghỉ ngơi trong phòng hai người, sau đó anh được thông báo, hoặc cũng có khi đã được thông báo từ trước.
Rồi anh khoác chiếc Parka dày dặn, cũng chẳng buồn kéo khóa lên.
Anh băng qua con đường đầy tuyết.
Dáng người cao ráo rắn rỏi của anh sẽ để lại loạt dấu chân trên con đường ấy.
Những bông tuyết đậu trên vai anh, hơi thở ấm áp của chiếc Parka ôm lấy chúng suốt hành lang dài, để rồi chúng tan thành giọt nước, và cuối cùng cho em thấy đây.
Dịch A Lam không chịu được nữa sự im lặng này.
Y chủ động bắt chuyện: "Lúc nãy anh đứng ở cửa, trông có vẻ rất ngạc nhiên."
Giọng y khàn khàn, nom như một nắm tuyết nóng hổi.
Châu Yến An cảm tưởng, rằng mình đã bị quả cầu tuyết như thế đập vào lòng: "Tôi nhìn em qua tấm gương một chiều bên ngoài.
Nhưng sau khi mở cửa, tôi vẫn cảm thấy em đã thay đổi nhiều lắm.
Trông em ốm quá."
Dịch A Lam ngẩng phắt đầu lên, chừng như Châu Yến An đang...!quan tâm đến y? Nhưng thứ y trông thấy, vẫn là khuôn mặt bình tĩnh đó.
Châu Yến An hỏi: "Còn em? Vì sao thấy tôi lại kinh ngạc?"
"Em không biết." Dịch A Lam nói.
"Em không dám gặp tôi." Châu Yến An cố thay y giải thích.
"Em chột dạ, xấu hổ.
Em chỉ muốn trốn tránh khi đối mặt với tôi."
Dịch A Lam lắc đầu trong vô thức.
"Em sợ tôi tra hỏi." Châu Yến An nói, như thể trần thuật một sự thật.
"Tại sao? Tại sao em lại sợ tôi?"
Châu Yến An nhìn thật sâu vào mắt Dịch A Lam, "Là vì em thích tôi ư?"
Dịch A Lam giật mình, trước câu hỏi quá thẳng thừng của anh.
Y không biết phải làm gì, chỉ ngây người ra đó.
"Em có thích tôi thật không?" Châu Yến An đã thoáng mất bình tĩnh.
Một ánh khát khao thoảng qua đáy mắt, anh nóng lòng muốn nhận được câu trả lời.
"Hay đó chỉ là cái cớ của em? Dùng để che đậy, để thay cho lời bào chữa tốt nhất về hành vi của mình? Những ý tưởng điên rồ và những quyết định phi thường của em là vì thích tôi, hay chỉ đang diễn thôi? Em nói rằng mình đã liều mạng