An Thiên hơi sửng sốt,'' ra mắt ba mẹ chồng''. Mặc dù hai nhà đã quen thân từ trước nhưng thế này thì cô còn chưa chuẩn bị tâm lí, tia lo lắng không thể giấu được đều truyền đến khuôn mặt nhỏ nhắn. Tinh Anh liền nhận ra được, anh dịu dàng xoa đầu trấn an cô:
\- Không cần quá lo lắng \, cứ coi như là lúc nhỏ hay đến nhà anh chơi là được \!
Như Ý cười trộm ông anh này thật là ngốc thiệt hay ngốc giả vậy, ra mắt ba mẹ chồng với đến nhà chơi thì có gì giống nhau.
Khoảng 2 tiếng sau thủ tục xuất viện được hoàn thành, tài xế lái xe liền biến thành Tinh Anh ( bởi vì ai kia muốn chứng tỏ ấy mà). Lại nói tới sau khi bị cho về sớm, vẻ mặt bác tài xế không biết có bao nhiêu là sợ hãi, chủ yếu là sợ bị đuổi việc, thế là Tinh Anh nắm tay An Thiên khoe khoang, rất tự nhiên nắm lấy tay An Thiên, tỏ vẻ thân mật nói:
\- Hôm nay cho chú về sớm là vì cháu sẽ đích thân đưa Vợ về nhà\. Tiền lương tháng này tăng cho chú gấp ba lần\.
Bác tài xế nghe xong vui mừng khôn xiết cứ cảm ơn rối rít, còn không ngớt lời chúc phúc làm cho An Thiên xấu hổ vô cùng .
......Sau khi lên xe.......
Hai cô gái ngồi phía sau cứ ríu ra ríu rít , Tinh Anh vốn không thích ồn ào ,nhưng khi thấy An Thiên cười vui vẻ thì đối với anh ồn ào đến thế nào cũng được. Nhưng chưa đầy 5 phút sau vẻ mặt ai kia có vẻ biến sắc, cô em gái yêu quý đang lôi kéo vợ anh ngắm trai đẹp :
\-Thiên à, cậu nhìn kìa cái anh chàng cao cao kia nhìn phong độ ghê, còn nữa còn nữa cái anh chàng ngoại kia dáng vừa chuẩn lại vừa đẹp trai nữa.........hôm nào rảnh hai tụi mình đi dạo phố làm quen, mình vừa nhận ra đã lâu lắm rồi mình không ngắm trai á, hôm nay có cậu bộc phát trở lại rồi.
An Thiên cười gượng gạo, làm cho bạn vui:
\-.... Đúng thật .... khá là đẹp nhỉ......
Như Ý vui vẻ:
\-Thấy chưa, đúng là bạn mình.
Cuối cùng ai kia đã không thể nhịn nữa mà lên tiếng :
\-Hắn ta đẹp ở chỗ nào chứ , vợ à , em không thấy anh đẹp hơn hắn ta gấp trăm ngàn lần sao còn nữa nhé anh còn rất giàu nữa, anh thấy em chỉ cần nhìn anh thôi là đủ rồi. (chuyển sang Như Ý) Còn em nữa dám xúi giục chị dâu ngắm trai , em đây là không muốn tiền tiêu vặt đúng không.
Như Ý phàn nàn :
\- Anh à\. anh đây có phải là quá tự cao rồi hay không\, đây là sở thích của bọn con gái tụi em\, anh làm sao có thể hiểu được\, phải không Thiên?
Mọi chú ý đều hướng về An Thiên , cô nhỏ giọng, khẽ ho một tiếng :
\- Thực ra mình cũng không thích ngắm trai cho lắm\.\.
Mặt cô gái nào đó trùng xuống:
\-Cậu, cậu nỡ lòng nào đào cho mình một cái hố lớn dữ vậy hả ?
Tinh Anh được một tràng cười nghiêng ngả ,cùng lúc này An Thiên mới hét lên:
\- Dừng xe lại\!
\- Có chuyện gì sao \, sao phải dừng xe\, hay em đau ở đâu rồi \, anh đưa em về bệnh viện \.
\-Không , thực ra chúng ta nên