An Thiên vẫn còn trong bệnh viện này, có điều đã được chuyển đến một phòng khác và được chăm sóc bởi ông nội.
Ông nội dù bên ngoài thành phố nhưng khi nghe tin An Thiên bị tai nạn đã ngay lập tức đến bệnh viện. Đúng lúc gặp Hiên Viên, cô đã bàn với ông về việc đánh lừa tất cả mọi người. Cô đã từng hứa rằng sẽ không để An Thiên gặp phải đau khổ và rời khỏi Tinh Anh chính là lựa chọn tốt nhất mà cô nghĩ ra vào lúc này. Và thế là người đã được tráo trên đường đưa đến phòng hồi sức. Chuyện lúc sau thì mọi người cũng biết rồi.
Tinh Anh đứng trước cửa phòng, trong lòng anh nôn nóng hơn bao giờ hết. Anh thở một hơi thật dài, sau đó bước vào. Ông nội ngồi trên ghế nhìn về phía anh. Ánh mắt có tia ghét bỏ:
\-Tại sao cậu lại đến đây. Làm Thiên Thiên gặp phải chuyện này còn có mặt mũi đến đây hay sao?
Tinh Anh cuối đầu biểu thì sự xin lỗi, sau đó trở về tư thế đứng thẳng, nhìn ông:
\-Con thừa nhận là tại vì mình nên làm cho cô ấy bị thành như thế này. Nhưng con là chồng của cô ấy, dù chuyện gì xảy ra con cũng phải ở bên cạnh vợ mình.
\-Cậu nói thì hay lắm, ở bên cạnh mà cháu gái của tôi trở thành thế này hay sao?
Lúc này ông nội đã chống gậy đứng dậy, ông nói tiếp:
\-Mối họa ''hồng nhan'' này đều là do cậu gây ra, cuối cùng người gánh chịu lại là nó. Cậu cảm thấy mình có thể nói được hai từ ''bảo vệ'' cho cháu gái tôi hay sao?
An Thiên trên giường bệnh lúc này lên tiếng, mặc dù giọng nói cho thấy cô còn rất yếu:
\-Ông à, đừng dọa anh ấy nữa. Chẳng phải từ lúc con tỉnh lại đến giờ ông luôn nói tốt cho anh ấy hay sao? cái gì mà cái này đều là hiểu lầm, ông cảm thấy chồng con không phải loại người kia, đợi nó giải quyết xong mọi việc chắc chắn sẽ đến giải thích cho con hiểu,.....
Ông nội liền nói lắp, có vẻ như bị nói trúng rồi:
\-Ta......ông nói vậy chỉ để an ủi con thôi..
Tinh Anh lúc này đã nhanh chóng đến bên cạnh giường bệnh, cẩn thận đỡ vợ ngồi dậy, giọng nói đầy dịu dàng, anh vuốt những sợ tóc vướng trên mặt cô:
\-Em cảm thấy thế nào rồi.
\-Em ổn mà..
\-Em nghe anh giải thích.....
\-Được rồi mấy thứ anh muốn giải thích hình như TV đã nói hết rồi. Mọi chuyện cũng đã qua hết rồi, chúng ta đừng nhắc đến nữa nhé?
Tinh Anh thở dài đáp ứng:
\-Được rồi. Em lúc nào cũng vậy.
Ông nội từ lúc nào đã không thấy trong phòng nữa. Ông không phải không biết tình huống gì đang diễn ra, một người già như ông nên để cặp đôi vợ chồng này có không gian riêng tư.
Ông vừa bước ra,Tinh Anh đã nhanh chóng trao cho An Thiên một nụ hôn nồng cháy. Nụ hôn không nặng không nhẹ, ngọt ngào đầy ấm áp. Nhưng nó kéo dài không lâu, anh biết vợ mình vừa mới tỉnh lại, không nên đi quá giới hạn, điều cần nhất bây giờ là chăm sóc cô thật tốt. Biết vậy nhưng khi thả ra thì vẻ mặt anh còn vương chút lưu luyến. Anh hôn lên trán cô một thật nhẹ nhàng, đỡ An Thiên nằm xuống, vỗ về:
\-Ngoan nào, em ngủ đi.
\-Ừm. Anh đừng đi.
Cô nắm lấy tay anh, ánh mắt mơ màng nhìn anh. Anh bất lực nhìn cô, vuốt nhẹ tóc cô:
\-Anh không đi đâu hết, anh sẽ luôn bên cạnh em.
\-......(đã ngủ, nhưng tay vẫn còn nắm chặt tay anh)
Đây có lẽ là khoảnh khắc bình yên nhất trong mấy ngày nay.Tinh Anh cứ thế mà nhìn ngắm người con gái anh yêu thật lâu, thật lâu. Anh lại nhận ra một điều, tình yêu đối với anh là cô. Những khoảnh khắc dù chỉ nhỏ nhất chỉ cần ở bên cô đều là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất. CHỈ CẦN Ở BÊN CÔ.
Một buổi chiều hoàng hôn đầy sắc màu hạnh phúc cứ thế trôi qua, êm đềm, không ồn ào, cũng chẳng xa hoa.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Và tất nhiên sau khi mọi người biết được mọi việc.Tinh Anh nhận ngay một tràng dài giáo huấn.
Hứa Như nhận kết quả chẩn đoán là bị rối loạn tâm lí nặng. An Thiên không kiện cũng như không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với Trần Nhung và Lý Minh Nguyệt. Nhà họ Hứa không còn cách nào cứu vãn. Mọi chuyện cứ như vậy mà trôi qua, hãy để những gì xảy ra, những đau khổ, những hiểu lầm, sự căm hận, tất cả mọi thứ trở thành quá khứ. Một quá khứ đáng nhớ, rồi cứ như vậy thở phào nhẹ nhõm và nhìn về tương lai phía trước.
Sau những chuyện này Trần Nhung cũng đã hối lỗi, trở thành một cô gái siêng năng cần mẫn rồi tìm được tình yêu đích thực của mình. Một người đã nhận ra lỗi lầm của mình và tìm cách sửa lỗi luôn đáng được mọi người trân trọng cũng như đạt được niềm hạnh phúc riêng cho mình đúng không nào?
Còn Lý Minh Nguyệt cũng rời đi, cô trở về bên cha mẹ mình, người ta thường nói không gì bằng ở bên gia đình mà!
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hôm nay ánh nắng chan hòa, thời tiết trong xanh, không khí thoáng đãng. Cũng là lúc lễ cưới chính thức của An Thiên - Tinh Anh.
Thời gian 3 năm để có một ngày trọng đại này có lẽ không