Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt một cái đã tới ngày hẹn. Đến khi Hạ Băng nhận ra thì cô mới tá hỏa, cô làm gì có để tâm đến buổi hẹn. Mẹ khong nhắc chắc cô cũng quên bén luôn. Vấn đề hiện tại quan trọng hơn nữa là chỉ còn 2 tiếng để chuẩn bị.
Gội đầu, tắm, lựa đồ, trang điểm rồi đến buổi hẹn, còn bao việc phải làm, vậy mà chỉ còn vẻn vẹn hai tiếng. Haizz nhiều lúc con gái cũng có những lúc đầy rắc rối ấy nhỉ! Nhưng biết sao giờ, đây vốn là bản tính của đa số các cô gái mà.Hạ Băng mặc dù là người mạnh mẽ nhưng gu thời trang của cô hơi bị tốt ấy chứ. Rất biết cách phối đồ. Điều này chắc có lẽ phải cảm ơn Như Ý với An Thiên rồi, hai người họ cũng chẳng phải dạng vừa đâu. Tóm lại nói về gu thời trang và xu hướng thì không thể qua nổi ba cô nàng rồi.
Hạ Băng luôn tay luôn chân cuối cùng cũng xong. Cô ngắm nghía mình qua gương. Hôm nay là một buổi tiệc cảm ơn. Nếu vậy thì Hạ Băng cô liền chọn một bộ váy màu trắng họa tiết in ngầm, dài qua gối. Điểm nhấn là cái nơ bản to ở trước ngực, tay áo lại là loại tay dài nên nhìn vào liền tạo cho người ta cảm giác kín đáo lại trang nhã. Tiếp theo là tóc, Hạ Băng cẩn thận tết tóc gọn một bên, cố tình để vài sợi tóc rơi xuống nhằm tăng tính tự nhiên. Trang điểm nhẹ, to thêm một ít son đỏ. Chọn đại một chiếc túi nhỏ nhắn đeo theo bên người. Cuối cùng là chọn đôi giày, nếu đã mất công mặc đầm rồi thì nên chọn hẳn một đôi giày cao gót nhỉ. Tất nhiên là thấp một chút vì trước giờ Hạ Băng cũng chẳng ham gì đi mấy kiểu giày này. Nếu theo cô nói thì chính là quá bất tiện. Nhìn mình qua gương Cô chỉ gật đầu hài lòng:
\-Sửa soạn tuy có hơi gấp nhưng nhìn tổng thể thì cũng xem như tạm chấp nhận đi. Nhưng để cho chắc chụp một tấm hỏi An Thiên với Như Ý xem thế nào.
Nói là làm ngay. Cô chộp ngay điện thoại để trên bàn, chụp hẳn một tấm hình đầy nghệ thuật lên nhóm hỏi hai cô bạn với tiêu đề: ''Cầu giúp đỡ, tiệc cảm ơn, mặc thế này ổn không?''
Tin nhắn gửi đi xong, ngó qua thời gian thì cũng không kịp nghe tư vấn nữa rồi. Hạ Băng đành cất điện thoại nhanh chóng đến chỗ hẹn, dù sao cũng là nhà mình mời khách, đến trễ thì thất lễ qua rồi.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Năm phút rồi, vẫn chưa có người nào trả lời tin nhắn. Hạ Băng ngồi trên taxi lẩm bẩm:
\-Hai người này cũng biết chọn thời gian bận lắm nhỉ. Rõ ràng đang rất cần lại chẳng thấy đâu.
Cô ngồi dựa vào ghế mân mê điện thoại. Mấy việc đi ăn này thường ngày cô rõ ràng không có cảm giác gì. Dù sao cũng chỉ xem đó là một việc cần phải làm mà thôi. Vậy mà chẳng hiểu sao, từ lúc chuẩn bị tới giờ tâm trạng lại cảm thấy bồn chồn, không biết có chuyện gì không. Nên là Hạ Băng mới đâm ra có chút lo.
Đến khi gần tới chỗ hẹn thì tin