Như Ý đến ngay sau đó, tìm tên của Hạ Băng, cô cũng bất ngờ không kém.
Như Ý cố tình nói lớn thị uy trước Phương Tú Vi:
-Aiza, Băng à, cậu được nhận vào tập đoàn N của Ngô thị kìa.
Chắc có người nào đó chắc đang tức tối trong lòng lắm đây.
Phương Tú Vi nghiến răng, tay nắm lại, bộ dáng trở nên hung dữ hơn.
Cô ta quay ra nói với dáng vẻ khinh thường, giọng có phần lớn cố tình lôi kéo đám đông, cô ta nói:
-Ai mà chẳng biết N từ trước đến nay không nhận thực tập sinh.
Cô có chắc trường không in lộn chứ.
Thấy mọi người đang bàn tán sôi nổi thì Phương Tú Vi mới nói tiếp, lời nói càng khiến người ta khó chịu, nó giống như một con dao đang chĩa mũi nhọn về phía Hạ Băng.
Cố tỏ vẻ hốt hoảng như nghĩ ra được điều gì đó:
-A, nếu không thì...có khi lại được lãnh đạo nào đó để ý cũng nên.
Tôi nói có phải không? Sao vậy? Cô đang im lặng...hả! lẽ nào tôi nói là thật?
Đám người xung quanh hóng chuyện được dịp ồn ào:
-Đây là có ý nói Hạ Băng được bao nuôi sao?
-Tôi nói mà, cô ta làm sao có thể vào N thực tập được, ngoài lí do kia ra thì cũng chẳng còn lí do nào khác.
Tất nhiên có nhiều ý kiến trái chiều nhau:
-Tôi thấy không có khả năng đó đâu.
Hạ Băng cậu ấy rất tốt, còn giúp tôi vài lần nữa mà.
-Aiza, vậy là cô không hiểu rồi, vì quyền lợi con người ta có thể làm tất cả đó nha...!
-Thôi thôi, xem kịch đi, ở đó mà cãi lộn.
-...!
Hạ Băng vốn dĩ đã không còn nhiều kiên nhẫn từ nãy giờ rồi, nếu bây giờ cô không nói gì, để người ta ngồi trên đầu mình thì đây không phải là cô rồi.
Với lại, cây ngay không sợ chết đứng.
Phương Tú Vi tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội rồi, không cần biết Hạ Băng định nói gì, cô ta liền đánh đòn phủ đầu:
-Cô không nói gì, chẳng lẽ lời tôi nói làm cô chột dạ rồi? Không giải thích gì sao?
-Cô nói liền mạch như vậy có để người ta nói sao? Mẹ tôi có dạy phải đợi người ta nói xong rồi mình hãy nói, nếu không sẽ rất bất lịch sự.
Còn nữa, mẹ tôi còn dạy không nên cướp lời của người khác nếu không ra đường người ta lại đánh giá nhân phẩm của mình.
Tôi đây là chỉ nghe theo lời mẹ dạy thôi, dù sao cũng được ăn học dạy dỗ đàng hoàng mà, một đứa nhóc 5 tuổi đã được học những điều này rồi.
Chẳng lẽ một chút đạo lý này thiên kim tiểu thư như cô đây lại không biết sao?
Bởi vậy mới nói đừng chọc vào phụ nữ, nhất là bộ ba An Thiên Như Ý và Hạ Băng, đều không có kết cục tốt đâu.
Lời Hạ Băng nói mặc dù rất bình thường nhưng nghe cũng đủ biết đang ám chỉ điều gì rồi.
Phương Tú Vi nghiến răng nghiến lợi.
Lời Hạ Băng đây là đang chửi xéo cô.
Nhưng người này đã cắn rồi vẫn chưa có ý định buông đây mà:
-Cô nói xem, tại sao bao nhiêu người ở đây chỉ có một mình cô được thực tập ở N?
Như Ý nắm được trọng điểm cười khinh bỉ:
-Có vậy mà cũng hỏi.
Làm ơn trước khi hỏi suy nghĩ dùm cái, cô xem lại