15
"Ngươi nghe nói gì chưa? Mẫu thân của Tiết quý phi điên rồi!"
"Có nghe qua rồi, hình như nghe nói Tiết quý phi còn mang thai nữa đúng không?"
"Đúng vậy! Mẫu thân Tiết quý phi bởi vì tang phu, đầu óc xảy ra chút vấn đề không thể hiểu được muốn gặp Tiết quý phi, bị Hoàng Thượng ngăn cản, liền lén tiến cung."
"Lá gan cũng quá lớn đi?"
"Vậy đã là gì đâu, nàng thấy Tiết quý phi, liền mang dao nhỏ hướng về phía quý phi, nói là muốn mang theo nàng ấy cùng đi tìm Tiết tướng quân.
Tiết quý phi bị thương nên kêu thái y tới mới phát hiện có thai."
Ta vừa lòng mà nghe lời đồn đãi từ tay ta ra, đang lan truyền ở toàn bộ hoàng cung.
Nhưng cũng không thể xem như lời đồn đãi, bởi vì chuyện này ta cũng định tính như vậy.
Niên Doanh đột nhập vào hoàng cung, lại ý đồ mưu hại quý phi và con vua, bất quá coi như Niên Doanh mất trí, tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha.
Ta sai Lý công công lấy danh nghĩa Thẩm Trí Yến hạ thánh chỉ.
Để Niên Doanh xuất gia làm ni cô, đưa đến Hoàng miếu, ngày ngày ăn chay niệm Phật.
Bà ta không phải không chịu nổi tịch mịch sao?
Vậy để tương lai cả đời này bà ta đều thật tịch mịch đi.
Ta mà giết bà ấy như vậy đơn giản hơn nhiều.
Làm ni cô trong Hoàng miếu cũng không phải đơn giản, loại người như Niên Doanh, nếu bị bắt nạt cũng không ai thèm ra mặt giúp bà ta, đây cũng là thành toàn theo di ngôn của phụ thân ta.
Đương nhiên, quan trọng nhất là ta đem hỉ sự công khai!
Cẩu tử đừng mơ tưởng lấy đi hài tử của ta!
Khi Thẩm Trí Yến hạ triều khi trở về, tin tức này đã truyền đến bay đầy trời.
Hắn thở dài, gọi Lý công công tới: "Đi thỉnh thái y đi."
Ta lập tức mở to hai mắt nhìn: "Chàng sẽ không muốn ép ta uống thuốc phá thai đó chứ?"
Thẩm Trí Yến: "......"
"Trẫm dám sao?" Thẩm Trí Yến vẻ mặt cạn lời hỏi.
Cũng đúng.
Ta cười: "Quên mất chàng là một cẩu tử nhát gan."
"Câm miệng!"
Quả nhiên, cẩu tử ôn nhu cũng chỉ là nhất thời, nhìn xem, đánh một hồi liền hiện nguyên hình.
Nhưng vì ta cũng có nghi vấn.
"Không phá thai, chàng kêu thái y tới làm cái gì?" Ta hỏi.
"Để thái y nhìn xem, nếu hài tử có vấn đề gì, vẫn là không thể để nàng mạo hiểm tánh mạng được, hơn nữa nàng không phải nói mình bị thương sao? Làm như vậy sẽ có thêm nhiều người nhìn chằm chằm vào nàng." Thẩm Trí Yến bất đắc dĩ mà lại chua xót.
Thái y tới thực mau.
Vẫn là vị thái y lúc trước đã chiếu cố ta.
Sau khi xem mạch xong, thái y cười nói: "Quý phi nương nương thân thể khỏe mạnh, hết thảy đều tốt."
Thẩm Trí Yến không dám thiếu cảnh giác, hỏi: "Trẫm lúc trước trúng độc, có thể có ảnh hưởng gì không?"
"Trước mắt thai nhi vẫn ổn định, hẳn là sẽ không có ảnh hưởng gì." Thái y châm chước nói.
Thẩm Trí Yến nghe vậy, lại nhíu mày: "Niệm Niệm và đứa trẻ này trẫm giao cho ngươi, ngươi cần phải bảo đảm thân thể của Niệm Niệm."
16
Nói thật, ta cảm thấy Thẩm Trí Yến chính là lo lắng quá nhiều.
Ngẫm lại hành vi của hắn trước kia lại có thể lý giải được.
Về chuyện của ta, hắn đều thích chuyện bé xé ra to, ai bảo ta thích hắn làm gì? Đành mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Chờ thái y đi rồi, Thẩm Trí Yến cũng không rời ta được, chết sống muốn túm ta đi Ngự Thư Phòng cùng hắn xem tấu chương.....Xem những cái tấu chương thỉnh an đó.
"Hậu cung không được tham gia vào chính sự nha." Ta nói.
Thẩm Trí Yến một bên "à à à", một bên tiếp tục đem tấu chương nhét vào tay ta.
Ta: "......"
"Đúng rồi, về việc xử trí Niên Doanh trẫm đã biết rồi." Thẩm Trí Yến đắn đo một chút rồi uyển chuyển mà nói, "Nếu nàng không thể tàn nhẫn hạ thủ, kỳ thật trẫm có thể nhốt bà ta vào đại lao.
" Ta: "?"
Đúng là nam nhân tốt.
Hắn chê ta thủ đoạn trả thù không đủ độc ác sao?
Ta làm sao so được với cẩu hoàng đế đầy thủ đoạn như hắn.
Ta cho rằng như thế này đã đủ tàn nhẫn rồi......
Bà ta muốn cái gì đều sẽ để bà ta không có được, quãng đời còn lại phải bị tra tấn.
"Nếu là chàng, chàng sẽ như thế nào làm?" Ta hỏi.
Ta muốn nghe xem hắn còn có thủ đoạn nào ác hơn không.
Thẩm Trí Yến mở miệng, đang muốn nói gì đó nhưng một chữ cũng thốt ra được, bỗng nhiên tầm mắt dừng lại ở trên bụng ta.
Hắn trầm mặc một chút, cuối cùng phun ra một câu "Bỏ đi".
"Như vậy cũng khá tốt, tích phúc cho hài tử của chúng ta."
Sau đó hắn lại hỏi ta: "Nàng định xử trí Vương Hưng thế nào?"
Nói đến đây, ta lại nở nụ cười.
"Ta đã sai người đi an bài, chàng hãy chờ xem kịch vui đi."
Thẩm Trí Yến sẽ không can thiệp vào hành động của ta, nghe vậy bật cười: "Được, chờ xem Niệm Niệm của chúng ta đáp sân khấu."
Ta đối với an bài này thập phần vừa lòng, hơn nữa cũng không để Thẩm Trí Yến đợi lâu.
Ngày đó, Vương Hưng liền xảy ra chuyện.
Bạn tốt của Vương Hưng đến nhà hắn bái phỏng.
Hai người ở trong thư phòng trò chuyện với nhau thật vui vẻ, người bạn này phấn khích đến nỗi lật cả cái giường trong thư phòng lên.
Sau đó ——
Bạn tốt nhìn đến dưới gầm giường vứt đầy các loại áo lót nữ tử với đủ các màu sắc khác nhau.
Trên áo lót còn có thêu tên cùng các hình thù kì quái gì cũng có, tên của thê tử và tiểu thiếp Vương Hưng cùng với tên trên áo lót này lại không khớp nhau.
Vương Hưng cũng choáng váng.
Hắn chưa kịp phản ứng, bạn tốt đã liên tục xua tay: "Vương huynh, ta cáo từ trước."
Bạn tốt vừa ra khỏi cửa Vương gia đã bắt đầu đi kể chuyện này với những người khác.
"Vương Hưng hắn có một sở thích đặt biệt, hình như hắn thích trộm áo lót của nữ nhân."
"Thật đó! Ta chính mắt nhìn thấy, ai lại đem áo lót của mình đưa cho nam tử xa lạ? Ta khẳng định chính là hắn trộm."
Đây là phiên bản ban đầu.
Dần dần càng ngày càng truyền thái quá.
"Nghe nói Vương Hưng Vương đại nhân là kẻ bi.ến thái, thích trộm áo lót của phụ nhân."
"Dưới gối lúc nào cũng phải có áo lót, nếu không sẽ không thể đi vào giấc ngủ được."
"Nghe nói Vương đại nhân ngày nào cũng bày đống áo lót đó ra, sau đó chọn xem hôm nay dùng cái nào để gối đầu, như lật thẻ bài vậy."
Lúc Thẩm Trí Yến nghe thấy tin tức này, sắc mặt cổ quái mà nhìn ta.
Ta cười hắc hắc: "Thế nào? Không được à?"
Vương Hưng không phải thích vụn trộm với tức phụ của người khác sao? Tội danh này cũng không phải là vu oan cho hắn.
Những cái áo lót đó đều là ta mua mới, chẳng qua sai người cố ý làm cũ đi, ta cũng không thể vu oan cho nữ tử vô tội.
Thẩm Trí Yến yên lặng nuốt nước miếng một cái: "Rất tốt."
Đương nhiên, vụ này chỉ là bước đầu tiên xử phạt Vương Hưng.
Thẩm Trí Yến nhanh chóng phối hợp với ta làm bước thứ hai.
Lấy lí do phẩm hạnh không tốt, cách chức quan của Vương Hưng, cả đời đều không thể vào triều làm quan.
Vương Hưng đời này để ý nhất là quyền thế.
Đối với Vương Hưng mà nói, việc này là một đả kích rất lớn.
17
Vương Hưng bị cách chức ngày thứ hai, Vương Thúy Hoa tới Càn Thanh cung.
"Ta đã biết