"Vợ yêu ơi."
"Đừng đụng vào em." Trì Cảnh đánh bem bép lên bàn tay đang sờ mó mình của Lâu Độ.
"Tám rưỡi rồi."
Trì Cảnh lập tức ngồi dậy, do vừa mới ngủ dậy nên mái tóc mềm mại hơi xù lên, đôi mắt vẫn còn mơ màng, cứ ngồi đấy không nhúc nhích cũng chẳng nói năng gì, cứ ngồi thừ ra ngốc nghếch vô cùng.
Lâu Độ chết mê chết mệt, sắp hôn mê vì sự đáng yêu của cậu rồi, cẩn thận lại gần, ôm lấy cậu từ đằng sau, để cậu tựa lưng vào ngực mình.
Phê quá đi.
Chưa đầy hai phút sau, Trì Cảnh hoàn toàn tỉnh ngủ, lập tức trở về làm Omega lạnh lùng ngày thường.
Lạnh lùng hất tay Lâu Độ ra: "Sao anh không gọi em hả!"
Lâu Độ vô cùng ấm ức: "Anh gọi em rồi mà."
Trì Cảnh lập tức xuống giường, đánh răng rửa mặt, thay quần áo, không thèm liếc Lâu Độ lấy một cái.
Hai tay Lâu Độ không còn hơi ấm vợ yêu, chán nản nhìn Trì Cảnh đi tới đi lui.
Mười phút sau, Trì Cảnh đã thu xếp xong xuôi, chuẩn bị đi làm rồi.
Lâu Độ thở dài.
Trì Cảnh xuống tầng, đi ra cửa chuẩn bị đi giày, lại dừng lại, "Xì" một cái rồi đặt cặp táp xuống, quay người đi lên phòng ngủ tầng hai.
Alpha cá muối đang ôm gối ôm khóc tu tu.
Omega lạnh lùng đứng cạnh giường, "Câm miệng."
Alpha cá muối lập tức ngậm miệng.
Omega lạnh lùng nhìn anh, mấy giây sau, đột nhiên cúi xuống, hôn lên môi anh.
Lâu Độ lập tức ôm lấy mặt Trì Cảnh, đưa lưỡi mình vào miệng cậu, điên cuồng khuấy đảo, sau đó mút lấy lưỡi cậu.
Hôn được hai phút, Trì Cảnh đẩy anh ra, điều chỉnh lại nhịp thở, mặt vẫn còn ửng đỏ, giọng cậu lại lạnh lùng như cũ: "Sao anh chưa đánh răng hả, mau đi đánh răng đi."
"Ừa."
Trì Cảnh chỉnh lại cà vạt, liếc mắt qua nhìn Lâu Độ rồi quay đi, lạnh lùng nói: "Em đi làm đây."
"Bai bai bà xã nhó."
Trì Cảnh hơi mất tự nhiên: "Ừ."
Vợ yêu đi làm rồi, Lâu Độ buồn rầu nằm phịch lên giường.
Không muốn đi làm đâu!
Omega lạnh lùng chỉ phát hiện ra việc Alpha cá muối không muốn đi làm, chỉ muốn ở nhà làm cá muối sau khi hai người kết hôn được một tháng.
Cái sự lười biếng Alpha cá muối thể hiện trước khi cưới chỉ là một cái góc bé tí của cả núi băng khổng lồ.
Sau khi cưới, Alpha cá muối hoàn toàn sổ lồng.
Mỗi buổi sáng ngày làm việc lúc nào cũng bám giường không chịu dậy ngay, 9 giờ vào làm thì 8 rưỡi vẫn cứ mè nheo trên giường.
Đối với Omega lạnh lùng, người luôn đến công ty vào 8 rưỡi, thì đó là điều không thể chấp nhận được.
Nếu như không đi làm, Alpha cá muối sẽ ở lì trong nhà cả ngày, không mặc quần áo, thả rông loăng quăng đi trong nhà, bị Omega lạnh lùng "xùy xùy" mới miễn cưỡng mặc được cái áo phông rộng thùng thình vào.
Hai người họ đều được nghỉ vào thứ bảy chủ nhật, chỉ là Omega lạnh lùng hay phải tăng ca.
Lúc vừa kết hôn xong, cuối tuần, Omega lạnh lùng vẫn theo thói quen đến công ty tăng ca. Alpha cá muối một thân một mình giường đơn gối chiếc, cô đơn trống vắng, thế là anh xách cơm hộp đến công ty cậu để ở bên cậu.
Nói là ở bên cậu nhưng thực chất là lượn như cá cảnh xung quanh cậu, trái sờ một cái, phải vuốt một miếng, chọc cho Omega lạnh lùng tức chết đi được.
Hỏi rốt cuộc anh muốn làm gì.
Alpha cá muối nước mắt lưng tròng, ôm mặt thút thít gọi bà xã, gọi vợ yêu, anh nhớ em lắm.
Omega lạnh lùng túm chặt lấy góc bàn, lạnh giọng: "Không phải là em đang lù lù ở đây à?"
"Nhưng mà em cứ cặm cụi làm việc thôi ý, em không nhìn anh gì cả, em cũng chẳng hôn anh, chẳng thơm anh, chẳng ôm anh, chẳng làm anh."
"......"
Alpha cá muối nằm sấp lên bàn làm việc, mắt chớp chớp nhìn cậu.
Omega lạnh lùng bất lực đỡ trán, cậu không tài nào hiểu nổi, tại sao Bộ trưởng Lâu và tên Alpha cá muối vừa lười vừa vô lại ở trước mắt mình đây lại là cùng một người cơ chứ?
Trước đó, cậu còn lật tìm những bài phỏng vấn trên báo đài của Lâu Độ và những video cuộc họp công khai. Nhìn kiểu gì cũng thấy Lâu Độ là một Alpha mạnh mẽ, lạnh lùng kiêu ngạo, anh tuấn khí thế ngút trời, hành động quyết đoán, quyết sách sắc bén, đầu óc nhanh nhạy, chỉ cần mở lời là có thể làm cho cả hội nghị chính trị, làm cho cả liên minh chao đảo, hô mưa gọi gió.
Thôi được rồi, bây giờ mở mồm ra thì hô mưa gọi gió thật.
Omega lạnh lùng nhớ đến