Chương 18:
Thứ bảy của tuần sau là thời gian quay chương trình “Bạn từ phương xa đến”.
Sáng hôm đó, tổ phụ trách đã cho xe đến đón Hà Tinh Tinh từ rất sớm. Sắp được tiếp xúc gần gũi mới nam thần, Hà Tinh Tinh quả thực hưng phấn tột đỉnh.
Vì sẽ cùng với thần tượng quay chương trình, Hà Tinh Tinh đặc biệt mua đồ đẹp, muốn mình từ trên xuống dưới đều phải thật hoàn hảo.
Áo sơ mi thẳng thớm, bên ngoài khoác áo gió dài màu xanh, bên dưới mặc chân váy chữ A màu trắng, chân đi một đôi giày mũi nhọn. Tràn đầy khí chất của thiếu nữ trong gió.
Thời tiết Hoành Tang tháng tư đã ấm hơn, nhưng Đồng Bốc Sơn rất cao so với mặt nước biển, thâm sơn rừng già, tất nhiên sẽ lạnh hơn so với nội thành. Vì thế Hà Tinh Tinh đặc biệt chuẩn bị áo gió chống lạnh, sợ tối đến sẽ bị lạnh.
Hà Tinh Tinh rất hài lòng với trang phục của mình, nhưng đến nơi quay, cô liền muốn khóc thực sự.
Xe chạy tới chân núi Đồng Bốc Sơn liền không đi tiếp được nữa, bên trong đều là núi rừng rậm rạp, chỉ có thể đi bộ vào trong. Về những đạo cụ của tổ phụ trách, cũng chỉ có thể do nhân viên công tác dùng xe đẩy mang vào.
Hà Tinh Tinh đành phải kéo hành lý cùng đoàn người đi vào.
Giữa tháng tư, vùng núi Đồng Bốc Sơn ẩm thấp nên cây cỏ xanh tốt. Đường nhỏ quanh co, cỏ dại bụi gai khắp nơi, trên đường còn toàn là đá gồ ghề. Tối qua còn vừa có mưa, rất nhiều chỗ trên đường đều có nước. Đôi giày da trên chân Hà Tinh Tinh đi không nhanh được. Do thời gian gấp nên tốc độ đi của mọi người vô cùng nhanh. Hà Tinh Tinh không muốn bị tụt về phía sau, chỉ có thể gắng sức đi thật nhanh.
Đợi đến nơi, gót chân cô bị ma sát đến chảy máu, đôi giày da mũi nhọn kia cũng đã hỏng rồi. Tất chân cũng bị cây gai trên đường đi kéo rách, để lại một lỗ nhỏ. Quả thực vô cùng thê thảm.
Bác sĩ Hà nhếch nhác tới cực điểm.
Một vài nhân viên công tác nhìn thấy bộ dạng cô như vậy, biểu cảm cũng phải gọi là muôn hình muôn vẻ, các loại suy nghĩ ám chỉ không rõ ràng. Một vài người không hề hiền trực tiếp cười thành tiếng.
Không yêu được! Hà Tinh Tinh cảm thấy tiếng cười kia cảm giác như nhận được ác ý của cả thế giới vậy.
Cô hận không thể tìm một cái hố chui vào. Thực sự mất mặt quá rồi!
-----------------
Tổ phụ trách dựng lên mấy phòng trong núi. Hà Tinh Tinh mỗi lần xem chương trình, qua tivi thấy được một phòng gỗ nhỏ trong núi xinh đẹp có chút phong cách tây. Có một cái sân rất lớn, trong sân có đầy hoa cỏ, nuôi một đàn gà vịt ngan, còn có một con chó đáng yêu. Biết làm nũng, biết bán manh, lượng fan vô cùng đông đảo.
Trong sân có một cái bàn, có ô rất to, khách và chủ ngồi cùng nhau uống trà nói chuyện, có khi lại đến đây ca hát nhảy múa, cuộc sống quả thực thoải mái an nhàn.
Xa xa lại là núi rừng miên man không nhìn thấy đích, đỉnh núi Đồng Bốc Sơn tuyết phủ trắng, bầu trời trong xanh, vô cùng đẹp đẽ.
Bất luận là phong cảnh hay là cuộc sống hằng ngày của khách và chủ đều khiến người ta hâm mộ, trở lại nguyên trạng, trở về tự nhiên, được dân mạng ngợi khen là cuộc sống khiến người ta mong muốn nhất.
Nhưng bây giờ lại là — một phòng gỗ nhỏ hẹp bình dị, tựa như đang với năm tháng, có vẻ đặc biệt tang thương. Cửa gỗ vô cùng nặng, tấm ván gỗ trải qua gió sương, có chút mòn, màu sắc loang lổ. Góc mái nhà còn có mạng nhện.
Sân cũng không to như nhìn thấy trong TV, được bao quanh bởi hàng rào làm bằng mấy cành cây nhỏ. Bên ngoài sân thì là lùm cây rậm rạp, bị chia cắt bởi một con đường nhỏ ở giữa. Cửa lớn đối diện với con đường nhỏ đó. Hoa cỏ trong sân đều là hoa cỏ dại, bốn chân bàn thì không còn cân bằng nữa, cái ô tô đã bạc màu, tán ô thậm chí còn có lỗ thủng, đám chó gà thì chẳng thấy bóng dáng đâu.
Mưa lạnh tát thẳng vào mặt, thật sự là bị hiện thực tàn khốc đánh cho tỉnh!
Giả dối, tất cả đều là giả dối mà!
Hà Tinh Tinh là người đến sớm nhất trong số khách mời tập này. Cô là người ngoài giới, lại là người đột nhiên rơi xuống trong chương trình. Rất nhiều người không quen cô. Đạo diễn giới thiệu đơn giản với cô về bốn chủ nhà và những nhân viên công tác của “Bạn từ phương xa đến”. Mọi người hàn huyên vài câu rồi đi làm việc của mình.
Một vài nhân viên trong tổ phụ trách đều nhìn cô chỉ chỉ trỏ trỏ, rất tò mò với thân phận của cô. Rất nhiều ánh mắt tò mò đều dồn về phía cô. Có những người lại quang minh chính đại bàn tán về cô.
“Chương trình của chúng ta từ lúc nào người ngoài giới cũng có thể tham gia vậy?”
“Tôi cũng không rõ lắm, lệnh cấp trên mà.”
“Có người chống lưng, do nội bộ bên trên quyết định sao.”
“Đúng đó…”
------------
Những người này không coi ai ra gì bình phẩm cô, Hà Tinh Tinh đứng một bên xấu hổ cực kì, cả người không được tự nhiên.
Bốn người chủ nhà lần lượt là Từ Nguyên Văn, Trình Quán Minh, Thẩm Thanh Thiển, Tạ Tư Y, đều là người chủ trì đang nổi tiếng. Hai nam chủ là Từ Nguyên Văn và Trình Quán Minh khá thân thiện, thích cùng người khác nói chuyện phiếm. Thẩm Thanh Thiển khá ít nói, ngồi một bên nghịch điện thoại. So với cô ấy thì Tạ Tư Y hoạt bát hơn nhiều, nói cũng nhiều hơn.
Hà Tinh Tinh vừa đến, Tạ Tư Y liền chủ động bắt chuyện với cô.
“Có phải cảm thấy rất thất vọng?”
“Ừm.” Hà Tinh Tinh gật đầu, “Trên TV hoàn toàn không giống như thế này.”
Tạ Tư Y mỉm cười, “TV và chụp ảnh đều là lừa người, chuyên đi lừa những thiếu nữ kém hiểu biết như mấy cô.”
Hà Tinh Tinh: “....”
Hà Tinh Tinh cũng biết dù là phim điện ảnh hay phim truyền hình, hậu kỳ đều sẽ có chỉnh sửa, nhưng đối lập lớn như thế này, cô nhất thời vẫn không thể tiếp nhận được.
“Thật ra chúng tôi đều rất tò mò thân phận của cô, cô là người ngoài giới giải trí làm sao có thể đến tham gia chương trình người ưu tú kì này được?”
“Tổ phụ trách gọi điện cho tôi thông báo tôi đến tham gia, tôi lúc đó cũng rất hoang mang. Tôi cho rằng bọn họ gọi nhầm rồi. Sau khi xác nhận, họ nói tập này muốn tìm một người ngoài giới tới tham gia. Sau đó tôi rất may mắn được chọn trúng thôi.”
Tạ Tư Y: “....”
Hiển nhiên lí do này rất không có khả năng khiến người ta tin. Tạ Tư Y căn bản cũng không tin. Người thường có thể tham gia chương trình cho người nổi tiếng ưu tú, cho rằng thân phận của Hà Tinh tinh nhất định không đơn giản như vậy.
Không lâu sau, những vị khách mời khác cũng lần lượt xuất hiện. Hứa Mộ Sênh là người đến cuối cùng.
Áo da jacket phối với quần đen, giày thể thao trắng, vô cùng nhàn nhã nhưng khí thế lại bức người.
Nhìn xem vẫn là người ta có dự tính từ trước, vô cùng nhẹ nhàng quần với giày thể thao. Không giống cô, mặc váy và giày cao