Chương 20: Vào đi, vào phòng tôi gội đầu!
Sau đó, Hà Tinh Tinh nghe được rõ ràng nước chảy ngày càng chậm, ngày càng chậm sau đó thì dừng hẳn ―
Hết nước rồi!
Hà Tinh Tinh: “...”
Hà Tinh Tinh lập tức hoang mang, cuống cuồng ấn nút. Nhưng vòi hoa sen đến một giọt nước cũng không chảy ra.
Mất điện lại còn mất nước, shit, đây là muốn làm người ta tức chết sao.
“Mẹ nó!” Cô tức đến mức văng tục.
Cái vận khí này cũng sai quá đi.
Cô vội vàng sờ soạng trong bóng tối, sờ đến khăn quấn lấy tóc vẫn còn bọt xà phòng quấn vào. Sau đó dựa vào cảm giác mặc váy ngủ.
Run rẩy đi ra khỏi nhà tắm, sợ bị trơn ngã, mỗi bước đi đều vô cùng cẩn thận.
Không dễ dàng gì mới đi tới được giường tìm điện thoại, cô vội vàng mở khóa sau đó mở đèn pin lên.
Trong ánh sáng mờ mờ, không thể chiếu sáng khắp phòng được.
Cô mượn ánh sáng mờ đi ra khỏi phòng, sau đó đến trước cửa phòng Hứa Mộ Sênh.
Lúc này cô không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhờ sự giúp đỡ của anh. Dù sao cũng phải nghĩ cách gội xong đầu đã. Nếu không tối nay cô làm sao có thể đi ngủ được chứ!
Tối muộn rồi, lại mang bộ dạng này đến phòng Hứa Mộ Sênh, Hà Tinh Tinh nghĩ thôi cũng thấy tự khinh bỉ chính mình.
Nhưng bỗng nhiên mất điện mất nước cô có thể làm sao chứ? Cô cũng không muốn như vậy mà!
Đứng bên ngoài cửa, hít một hơi thật sâu, Hà Tinh Tinh mới dám gõ cửa.
Yên lặng đợi một chút, cửa bị người ở trong mở ra.
Hứa Mộ Sênh nhìn thấy bộ dạng Hà Tinh Tinh bên ngoài như vậy thì sửng sốt, sau đó vội vàng hỏi: “Làm sao vậy?”
Hà Tinh Tinh tất nhiên hiểu thâm ý trong mắt Hứa Mộ Sênh, vặn vẹo ngón tay, xấu hổ vô cùng, “Thầy Hứa... Phòng em mất điện rồi... cũng... cũng mất nước rồi... em mới gội đầu được một nửa, vẫn chưa gội xong…”
Hứa Mộ Sênh: “...”
Vận khí này cũng khiến người ta say mà!
Hứa Mộ Sênh đem mọi cử chỉ và ngại ngùng của cô thu hết vào mắt, cười nhạt, “Vào đi.”
“Hả?”
“Vào đi, vào phòng tôi gội.” Hứa Mộ Sênh đứng sang một bên để cô bước vào trong.
“Ồ.”
Hà Tinh Tinh nhanh như gió chạy vào phòng tắm. Tốc độ không cần nhanh như vậy chứ.
Anh nhìn bóng hình hoang mang chạy đi kia, trong mắt tràn ngập ý cười.
Sau đó, anh nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Phòng tắm cách âm vốn không tốt, anh ngồi trên ghế vẫn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nước chảy bên trong. Dòng nước dường như trực tiếp chảy vào trong tim.
Lại quay đầu, trên cửa kính mờ có bóng dáng yểu điệu của cô gái. Kiều diễm tới mức nói không nên lời.
Ánh mắt anh dừng ở phía trên cánh cửa, ánh mắt dần thẫm lại.
Nhìn một hồi lâu, Hứa Mộ Sênh không được tự nhiên rời mắt, cầm lấy điện thoại trên bàn để dời đi sự chú ý.
Điện thoại có thông báo mới. Nhiều nhất là Wechat, phải có tới hơn mười tin nhắn. Toàn bộ đều là của trợ lý Tống gửi ảnh cho hắn.
(Hình ảnh.)
(Hình ảnh.)
(Hình ảnh.)
(Hình ảnh.)
Trợ lý Tống: Thầy Hứa, anh thấy đôi nào thích hợp?
Trợ lý Tống: Chứng bệnh sợ lựa chọn mà! Thầy mau chọn một đôi đi! (Khóc lóc)
...
Anh mở ảnh ra, nhìn một lúc rồi gõ tin nhắn trả lời.
Shadow: Đôi thứ 2 từ dưới lên.
Trợ lý Tống: OK
Xóa hết những thông báo rác khác, anh tắt điện thoại. Chuẩn bị tìm chủ nhà kiểm tra đường điện phòng Hà Tinh Tinh.
Vừa đúng lúc, cửa phòng vang lên, lại có người gõ cửa.
Anh hơi nhíu mày, muộn như này rồi, cũng không biết người đến là ai.
Cảm thấy nghi hoặc, không chờ nữa, hắn vội vàng ra mở cửa.
Người tới là đạo diễn Lưu.
Đạo diễn Lưu đứng ở bên ngoài xoa xoa tay, ngại ngùng nói: “Xin lỗi thầy Hứa, muộn này rồi còn làm phiền thầy.”
Hứa Mộ Sênh thầm cảm thấy không ổn, nâng mi, “Đạo diễn có việc gì vậy?”
“Là có chút việc muốn tìm thầy thương lượng một chút, chúng ta vào phòng nói đi.” Lời còn chưa nói xong, hai bước đã tiến vào trong phòng.
Hứa Mộ Sênh: “...”
Đạo diễn Lưu gượng gạo ngồi lên ghế, bắt chéo chân, “Là như thế này, bữa cơm trưa hôm nay, anh xem nên xử lý thế nào.”
Đoạn quay bữa cơm trưa nay làm đạo diễn Lưu lo lắng. Hứa Mộ Sênh quang minh chính đại, không hề kiêng kỵ, trước mặt bao nhiêu người giúp Hà Tinh Tinh buộc nơ. Nhưng phàm là người tinh mắt sẽ nhìn ra ẩn tình. Quả thực là có gian tình nha!
Nếu là diễn viên bình thường, đạo diễn sẽ trực tiếp cho phát sóng. Dù sao đây cũng là một điểm sáng. Bất luận đương sự có ẩn tình thật hay không, hiệu ứng cặp đôi là loại mà những quần chúng ăn dưa thích xem nhất. Làm đạo diễn, ông đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội thu hút người xem như này.
Nhưng đối tượng là Hứa Mộ Sênh thì lại khác. Hứa Mộ Sênh xuất đạo mười năm, vẫn tránh xa mấy chuyện tai tiếng, không cùng bất kỳ người phụ nữ nào sao tác, bất luận là trong giới hay ngoài giới. Có lần còn được đánh giá là nam nghệ sĩ sạch sẽ nhất trong giới giải trí.
Vì thế đoạn này mà phát ra ngoài, ắt sẽ dẫn tới một trận phong ba trong giới giải trí. Ông là đạo diễn chương trình này cũng phải suy nghĩ cẩn trọng.
Hứa Mộ Sênh đương nhiên biết rõ chuyện đạo diễn nhắc tới là chuyện gì.
Anh ngồi trên sofa, ngữ khí nhẹ nhàng: “Đạo diễn Lưu cảm thấy có nên phát sóng không?”
Đạo diễn Lưu: “...”
Hỏi ông có nên phát sóng không? Ông sắp bị hỏi đến khóc rồi. Chính là khó trả lời, khó giải quyết, ông mới đến đây hỏi ý kiến của anh mà!
“Cắt bỏ?” Đạo diễn Lưu cẩn thận hỏi.
“Đạo diễn Lưu, ông cũng là người có kinh nghiệm trong giới, chuyện này còn cần tới hỏi ý kiến tôi sao?” Hứa Mộ Sênh cười như cười như không, giọng điệu nhẹ nhàng.
Đạo diễn Lưu: “...”
Hứa Mộ Sênh vẫn giọng nói nhẹ nhàng ấy, giống như đang nói một chuyện nhỏ hết sức bình thường, “Đạo diễn lưu, chuyện này ông là đạo diễn, ông cảm thấy nên xử lý thế nào tốt thì làm, không cần hỏi ý kiến của tôi.”
Đạo diễn Lưu: “...”
“Được được được, tôi hiểu rồi.” Ông đứng dậy định tạm biệt Hứa Mộ Sênh.
Trùng hợp không, cửa phòng vào lúc này lại mở ra, Hà Tinh Tinh từ bên trong bước ra, âm thanh lại vô cùng rõ ràng: “Thầy Hứa, tôi gội đầu xong rồi.”
Đạo diễn Lưu: “...”
Hứa Mộ Sênh: “...”
Ánh mắt hai người đều chuyển về hướng phát ra tiếng nói. Một người vẫn rất bình tĩnh, một người lại vô cùng ngạc nhiên.
Đạo diễn Lưu đầu tiên là bất ngờ, quay đầu nhìn Hứa Mộ Sênh một cái, vẻ mặt anh vẫn rất bình thản, không nhìn ra bất kỳ sự bất ngờ nào.
Đạo diễn chợt bừng tỉnh, hai người thực sự có gì đó mà!
Lúc trước ông còn có chút buồn bực, Hứa Mộ Sênh trước nay chưa từng tham gia chương trình thực tế bỗng dưng lại