Chương 8: Con đã có bạn trai rồi!
Hà Quân Tâm tự mình pha trà cho ông Hứa, “Biết bác Hứa thích uống trà lá sen, hai hôm trước cháu xuống nông thôn có chút việc, nên tiện thể bảo Mỹ Phương đến nhà dân gần đó mua mấy cân mang về. Bác uống thử xem mùi vị thế nào?”
“Quân Tâm à, cháu thật có lòng.” Ông Hứa bưng chén trà làm bằng gốm nhấp thử một ngụm, liên tục khen ngợi: “Không tệ, không tệ, đây mới là hương vị trà chính tông, có mùi vị của nông thôn ngày xưa, ta rất thích.”
Hứa Quân Tâm cười lớn, “Nếu như bác Hứa đã thích uống, vậy thì đem một chút về uống đi.”
“Như vậy thì thật tốt.”
Hà Tinh Tinh ngồi ở một bên, trong tay bưng chén trà lá sen, cứ luôn nhìn mấy lá trà xanh trôi nổi trong ly trà có chút đăm chiêu. Vừa nhìn vừa xoay chén trà, lá sen trong ly cũng trôi nổi theo.
--------------
Bữa trưa, dì Lan làm cả một bàn lớn rất nhiều món ăn, hai gia đình trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Ăn cơm xong, ông Hứa lại nhắc lại chuyện cũ, nói năm đó hai gia đình đã đính ước hai đứa cháu nhỏ. Ông Hứa hôm nay nhìn thấy Hà Tinh Tinh, vừa nhìn đã thấy rất thích cô gái này, cảm thấy cô làm vợ của cháu trai mình vô cùng thích hợp. Muốn nhanh chóng sắp xếp cho đứa cháu trai này gặp cô một lần.
Hà Quân Tâm và La Mỹ Phương cùng đồng tình.
Hà Tinh Tinh cảm thấy đây chính là cơ hội tốt, phải để cho hai gia đình không còn hy vọng gì nữa.
Cô ngọt ngào nói: “Ông Hứa, ông có thể vẫn chưa biết, thực ra cháu đã có bạn trai rồi. Chính là cứ luôn giấu gia đình, không dám nói với bố mẹ cháu.”
Ông Hứa: “...”
Hà Quân Tâm: “...”
La Mỹ Phương: “...”
Mọi người: “...”
La Mỹ Phương sắc mặt thay đổi, “Tinh Tinh, là chuyện từ bao giờ vậy? Sao mẹ lại không biết gì?”
“Đã được một thời gian rồi, là con cứ luôn thích người ta, thời gian gần đây mới bắt đầu hẹn hò.”
La Mỹ Phương: “Vậy sao con không nói với mẹ?”
“Chẳng phải là đợi thời điểm thích hợp mới nói với mẹ sao! Hôm nay ông Hứa lại nhắc đến chuyện đích ước này, con cảm thấy không thể tiếp tục giấu nữa, liền nói ra thôi!”
La Mỹ Phương: “...”
La Mỹ Phương thực sắp bị con gái làm tức chết rồi. Nhưng ở trước mặt nhà ông Hứa, cũng ngại không dám nổi giận.
“Ông Hứa, nếu như cháu đã có bạn trai rồi, ông với bố mẹ cháu cũng không nên chia rẽ uyên ương đúng không? Là cháu không có phúc, không thể làm vợ của cháu trai ông rồi.”
Ông Hứa cũng vô cùng thất vọng, nhưng cuối cùng cũng không muốn làm khó người khác, duyên phận trời định, duyên phận chính là không thể cưỡng cầu. Chỉ nói: “Từ sớm đã đính ước, vốn dĩ là muốn để hai đứa gặp nhau một lần, thành hay không cũng không vấn đề gì. Nếu như Tinh Tinh đã có bạn trai, vậy thì chuyện đính ước năm đó coi như bỏ đi.”
Bố mẹ cô có thể làm gì đây? Họ cũng rất thất vọng đấy!
Nha đầu chết tiệt giấu họ không nói một tiếng đã yêu đương rồi, đến thời điểm quan trọng mới chịu nói cho họ. Đúng là sấm sét giữa trời quang mà! La Mỹ Phương càng nghĩ càng thấy đau đầu!
Chỉ là so với La Mỹ Phương, Hà Quân Tâm bình tĩnh hơn nhiều, Hứa gia mặc dù tốt, nhưng cũng không thể ngăn cản hạnh phúc của con gái được. Nếu như con gái tim đã có chủ, người làm cha mẹ như họ cũng không thể ép buộc chia rẽ uyên ương được.
Hà Quân Tâm nói với ông Hứa: “Có trách thì chỉ trách Tinh Tinh nhà cháu không có phúc, việc này đành phải bỏ rồi.”
------------
Ông Hứa ra khỏi Hà gia, ngồi trên xe vẫn còn thất vọng, “Cô gái tốt như vậy, thật đáng tiếc.”
Hứa Định Viễn ngồi phía trước an ủi ông, “Bố, chuyện duyên phận chẳng phải bố nói là không thể cưỡng cầu sao? Tiểu Hưu cũng không tệ, chắc chắn có thể tìm được cô gái tốt hơn mà.”
Nhiếp Ẩn cũng ở bên cạnh an ủi, “Bố, con nghĩ Tiểu Hưu nhà chúng ta cam đoan có thể tìm được người tốt hơn.”
Con gái nhà họ Hà cũng chẳng phải là tốt nhất.
Nửa câu sau bà không nói, La Mỹ Phương đó nhìn từ đầu đến chân cũng thấy rõ là có ý đồ. Bà ta có thể dạy ra một cô con gái tốt như thế nào, thực không thể nói rõ được.
Ông Hứa gõ gõ gậy chống làm từ gỗ Lê hoàng hoa trong tay, mặt thay đổi, “Con thì hiểu cái gì, sau lưng Hà gia là Thịnh gia đấy. Ta làm bao nhiêu việc như vậy không phải là vì muốn tốt cho con sao. Nếu không chỉ dựa vào chức thị trưởng Hoành Tang bé tẹo như vậy mà cũng muốn kết thân với Hứa gia sao?”
Hứa Định Viễn vừa nghe xong sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhẹ giọng nói: “Con sẽ cùng Tiểu Hưu nói chuyện, không phải còn có con gái Trầm gia sao?”
Ông Hứa thở dài, nói: “Tiểu tử hỗn láo đến nhà cũng không chịu về!”
--------------
Nhà ông Hứa vừa đi, Hà Tinh Tinh liền bắt đầu tỏ vẻ vô tội, “Mẹ…”
La Mỹ Phương cũng không thèm nhìn cô một cái, lạnh lùng nói ra một câu: “Cuối tuần sau đưa người ta về nhà mẹ xem.”
Hà Tinh Tinh: “...”
Cô nói ra lý do đã nghĩ sẵn trong đầu vốn là không có cơ hội nói ra. Cô nhìn bố cầu cứu, “Bố...”
Hà Quân Tâm nhìn con gái với ánh mắt chẳng thể giúp đỡ, “Bố đợi con đưa bạn trai về.”
Hà Tinh Tinh: “...”
----------------------
Tâm trạng buồn bực này cứ luôn bám riết lấy Hà Tinh Tinh. Nói dối thì dễ, khó nhất chính là che giấu. Làm sao mà thời gian ngắn như vậy có thể tìm bạn trai về cho bố mẹ xem mặt đây?
Hà Tinh Tinh đã đoán trước được bộ dạng nổi giận của mẹ thế nào rồi.
Lương Nhạn nằm viện một tuần đã có thể xuất viện. Ngày xuất viện, Hứa Mộ Sênh tìm Hà Tinh Tinh ký tên.
Hà Tinh Tinh tâm tình không yên, cả người đều không tập trung, ký tên cũng qua loa lấy lệ.
Ký tên xong không thấy Hứa Mộ Sênh đi, cô ngẩng đầu hỏi: “Thầy Hứa còn có chuyện gì sao?”
“Xuất viện rồi, có việc làm sao có thể liên hệ với bác sĩ Hà?”
“Ồ, vậy thì kết bạn Wechat đi.” Cô chẳng nghĩ ngợi gì, vừa nói vừa lấy điện thoại ra.
Sau khi lấy điện thoại ra mới nhớ tới thân phận của Hứa Mộ Sênh. Đường đường là ảnh đế, Wechat có thể tùy tiện mà kết bạn sao?
Nghĩ tới đây, Hà Tinh Tinh làm bộ cười cười, “Dì có số điện thoại của tôi, có việc gì trực tiếp gọi qua số đó là được.”
Hứa Mộ Sênh ngoài dự liệu lại nói: “Kết bạn Wechat đi.”
Hà Tinh Tinh: “...”
Vậy là, cô có Wechat của Hứa ảnh đế rồi?
Trời ơi, hạnh phúc tới quá đột ngột rồi!
Khi quét mã xong, Hà Tinh Tinh thấy cả người như đang trên mây!
Hứa Mộ Sênh cười cười cất điện thoại, “Sau này liên lạc nhiều hơn.”
Hà Tinh Tinh: “...”
Haha... Liên lạc gì chứ?
---------------
Hứa Mộ Sênh rời văn phòng rất lâu rồi, Hà Tinh Tinh vẫn cứ ngồi ở bàn làm việc cười ngốc. Cô sắp bị hạnh phúc này đập cho hôn mê rồi. Những bực tức vừa nãy đều đã theo gió bay rồi.
Đến khi Lâm Điềm đi vào gọi cô, “Hà Tinh Tinh một mình ở đây vui vẻ cái gì vậy?”
Cô đứng bật dậy, ôm chầm lấy chị em tốt kích động nói: “Điềm Điềm, tớ nói cho cậu nghe, tớ vừa kết bạn Wechat với Hứa Mộ Sênh đấy.”
Lâm Điềm: “...”
Lâm Điềm nhìn bạn mình, vẻ mặt ghét bỏ, “Chẳng phải chỉ là Wechat thôi sao? Đáng để cậu vui vẻ như vậy? Thật là không có tiền đồ!”
Hà Tinh Tinh: "“...”
“Điềm Điềm, đó là Hứa ảnh đế đấy, là thần tượng của tớ, là nam thần bao nhiêu năm tớ theo đuổi, tớ có thể không kích động sao?” Cô lớn tiếng kêu: “Aaaaaa... Hạnh phúc quá đi!”
Lâm Điềm: “...”
Lâm Điềm thực không muốn để ý tới cô gái đang phát bệnh này nữa, liền giội một gáo nước lạnh, “Người nhà bệnh nhân thêm Wechat của cậu là vì sau khi