Ngày Hôm Qua... Đã Từng - My Life

My Life


trước sau

Khá lâu, trời se lạnh...nó cảm nhận dc sương đang xuống nhiều hơn...vậy mà nó chẳng có ý định đánh thức nhỏ dậy...đơn giản, nó muốn nhỏ dc ngủ yên lành....chợt tiếng nhỏ thầm thì
- Đang nghĩ gì đó
- Uhm ko gì
- Thật ko
- Ừ ko – chẳng hiểu sao nó lại trả lời như vậy
- Uhm...vậy đang nghĩ gì
Nó im lặng...nghĩ thì nhìu...nhưng biết làm sao nói hết dc đây...
- Đồ tồi
Con nhỏ nói nho nhỏ...nó mĩm cười
- Ừ
- Sao lại ko để ý tới em....
Nó lại im lặng chẳng trả lời...rồi..nó hỏi ngược lại
- Sao quan tâm anh...
Nhỏ ngồi dậy, tựa đầu vào thành cầu quay qua vuốt tóc nó
- Vì...anh là đồ tồi...đồ vô tâm đáng ghét nhất em từng gặp...

Nó vẫn im lặng nhìn về phía những làn xe...tiếng nhỏ Thy đều đều bên tai...ngọt ngào và tha thiết.
- Em thấy anh lần đầu tiên là ở trong công viên ấy. Sáng đó em nhìn thấy 1 tên ngốc đứng 1 mình trong góc công viên đá lung tung vào bao cát rồi còn treo ngược chân lên cây nửa chứ...nhìn mắc cười lắm...em nghĩ chắc a đang tập võ...Bữa sau...chắc anh hổng nhớ đâu...trên cầu này nè...em với tụi đánh anh đó thấy có chú kia đang ngồi xe lăn lên dốc cầu, mấy đứa bạn em nó ngồi cá cược coi chú đó lăn xe lên cầu nổi hok...em tính chạy ra đẩy phụ nhưng tụi nó kéo em lại...đang bàn tán cười đùa thì ở đâu ra có 1 tên ngốc quăng xe xuống đường chạy lại đẩy xe lăn chú đó lên cầu rùi còn đẩy luôn tuốt bên dốc cầu mới chịu chạy trở lên lấy xe đạp chạy đi...
Nhỏ cốc cốc vào đầu nó...nói tiếp
- Rùi...tụi bạn em mới bực..kéo theo vô quán kiếm chuyện với anh. Lúc đó em hổng nghĩ nhìu đâu. Có tên ngốc đó hết lần này tới lần khác giải vây cho nhỏ Thúy bị chọc(nhỏ phục vụ bị trêu đó mọi người)...em nghĩ anh cũng biết làm vậy là anh sẽ bị tụi nó kiếm chuyện vậy mà anh vẫn làm....Tới lúc tụi nó đánh anh...em hổng hiểu sao anh hổng bỏ chạy, hổng giải thích, hổng kêu cứu rùi hổng thèm đánh trả nửa...toàn thấy anh mĩm cười....người gì điên dễ sợ, bị đánh quá trời lun mà cười...từ lúc đó hổng hiểu sao em thấy anh đặc biệt lắm...tự nhiên muốn quan sát coi tên ngốc ấy là người ra sao à....
Nhỏ chọt chọt vào mũi nó rồi nằm tựa lên vai nó...Nó im lặng lắng nghe...luôn là vậy...chỉ biết lắng nghe.
- Anh đó...đồ tồi...đồ vô tâm...ngày nào em cũng nhìn anh, ngày nào cũng cố gắng ăn mặc thiệt đẹp để gây chú ý với anh...ai cũng nhìn em...ai cũng tán tỉnh em...vậy mà có mỗi tên ngốc anh hổng thèm để ý gì hết...tức lắm – giọng nhỏ nghẹn ngào – làm sao anh cũng thờ ơ với ngta hết...ngta đẹp vậy mà cứ làm như người ta vô hình ấy...huhu..vậy mà...em cũng bị điên rùi...tối ngày cứ nghĩ tới cái đồ vô tâm đáng ghét như anh...tối ngày...cứ muốn nhìn thấy anh...
Nhỏ khóc thiệt rùi...tay nhỏ siết chặt lấy nó....
- ...hổng thèm để ý tới ngta thì thôi đi...lại còn chịu bị đâm cứu ngta chi ko biết...người gì ngốc...người gì...huhu điên thấy sợ luôn....máu tùm lum...mà cứ cứ...cười hoài....
Nó nắm lấy tay nó, xoay qua xoay lại...xoa nhẹ nhẹ vào tay nó...
- ..tay này nè...đau...mà cứ lo làm...quan tâm quán còn hơn quan tâm ngta nửa...anh ác lắm...ngta kiu đừng làm mặt lạnh với ngta rùi...mà mà tối ngày...cứ lạnh lùng hoài...huhu....làm ngta tức...chịu hok nổi luôn....huhu...
Nhỏ ngẩng lên nhìn nó phụng phịu....
- ..đó...cái mặt thấy ghét...huhu ngta khóc nảy giờ mà cười miết hổng dỗ miếng nào...đồ tồi...đồ vô tâm....huhu...
Nó lắc đầu mĩm cười...nhỏ đúng là đặc biệt...hôm nay là lần đầu tiên nhỏ nói nhiều với nó như vậy...lần đầu tiên nhỏ sử dụng rất nhiều từ anh...em...và cả ngta nào đó nửa...cứ như để bù hết lại trong suốt thời gian qua cộc lốc lạnh lùng ấy...Đưa hai tay lên lau nước mắt cho nhỏ...nó mĩm cười
- Nói hết rùi hen...về nha...
Nhỏ khẽ gật đầu, mắt vẫn ko thôi khóc ôm chặt lấy lưng nó...Đường Sài Gòn đêm...tự nhiên chẳng cảm thấy lạnh gì nửa...giữa khuya...có một chiếc xe chạy chầm chậm trong đêm...trên xe có một thằng nhóc đang im lặng mĩm cười và 1 con nhỏ thì im lặng khóc...một cặp đôi kỳ lạ.
Tới nhà....dẫn xe vào trong...nó chạy đi rửa cái mặt. Quay trở ra...con nhỏ đã hết khóc...ngồi thu lu 1 góc...Nó chẳng nói gì...đi lại gần kéo gối nằm xuống...con nhỏ líu ríu nằm theo...rúc đầu sâu vào ngực nó nằm im thin thít...
- Nè..sao im ru rùi..hok khóc nửa hả
Con nhỏ khẽ lắc đầu, tay siết chặt nó hơn nửa.
- Quê rùi
- Sao quê – nó cười
- Tự nhiên nói quá trời...tự nhiên cái khóc quá trời...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Uhm...kệ
Nó lắc đầu...lại giọng ngang nửa rùi đó...Ăn xong nó đưa nhỏ về nhà...đây là lần đầu tiên nó đưa nhỏ về nhà...cũng ko xa lắm, đường dễ đi, hèn gì nhỏ chạy qua chạy lại quán nhanh như vậy.
- Nè...
- Gì...
- Có chiện này...
- Nói đi
- Chút...thấy nhà...đừng có suy nghĩ gì nha
- Là sao...
- Hok dc suy nghĩ

linh tinh nha
- Uhm
- Hứa đi
- Ừ..hứa...
Nhỏ ko nói gì nửa mà chỉ bậm môi ôm nó chặt hơn...cứ như sợ nó bỏ con nhỏ chạy mất ấy....Dừng lại trước nhà nhỏ...hix...giờ mới hiểu vì sao kiu nó đừng suy nghĩ gì...Nhà to và đẹp quá...Nhà dc xây theo kiểu kiến trúc châu âu, chỉ có 3 tầng, thấp hơn so với mấy ngôi nhà xung quanh nhưng lại nổi bật hoàn toàn bởi nhìn sơ cũng biết có nhiều phòng, nhiều cửa sổ, trước nhà là khoảng sân vườn khá rộng trồng nhiều loại hoa kiểng, có cả hoa lan nửa...Nó ngẩn ngơ nhìn....
- Nè...hứa ko dc suy nghĩ gì rùi mà
Nó hoàng hồn với tiếng nói lo lắng của nhỏ
- Ừ..ừ...thui về nha..- giọng nó run run
- Uhm...10h qua đón em nghen
Nó lặng lẽ quay xe chạy đi...lòng ngổn ngang trăm thứ. Chỉ vừa mới chuẩn bị bắt đầu...vậy mà...lại một khoảng cách quá xa nửa...Sao ko suy nghĩ cho được....hoàn cảnh 2 đứa...làm sao...lấp đầy bây giờ...Trời...trớ trêu quá.
Một ngày dài trôi qua...sắp đến giờ đi đón nhỏ...lòng nó chưa thông...mọi thứ cứ mơ hồ nặng trĩu....Nhưng lỡ hứa với nhỏ rùi...ko đi sao được. Xin ông Kha một tiếng nó chạy ào về nhà tìm lấy một bộ quần áo khá nhất trong tủ đồ. Chẳng có gì đặc biệt cả, 1 chiếc quần jean mới mua hôm đi ôn thi ĐH và cái áo thun đen bị chuột gặm 3 lổ nhỏ trên vai...đó là bộ quần áo khá nhất mà nó có để đi chơi..Thở dài lấy tin thần nó phóng xe qua nhà nhỏ...chạy xe mà người cứ run run..chẳng phải vì lạnh...mà vì sợ một điều gì đó ko tên.
Nhỏ bước ra...chẳng khác nào một công nương kiêu kỳ vậy. Chiếc váy đen tuyền lấp lánh ánh kim, sau lưng khoét sâu xuống đến eo làm lộ đường cong giết người nhìn của nhỏ, dưới chân chiếc vớ lưới màu đen và cả đôi giày cao gót cũng màu đen nửa...nhìn nhỏ tuy toàn là màu tối nhưng nổi bật và quyến rũ dưới ánh đèn đường trước nhà...Ngẫn ngơ...chết trong lòng 1 đống với con nhỏ mất tiêu rồi.
- Đẹp hok
Nó chẳng trả lời, chỉ gật gật
- Người vậy mà cũng biết đẹp nửa ta
Nó cười cười...mặc đồ vậy thánh còn chịu hổng nổi nửa là nó.
- Chút còn diễn 3 bộ nửa đó
- Vậy hả. Còn bộ này có diễn hok
- Ko
- Sao mặc
- Đẹp mà! Thui nói hoài...đi nhanh trễ giờ
Nó gật đầu để giỏ đồ của nhỏ lên trước đề máy...Nhỏ leo lên xe ngồi tréo chân một bên, 1 tay vòng qua ôm lấy nó, một tay nắm chặt chiếc ví đặt trên vai nó. Xe phóng đi, nó cố gắng hết sức chạy thật nhanh để cho kịp giờ nhỏ diễn mặc dù nó chẳng biết mấy giờ...Dừng xe lại ở 1 quán café có vẻ sang trọng bên ngoài có khá nhìu ôtô, và môtô đậu. Thì ra diễn ở café....Nó lạ lẫm xách đồ bước theo sau lưng nhỏ vào quán...quán sang trọng...bên trong toàn là khách ăn mặc có vẻ rất thời trang, khách nước ngoài khá đông, giữa quán là 1 dãi thảm màu đỏ..có lẽ dùng để cho model diễn. Nó xách đồ theo nhỏ lên phía trên lầu vừa bước vào suýt choáng ngợp bởi tràn pháo tay, huýt sáo trêu chọc của đám bạn model của nhỏ
- Chu choa...dẫn trai theo luôn tụi bây ơi
- ...trai dễ thương quá chị Thy ơi..
- ...sao nhỏ con quá vậy nè...trai nào vậy bé Thy
- Coi chừng là quản lí mới đó nghen...hay là anh đại gia nào đây...hí hí
Muốn chóng mặt với mấy người này luôn...có một người ko cảm thấy lạ bới sự xuất hiện của nó, đang nhìn nó với anh mắt hình viên đạn...hổng phải ai khác đó là nhỏ Hân....cái đứa mới đại chiến hôm trước với nó. Nhìn nhỏ nó gật đầu cười 1 cái. Hổng thèm nói gì nhỏ Hân giơ nắm đấm lên chu chu mỏ ra hù dọa nó rồi quay vào make up tiếp...Nó cười cười rồi nhìn qua nhỏ Thy...
- Đồ nè...giờ sao?
- Anh ra kiếm chỗ ngồi đi ha...
- Ừ cũng dc
Nó gật đầu chào mấy đứa model rồi quay lưng đi...sau lưng tiếng trêu chọc vẫn nhoi cả lên
- ..ý ý trai ơi ở đây với tụi em đi kưng...
- Mày buông tay ra...Thy ơi cho tau đi với trai 1 đêm dc hôn...
- Haha bắt con Thy lại cho tau....
- ...đúng...bắt nó khai mới dc...
Nghe là biết mấy chị 8 đang đè nhỏ Thy ra để điều tra về nó chứ đâu....Nhìn quanh...cuối cùng nó chọn 1 chỗ ngồi ở góc phía trong cùng để ngồi. Gọi 1 ly café ko đường...nó lặng lẽ quan sát...Buổi diễn bắt đầu...nó ngồi trong góc lặng lẽ nhìn, chẳng vỗ tay, chẳng cười và cũng chẳng quan tâm đến đứa model nào trên sàn diễn nửa. Thứ nó quan tâm tìm kiếm duy nhất là nhỏ Thy và nhỏ Hân. Với nó là vậy, giữa những xô bồ ồn ào...nó luôn chỉ quan tâm đến những người nó quen biết, còn lại ai đẹp xấu gì chẳng quan tâm...Toàn là những bộ quần áo gì đâu ko, nhìn trên sàn thì đẹp...chứ mặc ra đường chúng chửi khùng chắc luôn...thôi kệ, thời trang trình diễn nó vậy biết sao giờ....Nhìn suốt buổi diễn, ko có gương mặt nào nổi tiếng mà nó thường thấy trên truyền hình...chắc nhóm model của nhỏ chỉ là nhóm model trẻ, còn phải tập tành, bon chen nhiều...về sau mới biết nhóm này toàn là mấy bạn trẻ đẹp đi làm kiếm tiền hoặc làm cho vui chứ ko ai có ý định hành nghề model hết, nhỏ Thy cũng đi làm cho vui chứ chẳng có ý định dấn thân vào con đường chông gai đầy cám dỗ này...Nhỏ hôm nay lộng lẫy thiệt...nhìn cái mặt lạnh lùng trên sàn...đúng là bộ mặt của model có khác, ánh mắt cứ như muốn giết người ko bằng...Còn nhỏ Hân hôm trước nhìn sơ sơ thấy cũng đẹp...hôm nay dc make up chuyên nghiệp nên thấy hơi bị già...thằng make up nào công nhận chuyên nghiệp thiệt...làm con ngta già hơn cả mấy tuổi...diễn cũng nhanh, khoảng nửa tiếng là hoàn thành.Model 1 số thay đồ ra về thẳng, một số ngồi lại nói chuyện với người quen. Khoảng 5 phút, nhỏ Thy thay đồ xong đi vòng ra kiếm nó...vừa nhìn thấy nó nhỏ đi thẳng lại ngồi xuống cạnh nó
- Thấy em diễn đẹp hok
- Ừ
Nó gật đầu
- Ừ thôi hả
- Ừ
Con nhỏ hơi bực...chắc là ức vì nó hổng khen đây mà.
- Đẹp dc chưa cô nương
Gương mặt nhỏ vẫn lạnh nhưng ánh mắt rõ ràng vui hơn dc 1 tí...Chợt nhỏ Hân tiến lại gần..chẳng nói chẳng rằng cầm ly café của nó lên ực một hơi hết sạch...nhăn cái mặt để ly café xuống bàn cái ầm rùi vội vàng cầm ly trà uống...nhìn mặt là biết bị đắng rồi.
- Trời ơi mày coi nè Thy...người gì uống cafe đắng nghét...khùng hả
Nhỏ Thy lấy tay vuốt tóc nó cười
- Ai bỉu mày kiếm chiện...ảnh uống cafe hổng có bỏ đường đâu..đắng nghét đúng rùi
Bởi tau nói mày kể hổng sai...người này bị khùng nặng lắm rồi

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({ google_ad_client: "ca-pub-1597032678447901", enable_page_level_ads: true });


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện