Sáng sớm, tiếng xe cộ làm nó tỉnh giấc. Dù ko có tiếng xe thì nó cũng tỉnh vì nó đã ngủ quá nhiều. Loạng choạng đứng dậy đi vào nhà tắm đánh răng thay đồ để đi tìm em...người nó thực sự khá mệt, hơn 2 ngày rồi hình như nó chưa ăn gì thì phải. Chuẩn bị xong xuôi nó khẽ gọi nhỏ Hân - Nè...M khép cửa. Hân dậy ngủ xong khóa cửa cho M nha Nhỏ Hân ngồi bật dậy - M đi đâu vậy - Qua kiếm Thy - Nè nè...qua đó giờ...liệu...có tốt ko - Ừ Nó ko nói gì thêm nửa quay lưng lên xe phóng ngay qua nhà em...cơn đói cồn cào cũng ko làm nó dừng lại hàng quán nào để ăn sáng hết, với nó bây giờ gặp lại em sớm chừng nào tốt chừng đó...nó sợ nếu trễ thêm phút nào...cái con người bất cần trong nó trỗi dậy thì dù em có quay trở lại nói gì làm gì nó cũng sẽ rất lạnh lùng để em qua một bên cho dù nó có yêu em nhiều như thế nào đi nửa. Đến nhà em, bên ngoài có 2 chiếc otô đang đậu, vài chiếc xe máy,cổng nhà vẫn mở...nó nhìn vào trong thấy bóng nhiều người. Có lẽ nhà em đang có khách. Chẳng sao cả....bây giờ có trời đang ở nhà em cũng ko ngăn dc nó đi vào tìm em. Hình như đây cũng là lần đầu tiên nó bước qua khỏi cổng nhà em thì phải. Từ ngoài cửa nó đã nhìn thấy em đang ngồi nói chuyện với một vài người nào đó,nó biết em cũng đã nhìn thấy nó...gương mặt em lạnh lùng nhưng rõ ràng nó thoáng nhìn thấy đôi mắt em vẫn có gì đó rất ấm áp... Dì osin đi ra ngoài chận nó lại - Cậu M tìm cô Thy hả? Nhà đang có chuyện cậu vào hổng dc đâu - Dạ dì nói với Thy...con chỉ gặp Thy vài phút thôi - Ko được. Nảy cô Thy có dặn ko cho cậu vào nhà - Thì con ngồi đây cũng dc dì chuyển lời dùm con dc ko - Nhưng....nhà đang có chuyện...có ông bà chủ đang trong nhà...cô Thy...ko ra được đâu... Tiếng của dì osin nhỏ nhẹ như năn nỉ nó... - Ai đây chị 5 Một giọng nói của phụ nữ đứng sau lừng dì osin khiến cả hai giật mình. Dì osin quay lại nhẹ giọng với người phụ nữ đó
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Dạ đây là..là bạn của cô Thy đó bà chủ - À...phải cái người hồi sáng thằng Huy nó nói ko Cô osin khẽ gật đầu lui lui ra bên cạnh nó. Người phụ nữ này vừa nhìn nó cũng đã đoán ra chính là mẹ của em. Gương mặt khá giống em nhất là cái miệng và gương mặt có lẽ cũng phải trên 50 tuổi. - Con ngồi xuống đây cô nói chuyện Mẹ em chỉ tay về cái bàn đá đặt gần đó trong sân nhà. Nó khẽ gật đầu ngồi xuống đối diện với mẹ em. - Con là gì của Thy nhà cô Nó nhẹ nhàng lễ phép - Dạ...con là bạn trai của Thy - Bạn kiểu nào - Là người yêu Nó chẳng cảm thấy phải giấu giếm gì cả, có sao nó thẳng thắng nói như vậy thôi...người miền Tây vốn thẳng tính mà. - Con còn học ko con đang ở đâu - Dạ con là sinh viên đang trọ học gần đây - Nhà con ở đâu cha mẹ làm nghề gì - Dạ con ở dưới miền Tây cha mẹ làm giáo viên - Làm sao con quen dc Thy nhà cô - Dạ tụi con tình cờ quen nhau ở quán cafe con đang làm - Con làm gì ở đó - Dạ làm phụ vụ kiêm trợ lý quản lí quán đó cô Mẹ em im lặng một lúc rồi tiếp lời - Con thương Thy thiệt hả - Dạ - Con có lo được cuộc sống cho con Thy ko mà đòi thương với yêu hả - .... - Giờ cô nói với con cái này. Cô sẽ cho con 20 triệu. Con để yên cho Thy ko dc gặp nó nửa vậy dc chưa... - ... - Chị 5 lấy giúp tui cái bóp trong nhà liền nha
nhà nảy hả...brEm hoảng hốt lao tới đẩy thằng đó ra...nhỏ Hân cũng chạy ào tới đỡ nó dậy. Em đứng chắn bên cạnh nó hét lênbr- Anh Tiến anh làm trò ngu gì đó hả. Ai cho anh đánh ảnhbr- Em khùng hả Thy. Em tính vì cái thằng này quậy nát cái nhà này mới chịu hảbr- Anh im chuyện nhà tui mắc mớ gì anh xía vôbr- Con ăn nói hỗn với anh Tiến vậy hả ThybrTiếng mẹ em nạt embr- Bước qua đây nhanh. Vì cái thằng người dưng mà con gây với má mấy ngày nay chưa đủ giờ hỗn với thằng Tiến nửa hả. Huy mày kéo em mày vô nhà coibrMẹ em quay qua đẩy vai anh Huy (anh trai em) về phía em và nó đang đứng. Cái người tên Tiến vừa đánh nó lao vào đẩy em qua một bên. Thằng ngu đó nó hùng hổ đẩy mạnh tới mức làm em loạng choạng trên đôi giày cao gót....biết thế nào em cũng sẽ té nhưng kiểu này em té về phía sau dưới bậc tam cấp thì nguy lắm..sẵn đang đứng gần em, nó vội vòng hai tay dùng hết sức ôm em trở lại nhưng...người nó đang yếu, vừa bị đánh lại phải chịu nguyên người người của em bất ngờ...ko kịp đứng vững nên té nguyên người xuống phía dưới bậc tam cấp...may quá em nằm gọn phía trên người nó...còn nó dường như sắp nín thở...đầu nó ko biết có bị đập xuống đất hay ko...nhưng lưng nó thì phải đập trọn vẹn lên cục đá hình thoi dùng để lót đường đi xen lẫn với cỏ dưới bậc tam cấp (đá này mà nhọn là xong đời nó rồi)...Chỉ lúc đứng dìu em đứng dậy nhìn xuống nó mới biết hình dạng cục đá đó chứ lúc ngả xuống xong đầu óc nó chỉ nghĩ đến em có bị thương hay ko mà thôi.brCó nén cơn đau, cố gắng thở...nó đẩy em qua một bên ráng gượng dậy kéo em đứng lên, xoay người em vòng vòng xem em có sao kobr- Em...em ko sao hả...có bị thương chỗ nào hokbrEm nghẹn ngàobr- Đồ tồi...anh...anh làm gì dzạ...anh có sao hok...brNó mĩm cười lắc đầu...cùng lúc đó nhỏ Hân cũng chạy xuống đứng xem xét người nó...chưa kịp nói thêm lời nào cái thằng tên Tiến láo vào kéo tay em vào trong nhà mặc cho em chống cự...Anh Huy chạy tới trước mặt nó nói nhỏbr- Hân em đưa M đi về đi từ từ tính sau...2 đứa đừng có quậy nửa dc kobr- Dạ...M về đi M...chuyện nhỏ Thy để anh Huy tính dùm cho...nha..về nhabr- Đứng rồi em về đi từ từ anh tính cho 2 đứa giờ má anh bả nổi cơn sáng giờ với con Thy em ở đây chút bả giết con Thy luôn giờ....brNhỏ Hân với anh Huy cố gắng đẩy nó ra cổng....Nó im lặng nhìn theo em...nó cũng ko muốn ở lại nửa...ko phải vì nó sợ mẹ em, cũng ko phải nó ngại gì hết mà nó đang cảm thấy sắp chịu hết nổi rồi...ngực nó đang rất rất đau từ phía sau lưng và nó ko muốn em phải lo lắng vì nó...Nhét cọc tiền vào túi áo anh Huy nó khẽ nói vừa cười hì hìbrspan ">
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Anh trả cho mẹ anh giùm em...nhắn là em còn nhỏ, nghèo thiệt nhưng em hổng có ý định bán người yêu đâu hehe - Em.... Anh Huy ngập ngừng cầm số tiền nhìn theo nó...Cố gắng đi thật bình thưởng ra ngoài nó nói nhỏ với Hân - Hân lấy xe M chở M về dùm nha...gửi xe Hân ở đây dc ko - Uhm...sao cũng dc... Giọng nhỏ Hân run run...vừa ngờ ngác dắt xe nó ra cổng vừa quay lại nói với anh Huy - Anh Huy cho em gửi xe nha....Mình về M Nó ngoái lại nhìn về phía em mĩm cười...rồi leo lên xe cho nhỏ Hân chở về nhà...Xe chạy dc một đoạn...lưng nó nhói đau kinh khủng...nó dựa người hoàn toàn lên vai Hân...Máu từ miệng nó làm đỏ một mảng khá lớn trên áo Hân...có lẽ cú đấm của Tiến đã làm rách môi nó và động mạnh vào chân răng của nó (nó vốn bị dễ chãy máu chân răng) làm máu chảy nhiều. Đưa nó vào nhà Hân vội vàng lấy khăn lau máu cho nó...Giọng Hân mếu máo sắp khóc...phù lại làm một người lo lắng cho nó mà khóc rồi...đây là cái may mắn của nó hay là chỉ càng tăng thêm cái sự khốn nạn trong con người nó đây nhỉ...chẳng có gì, chẳng giỏi giang gì mà lại làm nhiều người bên cạnh nó phải lo lắng, đau buồn và phải khóc nửa chứ. - M...hok hok sao chứ...huhu chờ Hân chút nha..Hân chạy mua mua trứng gà về lăn vết thương cho M.... Hân chạy ào đi ra ngoài. Chỉ còn mình nó...cơn đau vẫn nhói trong ngực...nó nằm up mặt xuống gối im lặng suy nghĩ về những chuyện khó tin vừa diễn ra...từng lời nói, từng hành động của mỗi người đều nằm trong tầm quan sát của nó...mọi thứ vẫn mơ hồ...nhưng cảm giác đau...là đang hiện hữu - M có sao hok....sao nằm xuống luôn rồi Nhỏ Hân vừa về ngồi lay lay người nó - Ừ hok sao...tại hơi hơi...đau một chút thôi - Đau chỗ nào...đâu ngồi dậy Hân coi coi Nhỏ Hân phụ đỡ nó ngồi dậy, lật vai, đầu, cổ tay, mặt...nó để xem xét coi có vết thương nào ko...Mắt nó tự nhiên mờ mờ đi, cảm giác nhột nhột trên mũi,nhỏ Hân vẫn đang chăm chú xem xét phía sau đầu nó.Đưa ngón tay quẹt lên khóe mũi...những giọt máu tươi đang chảy ra từ mũi nó....chưa bao giờ nó bị chảy máu mũi, đầu óc nó đang quay cuồng....Nó nén đau cố gắng nói rành mạch từng chữ với Hân - Hân - Sao M - Hứa với M đừng cho Thy biết M bị thương nha - Sao vậy...mà M cũng có bị gì đâu, trầy sơ sơ à..đầu M hổng có bị sưng....may ghê - Uhm...đừng nói cho Thy biết...M ko muốn cô ấy phải lo lắng hay suy nghĩ nhiều..Nhớ nha Hân - Ừ...Hân hứa.. - Cảm ơn Hân Nó mĩm cười...nụ cười cuối cùng trước khi....nó gục hoàn toàn trên vai Hân...mơ màng đâu đó có tiếng Hân hét lên...đâu đó có gương mặt em lạnh lùng nhìn nó...đâu đó....
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({
google_ad_client: "ca-pub-1597032678447901",
enable_page_level_ads: true
});
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý! Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện