Thật sự là một bé yêu kiều.
Trình Du nghe thấy thì ánh mắt nóng lên, môi mỏng mấp máy, nhìn cảnh tượng dâm mỹ trên ngón tay kia, hôn lên miệng cô rồi thè lưỡi ra liếm, nuốt mất tiếng khẩn cầu mềm mại kia của cô, ngón tay thứ ba nhắm ngay chỗ kia, vừa xoa âm đế làm dịu đi cảm giác xé rách, vừa liều mạng chen vào trong huyệt nhỏ. Quả nhiên là không thoải mái, bé cưng lắc đầu vểnh mông, run bắp chân.
Trình Du khẽ nguyền rủa một tiếng, vỗ lên cái mông non nớt trắng như tuyết của cô một cái, thiếu nữ phải kêu lên một tiếng a, cắn cánh môi, rưng rưng nước mắt tội nghiệp nhìn anh, chỗ kia đã bị đánh đến đỏ lên, Trình Du bất đắc dĩ nở nụ cười, khàn khàn bảo: "Đừng có quyến rũ chú, từ từ thôi, ngoan nào."
Bằng không sẽ thật sự làm cô đến nát mất.
Trình Du hôn vào cổ thiếu nữ, anh thè đầu lưỡi dùng một lực lớn đi về gặm cắn quanh đầu vú béo mập run rẩy, cô bé nhanh chóng lên đỉnh lần hai, miễn cưỡng cũng có thể cắm được ba ngón tay vào nhưng lại khó di chuyển, dịch nhờn bên trong cũng bị lấp kín không trào ra được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du không có kiên nhẫn, anh đẩy chân cô ra, trực tiếp hôn xuống, dùng đầu lưỡi khuếch trương cô.
"Xoa giúp chú một chút, Yêu Yêu..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh khàn giọng nói, tháo dây cột lấy hai cánh tay của thiếu nữ ra, đặt bàn tay nhỏ non nớt của cô lên trên dương vật lớn của mình, một lúc lâu sau thiếu nữ vẫn không cầm, uất ức nhìn cái thứ to lớn kia, đẩy ra: "Không muốn."
"Nắm chặt nó."
Ánh mắt của Trình Du trầm xuống, anh nắm lấy cằm của cô: "Bằng không sẽ cho em ăn đấy."
Thiếu nữ bĩu môi, khóc, nước mắt tí tách rơi xuống, bắt đầu bi thương kêu đau: "Em nói em ngứa... Bản thân em ngứa không chịu nổi rồi... Em hầu hạ chú không được... Chú xấu quá... Em ngứa muốn chết... Trình Du, cái tên bại hoại nhà chú..."
Trái tim Trình Du bỗng nảy lên vài cái, tay cô không nặng không nhẹ đánh lên cây gậy thật thô thật to của tay của anh, lúc trướng lớn nhất bị đánh có hơi đau một chút, nhất thời lòng anh lại loạn vì tiếng khóc của cô, nhếch miệng nở nụ cười, dùng đầu lưỡi đẩy hàm răng của mình một chút.
Làm cái gì đây.
Cưỡng gian.
Mẹ kiếp, anh còn lao lực như vậy, đã sắp nửa tiếng rồi, vẫn còn chưa cắm vào được đây.
Con mẹ nó, mày ngồi tù ngồi đến ngốc luôn rồi sao.
Trình Du đưa tay ôm cô nhóc đến, hôn lên môi cô, dùng sức cắn mạnh đầu lưỡi của cô, thiếu nữ lập tức mê loạn, ba chân bốn cẳng quấn lấy thân thể cường tráng của anh, bị anh hôn đến rên rỉ, ưỡn cao bộ ngực nhỏ nhòn nhọn cọ cọ anh, Trình Du vừa vuốt mông của cô vừa vuốt ve khe hở của cô, dùng quy đầu lớn cọ sát, cọ đến lúc cô lên đỉnh lần thứ ba, cuối cùng trong huyệt của cô cũng có hơi mềm mại.
Anh không để ý đến sự giãy dụa gào thét của cô, cắm đầu ngón tay vào, chạm đến lớp màng thịt chặt nhất kia.
Lần đầu tốt nhất là nam trên nữ dưới, Trình Du thả cô lên ghế sofa, kéo một cái chân cô lên, nhìn vào trong chiếc gương lớn ở phòng khách, tay chân của cô gái mảnh mai nho nhỏ, trông anh có vẻ vô cùng cường tráng, anh dằn ánh mắt đen tối xuống, dùng quy đầu của dương vật lớn cọ đến khi cô đầy dịch nhờn rồi bắt đầu vào, chặt--
Mấy giây đầu, đầu óc của Trình Du gần như trống rỗng, chưa từng chạm vào cô gái nào chặt nhỏ non như thế, thiếu nữ oa oa kêu loạn, đưa tay bắt lấy anh gào lên: "Chú không thương em nữa, Yêu Yêu đau, không được... A..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du để cô bắt lấy tóc của mình, lúc một bàn tay của cô vung lên mặt mình, anh mỉm cười ngậm lấy ngón tay bọc đầu dịch nhờn của cô.
"Mẹ nó, chú thua em rồi."
Anh nở nụ cười khàn thô, ngón tay cái liều mạng nhấn quy đầu một cái--
Tiến vào.
Cô bé hét lên một tiếng, đau đến khóc rồi, lập tức thanh tỉnh hơn không ít, ánh mắt có hơi rõ ràng.
Trình Du chỉ tiến vào một đốt ngón tay vẫn chưa đến, anh hít một hơi, vừa chạm vào điểm mẫn cảm của cô