Sáu năm trước.
Thành phố tỉnh lị Phan Dương trực thuộc huyện Lợi xảy ra một vụ án bạo lực gia đình không lớn không nhỏ. Trước đây, cảnh sát đã nhận điện thoại báo cảnh sát của gia đình này tới độ ngao ngán, cử người tới bao nhiêu lần, dùng hết các biện pháp hòa giải nhưng đều không hề có kết quả tốt đẹp.
Cũng phải thôi. Bạo lực gia đình mà. Ai quản nổi.
Lần này họ lề mề tới khi trời tối mới tới thì thấy máu me chảy đầy đất, bình rượu bể nát, đồ gỗ trong nhà vỡ tan tành và một người đàn ông nằm giữa vũng máu, mắt đã dại đi, chỉ còn bờ môi là còn có thể mấp máy.
Thật kỳ lạ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bình thường đều là anh ta đánh vợ gần chết, đánh nhiều tới độ người phụ nữ đó sắp hóa điên, nhưng cuối cùng có lần anh ta đã đánh chết vợ, pháp y giám định là nội tạng bị dập nát nhiều chỗ, hẳn là bị đánh tới chết, lúc đó anh ta quỳ dưới đất khóc nức nở, sau đó không biết dùng cách gì mà chỉ bị bắt mấy ngày lại được thả ra.
Nguyên nhân anh ta được thả là do bạo lực không phải nguyên nhân trực tiếp dẫn tới cái chết của người vợ, người vợ chết là do bệnh tim, ngưng tim đột ngột.
Đúng là người đàn bà ấy bị bệnh tim nhưng rốt cuộc trước phút lâm chung, người đàn bà ấy có lên cơn đau tim hay không thì không ai biết.
Lần này người bị đâm lại là gã đàn ông quen thói bạo lực gia đình này.
Mẹ Lâm nhìn họ, tay bà thoáng run lên, dường như chợt hiểu ra vấn đề, bà nói: “Cháu giúp Yêu Yêu sửa bếp ga đấy à? Cảm ơn cháu nhé, ăn vậy có đủ không? Không đủ thì để cô vào làm thêm cho.”
Ba Lâm tỏ thái độ nghiêm túc, chắp tay sau lưng, ánh mắt ông nhìn Lâm Yêu Yêu rất đáng sợ.
Lâm Yêu Yêu cụp mắt xuống, dựng thẳng tấm lưng mảnh mai lên, vẫn còn chưa hết tuổi ẩm ương, ngang bướng, lạnh lùng không nói tiếng nào.
Trình Du cười.
Một nụ cười rất kỳ lạ. Anh nhìn chằm chằm vào mẹ Lâm. Khoảnh khắc ấy, mẹ Lâm sợ toát mồ hôi lạnh.
Đến khi người ta về rồi, mẹ Lâm vẫn còn chưa hết sợ, ba Lâm nghiêm túc phê bình Lâm Yêu Yêu đang rửa bát:
“Người này là tội phạm giết người đấy, cuối cùng nạn nhân được một tiến sĩ có tuổi cứu sống, xác suất rất hi hữu, cho nên mặc dù cậu ta cố ý giết người nhưng vẫn thoát tội, nạn nhân không chết nên cậu ta mới được tha, nếu không thì sao có thể chỉ bị xử sáu năm tù được. Con nói xem, hạng người toan tính lại có thủ đoạn dã man như vậy thì có thể là hạng tốt lành gì đây!!”
Bác sĩ ngoại khoa Lâm tức nhăn nhó mặt mày, cô nàng đứng rửa bát cũng rất bực bội.
Giết người cũng phải có lý do chứ.
Cô có động gì tới anh đâu.
Cô chẳng hề để tâm chuyện này, ngủ trưa dậy, ngồi xem bộ phim thần tượng cực hot của hè này “Cám dỗ ái tình của tổng giám đốc sói”. Tên của bộ phim truyền hình này đọc lên nghe rất ngượng, nhân vật chính là một