Sau chuyện này, Tạ Kha cũng coi như trong họa có phúc, không chỉ được miễn cấm túc ở Tư Vô, mà còn khôi phục thân phận đệ tử nội môn.
Lúc trước hắn bị giáng xuống làm đệ tử ngoại môn vì Thẩm Vân Cố, bây giờ trở về nội môn cũng vì Thẩm Vân Cố.
Quả nhiên người này sinh ra là để đối nghịch với hắn.
Trước kia Tạ Kha tu kiếm đạo, bái nhập kiếm phong, nhưng cha hắn không nỡ để hắn bị bắt nạt, liền đem Tạ Kha về dưới môn hạ của mình.
Trọng Dương đạo nhân am hiểu luyện khí, là phong chủ khí phong.
Sau khi đem Tạ Kha về, mỗi người trong khí phong đều cảm thấy bất an.
Những nữ tu xinh đẹp hận không để tự bôi tro trát trấu lên mặt mình.
Nam tu cũng hận không thể xin ra ngoài du ngoạn.
Một mình Tạ Kha chiếm cứ một cái động phủ rõ to, vết thương đêm hôm đó kiếm Thẩm Vân Cố quét qua đều là vết thương ngoài da, nghỉ ngơi một chút là ổn.
Hắn nằm trên giường, trong tay nhanh chóng mở cuốn sách vừa mượn ở Tàng Kinh Các, đọc nhanh như gió.
Trong truyền thuyết có năm loại lửa, do thất tình lục dục giao thoa mà thành.
Bây giờ hắn phải luyện chế nguyên hỏa trước đã.
Ánh mắt Tạ Kha tạm dừng ở nơi nào đó trên không, sau đó đứng dậy, khoác thêm áo, đi nhanh về phía luyện khí các.
Trong phạm vi mười mét xung quanh luyện khí các đều cảm nhận được hơi nóng.
Luyện khí các cao trăm thước, khói đen cuồn cuộn bay thẳng lên trời.
Quản sự luyện khí các nhìn thấy Tạ Kha, cả người căng chặt: "Tạ Kha, ngươi đến làm gì?"
Tạ Kha lười biếng cười: "Ta mượn mấy quyển sách luyện khí về đọc, nhưng đọc mãi chẳng hiểu gì, nghĩ vẫn nên tới luyện khi các xem tận mắt mới hiểu được."
Quản sự: "......Ngươi là kiếm tu thì đến xem luyện khí làm gì."
Tạ Kha nói: "Ta đã đến khí phong, chính là người của khí phong, biết nhiều hơn chút vẫn tốt hơn."
Quản sự: "....Vậy để ta đưa ngươi đi."
Quản sự dẫn hắn đi tới lầu một, là nơi đệ tử nội phong luyện tập.
Ở đây có rất nhiều phòng, mỗi phòng đều có ba cái lò lửa lớn.
Quản sự nói: "Ở chỗ này ngươi có thể luyện ra vài thứ, nếu may mắn còn có thể luyện ra pháp khí cấp hoàng"
Thiên địa huyền hoàng là các cấp bậc luyện khí, cấp Thiên cao nhất, cấp Hoàng thấp nhất.
Bảo vật cấp Thiên ở Xích Dương cung, ngoại trừ Xích Dương kiếm của chưởng môn, cũng chỉ có Phù Sương kiếm trong tay Thẩm Vân Cố.
Thật là cái gì tốt đều bị y lấy mất.
Tạ Kha nghe quản sự giới thiệu, khóe môi treo ý cười, trả lời qua loa có lệ.
Quản sự nói: "Lửa ở đây là địa hỏa, vẫn luôn âm ỉ cháy, nếu tắt, ngươi qua bếp lò bên kia lấy lửa nhóm lại là được."
Tạ Kha gật đầu: "Dạ."
Quản sự nói: "Ta đi trước đây, ngươi nhớ chăm chú xem các sư đệ luyện khí đó."
Đi được vài bước, hắn không quên quay lại dặn: "Ngươi nhớ yên phận, đừng gây sự đó."
Tạ Kha: "Dạ dạ dạ."
Tạ Kha đi đến sau lưng một tiểu đệ tử mồ hôi đầy mặt, nhìn ngọn lửa đỏ đang cháy mạnh mẽ dưới bếp