"Xin lỗi, anh vừa nói gì?" Felix kéo tai nghe xuống hỏi.
"Bữa tối đã sẵn sàng," Erik nói.
"Em đang làm gì vậy? Tôi ở bên ngoài gõ cửa hồi lâu."
"Em không biết anh vào phòng ngủ của mình mà còn cần phải gõ cửa." Felix cười nói.
"Em đang nghe nhạc." Y cho hắn xem giao diện điện thoại.
"Khúc piano của Luke Faulkner.
— Anh có muốn cùng nghe với em không?"
"Dĩ nhiên."
"Chúng ta có thể vừa ăn vừa nghe." Felix đứng lên nói.
Họ tiến đến phòng khách và ngồi xuống bàn ăn.
Chính giữa mười mấy ngọn nến trà đang tỏa sáng là những con vẹm nhỏ màu xanh đen được xếp trong một chiếc dĩa thủy tinh hình bầu dục.
Trong hai cái đĩa tròn lớn là mì ống còn bốc hơi nóng, nhúng trong súp cá, được trang trí với mùi tây, hẹ tây và cà chua nghiền.
Một chiếc khăn ăn màu xanh lá cây nhạt được đặt dưới chiếc thìa và nĩa tròn xếp chồng lên nhau.
"Cảm ơn." Felix nói.
"Trông thật đẹp."
Y điều chỉnh điện thoại ở bên ngoài và đặt nó ở cạnh bàn.
Họ ăn vẹm và mì ống trong im lặng.
Tiếng piano réo rắt lấp đầy khoảng lặng ở giữa.
Erik liếc nhìn màn hình điện thoại, và bài hát đang phát là Daydreaming.
Hắn nhìn Felix trước mặt.
Bây giờ y mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu xám nhạt và đỏ tươi, và cúi đầu cuộn mì ống bằng một cái nĩa.
Một vài sợi tóc vàng rơi xuống trước mặt y, sáng lấp lánh trong ánh nến.
...Đôi mi dài và cong của Felix khẽ nhúc nhích, rồi nhếch lên.
Erik nhanh chóng cụp mắt xuống khi nhận ra rằng y đang nhìn mình; hắn không muốn chìm trong đôi mắt trong veo và quyến rũ ấy một lần nữa.
"Các bài tiếp theo là Ballade và New Beginning.".
Hắn nghe Felix nói.
"Tiếp đến là Sky và cuối cùng là White Clouds."
Bản nhạc piano đã kết thúc.
Trước mắt họ chỉ còn lại một ánh nến lung linh.
"Cảm ơn anh vì bữa tối." Felix đặt khăn ăn xuống.
"Rất ngon."
"Cảm ơn vì những bản nhạc của em." Erik trả lời.
"Vậy hiện tại chúng ta hòa nhau rồi?"
"Ừm."
Felix nói: "Album piano của Faulkner [1] là những bản nhạc yêu thích của em cho đến tận bây giờ."
Erik không khỏi ngẩng đầu lên nhìn y.
"Em cũng thích anh ta chơi những bản nhạc của Chopin [2] và Mozart [3], nhưng em vẫn thích anh ta đàn các tác phẩm của chính mình, cũng như các tác phẩm của Ludovico Einaudi [4].
Nghe chúng có thể giúp em thư giãn và bình tĩnh lại."
Erik nhìn y chằm chằm.
Felix lúc này trông thật yên bình và tự nhiên, và không thể nhìn thấy một chút dấu vết nào của cuộc xung đột và hớ hênh trước đó.
Felix nhấc điện thoại, nhấp vào hồ sơ nghệ sĩ trên Spotify và chuyển màn hình sang Erik.
"Faulkner là một nghệ sĩ piano và nhà soạn nhạc người Anh.
Anh ta còn chưa tròn ba mươi tuổi, không được nhiều người chú ý đến.
Em thực sự hy vọng anh ta sẽ nổi tiếng trong tương lai."
Erik nhìn người thanh niên trên màn hình một lúc.
"Tôi ghen tị với anh ta."
Felix mỉm cười.
"Erik, anh đẹp hơn anh ta rất nhiều."
"Tôi ghen tị khi anh ta có thể giúp em thư giãn." Erik nói.
"Còn anh thì cho em hạnh phúc."
Tim Erik đập nhanh hơn.
Tôi làm cho em hạnh phúc? Hắn nuốt vào câu hỏi suýt được thốt ra.
Felix dường như đang đi guốc trong bụng hắn, nói: "Cuối tuần này ở bên anh khiến em rất vui, Erik.
Cảm ơn rất nhiều vì sự hiếu khách của anh và tất cả những gì anh đã làm cho em." Y mỉm cười nhìn hắn.
Đáy lòng của Erik trầm xuống.
Đây không phải là câu trả lời mà hắn mong muốn.
Những lời khách sáo chu đáo đó là một kiểu cảm ơn bạn muốn nói với người chủ nhà hiếu khách khi bạn là khách đến chơi nhà.
Hắn nghĩ.
Em không nên nói với tôi những lời đó.
Em biết giữa chúng ta là hoàn toàn khác nhau.
...!Nhưng có lẽ tôi là người duy nhất nghĩ như vậy.
"Đừng khách sáo." Hắn trả lời.
Họ đứng dậy thu dọn chén đĩa và dọn dẹp mặt bàn.
Sau đó Erik bước đến lò sưởi.
Hắn quét tro ra khỏi lò, đổ vào thùng thiếc, lấy củi từ trong giỏ nỉ ra, cho vào lò sưởi và xếp từng miếng, sau đó thêm vài vụn gỗ mịn.
Một lần nữa, hắn nhìn ngọn lửa sáng ngời và ấm áp bốc lên, xua tan đi bầu không khí lạnh lẽo trong căn phòng.
Hắn trở lại ghế sô pha và ngồi xuống.
Sau một lúc, Felix bước đến và nằm xuống bên cạnh hắn, rất tự nhiên đặt đầu vào trên đùi hắn.
"Nghe nhạc tiếp nhé?" Y khẽ hỏi.
Hắn gật đầu.
Felix đã mở ứng dụng Spotify trên điện thoại của mình và chọn một danh sách phát.
Erik liếc xuống và thấy rằng tên của danh sách là "Erik".
Hắn hơi bất ngờ, bối rối và hạnh phúc.
Một giai điệu hắn biết và yêu thích vang lên.
"Tôi không biết, tôi đã tự hỏi mình: Làm thế nào em tìm thấy tôi? Một trong 80 triệu người." Đây là Max Giesinger [5].
"Mỗi khi đến lúc phải ra đi, tôi luôn bỏ lỡ những cơ hội này; trái tim đang nói, hãy ở lại, lý trí đang hét lên, hãy rời đi; trái tim ở trên lý trí." Đây là JORIS.
[6]
"Bởi vì nó sẽ không bao giờ biến mất, cơn sốt cổ xưa đó; nó sẽ luôn quay trở lại nhiều lần, bất cứ khi nào chúng ta ở bên nhau." Đây là "Die Toten Hosen".
[7]
"Vì vậy, hãy cho tôi nhiều hơn, thứ mà em gọi là tình yêu; ngay cả khi nó không phải là tình yêu, tôi vẫn yêu nó." Đây là BAUSA.
[8]
——Ôi Chúa ơi.
Tại sao mọi bài hát đều có vẻ liên quan đến Felix.
Erik nghĩ.
Mọi bài hát vốn dĩ quen thuộc với hắn, nhưng bây giờ nghe lạ đến không ngờ: dường như lúc này lời bài hát đột nhiên mang một hàm nghĩa rất khác.
Sau đó là Namika.
Cô ấy hát ngọt ngào và da diết:
"Je ne parle pas français (Tôi không nói được tiếng Pháp), nhưng hãy tiếp tục: mọi thứ anh nói đều nghe thật tuyệt vời;
"Cứ để thời gian đứng yên như thế này, tôi hy vọng tôi có thể hiểu được anh; Je ne parle pas français (Tôi không nói được tiếng Pháp), nhưng hãy tiếp tục." [9]
Erik không thể không dịch chuyển một chút trên ghế sofa.
"Chuyện gì vậy?"
"Không có gì." Erik nói.
"Tôi chỉ cảm thấy...!ừm, tôi cũng không biết tiếng Pháp."
Felix ngẩng mặt lên, nhìn hắn, mỉm cười.
Đôi mắt xanh lục sáng ngời và đường cong của đôi môi khiến Erik nhất thời quên cả hô hấp.
"Vậy thì anh có muốn nghe điều gì đó đẹp đẽ từ em không?"
"Muốn."
"Erik, tu es mon plus beau rêve.
Jaimerais pouvoir rester avec toi pour toujours.
Tu es lamant que jai tant désiré.
Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps.
[10]"
"Câu đó nghĩa là gì?"
"Erik, đôi mắt của anh là thứ ngọt ngào và ấm áp nhất trên thế giới.
Dưới ánh mặt trời, chúng trông giống như siro trong suốt đang chảy xuôi; và vào lúc này, chúng giống như chocolate được hòa tan một nửa."
"...!Ồ." Erik đỏ mặt.
Felix ngồi dậy.
Họ bắt đầu hôn nhau.
Đầu tiên là sự nhẹ nhàng, dịu dàng và ngọt ngào, sau đó dần dần trở nên cuồng nhiệt, ẩm ướt và khao khát.
"...!Phòng ngủ?" Erik thở ra một hơi.
"Phòng ngủ!"
Họ một trước một sau chạy vào cửa.
Felix nhảy lên giường trước, sau đó quỳ lên, ôm lấy cổ Erik, ngẩng mặt lên để cả hai cùng nhau tiếp tục nụ hôn ban nãy.
Erik hôn y và cởi cúc áo sơ mi của y, và sau đó hắn nhớ ra điều gì đó.
"Tôi vẫn chưa thay ga trải giường."
Felix cắn chặt môi.
"Nếu anh dám dừng lại để tìm ga trải giường, em sẽ giết anh."
Erik không dừng lại: hắn vội vã cởi quần áo của Felix và cảm thấy những ngón tay khéo léo của người kia kéo thắt lưng quần jean của hắn hai, ba lần, tháo nút quần và kéo khóa.
Tính khí của hắn đã run rẩy đứng lên dưới lớp quần lót.
Hắn cởi chiếc áo thun của mình ra, còn Felix thì cởi quần lót của hắn, sau đó y cúi xuống và đưa lưỡi liếm gia hỏa của hắn một cái - cái liếm vừa dài và ướt át, khiêu khích đến cực điểm, thằng nhỏ của Erik ngay lập tức cương cứng lên, thẳng tắp hướng về phía trước dò xét mấy lần.
Erik thở hổn hển, và lập tức đè Felix xuống giường.
Ơn trời là hắn có một chiếc giường đôi, hắn nghĩ.
Hắn dùng một tay đẩy chiếc chăn sang một bên một cách bừa bãi, và tay kia thò vào dưới cơ thể đối phương, háo hức kéo quần của y xuống và sau đó là quần lót.
...!Cuối cùng thì cũng ổn.
Cả hai người đều bị lột sạch, cơ thể trần truồng của họ ép chặt vào nhau, cảm giác thật đẹp và thật sướng.
Hắn cúi đầu hôn Felix, và bắt đầu dùng phía dưới của mình va chạm vào người y.
"Chờ một chút." Felix giữ hắn lại.
"Cần bôi trơn...Chỗ phải được mở rộng." Y thở hổn hển nói.
"Lần trước em đã chuẩn bị tinh thần trong phòng tắm, nhưng bây giờ anh phải đợi một lúc."
Erik vươn tay nhặt lọ kem bôi trơn trên bàn đầu giường, đổ lên tay, bôi lên lưng Felix, sau đó từ từ đưa ngón tay vào trong cơ thể y.
Felix nhanh chóng thở hổn hển.
Khi đến một nơi nào đó, y co rúm một chút, sau đó cơ thể y thư giãn và thả lỏng ra.
"Chính là chỗ đó." Y nói với vẻ mặt đầy mê hoặc.
Đôi mắt xanh lục của y ướt át, khuôn mặt đỏ bừng, và đôi môi khẽ mở.
Erik bị biểu hiện của y làm cho phát điên lên, hắn chỉ muốn lập tức rút ngón tay đang đút vào trong cơ thể y ra, sau đó thay thế bằng thứ khác.
—— Hắn khó khăn kiềm chế được bản thân, chỉ cúi đầu hôn lên môi Felix, sau đó lại thêm một ngón tay vào.
Ngón tay của hắn từ từ rút ra cắm vào cơ thể của y.
Felix thấp giọng rên rỉ, cắn môi - màu sắc trên môi quá tươi sáng và mãnh liệt đến mức không thể nào biến đi được.
Tinh thần của Erik sắp tan ra, hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi đó - chúng đang tỏa sáng ẩm ướt, và một hoặc hai tiếng thở hổn hển thoát ra từ lúc nào – hắn nghi ngờ chính mình còn chưa đi vào cơ thể Felix đã bị nhũn ra.
"...Em nghĩ có lẽ là được rồi." Felix thì thầm.
Erik nhanh chóng lấy một cái bao cao su, cắn xé ra.
Hắn đeo bao cao su vào, và lại cúi xuống hôn lên hai đôi môi mềm mại - chúng gần như có phép thuật, và hắn cảm thấy mỗi lần hắn chạm vào chúng, hắn sẽ cứng hơn một chút, ngay cả khi thực sự không thể cứng hơn được nữa.
Hắn đè Felix xuống và dùng bộ phận đã bị trướng đau của mình ấn vào mặt sau của y.
Vừa tiến vào một chút, người dưới thân lập tức hít vào một hơi, âm thanh còn mang theo chút đau đớn.
"Tôi có làm em bị thương không?" Erik lo lắng hỏi.
Hắn không nhận được câu trả lời ngay lập tức, vì vậy hắn đã rút lui.
Felix thở dài, quay lưng về phía hắn.
"Không sao, nằm xuống cạnh em và đi vào từ phía sau...!sẽ dễ dàng hơn."
Erik nằm xuống bên cạnh y.
Hắn ôm lưng Felix từ phía sau và hôn lên vai và cổ y.
Hắn không ngừng vuốt ve cơ thể mảnh mai và xinh đẹp trước mặt, từ ngực, bụng dưới, eo, đến đùi trong...!cuối cùng cầm lấy cậu nhỏ của y.
Với chuyển động của những ngón tay, Felix thở ngày càng nhanh, và cơ thể y hơi run lên, y nôn nóng ngả người ra sau, dụi chân vào cái đùi cứng cáp của Erik.
Erik cảm thấy cơ thể Felix thư giãn và chấp nhận hắn từng chút một.
Hắn ấn người y lên một chút để có thêm không gian di chuyển,