Khi Hạ Tử Yên 15 tuổi cô đã gặp được người khiến trái tim cô rung động.
Vào một ngày khi Hạ Tử Yên đang loay hoay chuẩn bị đi làm thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, cô liền chạy ra mở cửa, hỏi:
- Xin chào, anh là?
Trước mặt cô là một anh chàng với gương mặt điển trai, nụ cười tỏa nắng, cao ráo, Hạ Tử Yên thất thần trước nụ cười của anh.
Thấy cô nhìn mình chằm chằm, anh ngại ngùng lên tiếng;
- Chào em, Anh là hàng xóm mới, từ giờ anh sẽ sống ở căn nhà đối diện nhà em.
- A, chào anh, vậy sao, em là Tử Yên, Hạ Tử Yên.
- Anh là Tề Phi.
Rất vui được làm quen.
Đây cũng là lần đầu cô gặp anh.
Nụ cười của anh khiến trái tim cô đập chệnh một nhịp.
Anh là một người tài giỏi, với nụ cười ấm áp khiến bao cô gái gục ngã.
Khi anh vẫn còn đi học đã mở được một quán cà phê nổi tiếng, vì để được gặp anh nhiều hơn nên cô đã đến xin việc ở đó.
Nhưng một điều trớ trêu là lâu ngày tiếp xúc cô phát hiện ra rằng anh thích chị gái cô, khi biết được trái tim cô như bị bóp nghẹn vậy, nhưng cô thích anh cô có nên từ bỏ không.
Hạ Tử Yên đã cố gắng từ bỏ nhưng không được.
Cô đã nhiều lần muốn thổ lộ tình cảm với anh nhưng rồi lại thôi, cô quyết định chỉ thích thầm anh, nếu có cơ hội cô sẽ tỏ tình sau.
Ông trời như nghe thấy lời thỉnh cầu của cô mà cho cô một cơ hội.
Ngày mà chị gái cô kết hôn, cô đã nắm bắt thời cơ, cô cố tình uống rượu lấy cớ bắt anh đưa về.
Về đến cửa cô vội giữ tay anh lại, ngấp ngừng mãi cô ới dám lên tiếng:
- Anh Tề Phi, em có chuyện muốn nói.
- Có quan trọng không, giờ anh muốn nghỉ ngơi.
- Chỉ một chút thôi.
- Được thôi, em nói đi.
- Từ lâu em đã thích anh, từ lần đầu chúng ta gặp nhau, nếu anh chưa có người yêu, nếu em tỏ tình anh đồng ý được không?
- Em là….đang tỏ tình anh sao? Nhưng anh đã có người trong lòng rồi.
Xin lỗi em.
Hạ Tử Yên đã lường trước được kết cục rồi, nhưng vẫn cố chấp, giờ thì cô phải làm sao đây, lỡ sau này khi 2 người gặp mặt sẽ rất khó xử.
- Không sao mà, vậy… em vẫn có thể làm bạn với anh được chứ.
- Ừm, nếu em em nói xong rồi thì hãy về nghỉ ngơi đi.
- Tạm biệt.
Từ ngày hôm đó cô chưa gặp lại anh lần nào, có lẽ đến cả bạn cũng không thể làm rồi.
Hạ Tử Yên mỗi lần nhớ đến đêm hôm đó cô thật sự thấy rất hối hận, cuối cùng sao cô lại làm vậy chứ.
Hạ Tử Yên giờ đang là sinh viên năm 2 khoa kinh tế, cô không thích kinh tế lắm nhưng vì anh mà cô lao đầu vào, chỉ để kiếm cớ hỏi bài anh, kiếm cớ gặp mặt anh.
Nhưng giờ muốn gặp anh rất khó kể cả khi đi làm ở quán cà phê.
Mỗi lần nghĩ đến cô đều rất buồn, nhưng hôm nay cô xem được một bộ phim cô thấy mình thật giống nhân vật phụ của bộ phim vậy, nhưng ít ra cô gái đó còn dám theo đuổi kể cả khi bị từ chối, còn cô thì sao đến chạm mặt anh cũng không dám.
Hạ Tử Yên khóc xưng cả mắt, ngày hôm sau cô vẫn cố gắng lê thân xác mệt mỏi đi học và đi làm, cô không dám