Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1120


trước sau

Chương 1120

Khuôn mặt dụ người này, cô nhất định phải trông coi chặt chẽ, tuyệt đối không thể để tiểu yêu tinh nào khác câu anh đi mất!

“Em muốn phần thưởng gì?”

Nhan Nhã Tịnh cười híp mí nắm lấy bàn tay to lớn của anh, “Anh Hai, chúng ta đi hẹn hò được không?”

Nhan Nhã Tịnh tất nhiên không chỉ đơn thuần muốn hẹn hò với Lưu Thiên Hàn.

Vị sư huynh nghiên cứu chuyên ngành tâm lý học kia của cô từng đã nói, không thể dùng thuật thôi miên để cưỡng ép thức tỉnh ký ức cho Lưu Thiên Hàn được, cách duy nhất để anh khôi phục ký ức chính là tự mình từ từ nhớ lại.

Cô muốn đưa anh đến những nơi mà trước kia bọn họ từng đến, đi những con đường mà bọn họ từng đi qua, ôn lại những ngọt ngào ấm áp dọc đường.

Ký ức khắc sâu nhất trong cô, đó là lần bọn họ hẹn họ trong rừng cây nhỏ ở Đại học Vân Hải, tối nay cô quyết định mang anh trở lại trường Đại học Vân Hải, biết đâu, ôn lại chuyện cũ anh liền đột nhiên nhớ lại những ký ức trước kia thì sao!

Tốt đẹp biết bao!

Tâm trạng Lưu Thiên Hàn lại không hề tốt đẹp một chút nào, bây giờ anh chỉ muốn làm chuyện xấu, ai muốn cùng cô đi hẹn hò chứ!

Nhưng mà…

Nhìn dáng vẻ đáng thương tội nghiệp của cô, nửa câu cự tuyệt anh cũng nói không ra lời, chỉ có thể xị cái mặt đen theo cô đi hẹn hò.

Nhan Nhã Tịnh thấy gian kế của mình đạt thành, cười giống như con tiểu hồ ly trộm được cá, cô nịnh nọt ôm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn, “Anh Hai, anh cũng tốt nghiệp trường Đại học Vân Hải nhỉ? Tối nay chúng ta về trường cũ nhìn

xem được không? Trước kia em cứ nghĩ, muốn cùng người đàn ông mà em thích, thả bước dạo trong rừng cây nhỏ của Đại học Vân Hải, nói chuyện tình yêu.”

“Anh Hai, tối nay nguyện vọng của em được thực hiện rồi, trong lòng em rất vui!”

Nhìn cô gái nhỏ trước mặt cười đến mắt đẹp cong cong, khoé miệng Lưu Thiên Hàn cũng kìm không được mà nhếch lên.

Thủa thiếu thời, mỗi người đều có nguyện vọng, anh không ngờ tới là trong nguyện vọng thủa thiếu thời của cô còn có cả anh, trong lòng anh cũng vui.

Lưu Thiên Hàn dùng sức nắm chặt bàn tay nhỏ của Nhan Nhã Tịnh, tối nay, anh sẽ giúp cô thực hiện mộng tưởng của thời thanh xuân niên thiếu, để cô một đời không tiếc nuối.

Rừng cây nhỏ của Đại học Vân Hải vẫn giống như trước kia, là thánh địa hẹn hò của các đôi tình nhân nhỏ.

Chủ động đưa Lưu Thiên Hàn đến một nơi như này, thực ra Nhan Nhã Tịnh cũng có chút ngại ngùng.

Anh Lưu suốt ngày luôn bày ra một vẻ tiết tháo cao thượng, cô sợ anh chê cô không có mục đích sống!

Quả nhiên, vừa vào trong rừng cây nhỏ, Nhan Nhã Tịnh liền bị Lưu Thiên Hàn ghét bỏ, “Nhan Nhã Tịnh, nguyện vọng của em chính là nói chuyện tình yêu ở nơi như này?”

Nhan Nhã Tịnh nghiêm chỉnh ngồi ngay, một bộ đứng đắn nói, “Anh Hai, em cảm thấy ở trong này rất tốt đó chứ! Trong này có cây, có hoa, có tiếng côn trùng kêu, có người mình thích ngồi cùng, ý cảnh biết bao nha!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện