Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1204


trước sau

Chương 1204

Lúc này cô ta mới hiểu được chân lý của câu nói.

Thà đối thủ mạnh còn hơn đồng đội ngu!

Đồng đội ngu thật sự là không muốn tý nào.

Cung Tư Mỹ là người để ý mặt mũi, cô ta không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa, cô ta lạnh lùng liếc Chu Tịnh một cái: “Tiểu Tịnh, chúng ta đi về thôi! ”

“Tiểu Mỹ, tớ không về”

Cung Tịnh trước nay là người tự cho mình là đúng, mắt nhìn bạn trai của bạn thân mình bị người mình ghét nhất cướp mất, cô ta sao mà chịu nổi!

Cô ta hất tay Cung Tư Mỹ ra, tức tối bước lên trước một bước: “Cô nói rõ ràng cho tôi biết, cô cướp người yêu của Tiểu Mỹ đúng không? ”

Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói gì, Chu Tịnh càng tức hơn, co ta chỉ thẳng vào mặt Nhan Nhã Tịnh mắng: “Sao cô lại không biết xấu hổ như vậy! Đến cả anh trai chồng của không bỏ qua! Cô có biết cậu hai Lưu và Tiểu Mỹ của chúng tôi sẽ kết hôn đó! Hiện giờ cô đang cướp đoạt chồng người khác, cô câu dẫn cậu hai Lưu, cô là cái thá gì! ”

Nếu không phải nhiều người đang nhìn như vậy, Nhan Nhã Tịnh sợ quan hệ giữa cô và Lưu Thiên Hàn bị người người đều biết đến thì với cái miệng thối của Chu Tịnh, cô đã sớm đem cô ta đánh đến mức hoài nghi nhân sinh rồi. Nhưng hiện tại cô chỉ muốn tránh khỏi tầm nhìn của mọi người, quan hệ của cô và Lưu Thiên Hàn không bị lộ ra.

“Anh Lưu, chúng ta đi thôi. ” Nhan Nhã Tịnh đẩy nhẹ Lưu Thiên Hàn một cái ,nhẹ giọng nói.

“Cô nói rõ ràng cho tôi! ” Chu Tịnh không chịu bỏ qua mà tóm lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh: “Bỏ cậu hai Lưu ra! Xin lỗi

Tiểu Mỹ! ”

Xin lỗi Cung Tư Mỹ?

Nhan Nhã Tịnh thật sự bị sự thiểu năng của Chu Tịnh chọc cười, Nhan Nhã Tịnh cô kể cả có đi xin lỗi con chó con mèo cũng tuyệt đối không xin lỗi Cung Tư Mỹ!

Thấy Nhan Nhã Tịnh không có ý xin lỗi Cung Tư Mỹ, Chu Tịnh cười lạnh, dơ tay liền muốn tát vào mặt Nhan Nhã Tịnh.

“Đồ mặt dày, cướp bạn trai của Tiểu Mỹ! Hôm nay tôi sẽ giúp Tiểu Mỹ dạy dỗ cái loại hồ lý tinh không biết xấu hổ như cô! Cũng để cậu hai Lưu nhìn rõ cô là loại rác rưởi gì! ”

Cái tát của Chu Tịnh còn chưa giáng lên mặt Nhan Nhã Tịnh thì tay cô ta đã bị Lưu Thiên Hàn bóp chặt lấy, đau đến hoài nghi nhân sinh.

“Cậu hai Lưu, mau buông tay, buông tay ra! ”

Tiểu thư nhà giàu như Chu Tịnh chưa từng chịu đau như vậy, cô ta đau đến mức rớt nước mắt, đáng thương hề hề mà nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, đau lắm! Anh buông tay được không? Tôi thực sự đau lắm đó! ”

Cung Tư Mỹ mặc dù rát đau đầu với đồng đội heo như Chu Tịnh, nhưng dù sao sau này còn cần Chu Tịnh làm việc cho cô ta, lúc này đây cô cũng không thể bỏ mặc làm ngơ được.

Cô ta bước lên một bước, bày ra bộ dạng vì đại cục nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, Tiểu Tịnh không phải cố ý chọc tức anh đâu, anh tha cho cậu ấy lần này được không? ”

Lưu Thiên Hàn không có chút ý định gì là muốn tha cho Chu Tịnh, đôi mắt lạnh lẽo của anh lạnh lùng ghim trên khuôn mặt của Chu Tịnh: “Nói! Ai là hồ ly tinh! Ai là rác rưởi! “


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện