Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1278


trước sau

Chương 1278

Anh luôn nói, bảo cô đừng tự rước nhục vào người nữa.

Thì ra, người tự rước nhục vào người ấy vẫn luôn là anh!

Lưu Thiên Hàn quay người, anh giơ tay bóp chặt cằm của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt lạnh lùng như mũi tên: “Nhan Nhã Tịnh, cô nhìn cho rõ đây, tôi là Lưu Gia Thành! Cho dù tôi và Thiên Hàn có gương mặt giống hệt nhau thì tôi cũng không phải là nó! Tôi là Lưu Gia Thành, tôi không phải là người thay thế của bất cứ ai, chỉ là Lưu Gia Thành mà thôi!”

“Anh Lưu, người không rõ là anh mới đúng! Anh không phải là Lưu Gia Thành, anh là anh Lưu của em! Anh là người đàn ông của em!”

Đầu Nhan Nhã Tịnh đau như búa bổ, nhưng lý trí còn sót lại vẫn nói cho cô biết người đang đứng trước mặt cô đây chính là người đàn ông cô yêu nhất!

Sao anh có thể biến thành người khác được chứ!

“Nhan Nhã Tịnh, cô hết thuốc chữa thật rồi!”

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng buông cằm Nhan Nhã Tịnh ra, anh quay người lại rồi nhanh chóng bước ra khỏi Tầm Viên.

“Anh Lưu, anh quay lại đây.” Nhan Nhã Tịnh hoảng hốt chạy theo, cô ôm chặt lấy cánh tay của anh rồi nói: “Anh Lưu, em không cho anh đi tìm Cung Tư Mỹ! Anh là chồng của em, em không cho phép anh và Cung Tư Mỹ ở bên nhau!”

“Nhan Nhã Tịnh, biến đi!”

“Em không biến!” Nhan Nhã Tịnh cố sống cố chết nắm chặt lấy cánh tay của anh, tuyệt vọng cộng với nỗi sợ bị người ta vứt bỏ: “Đời này anh đừng hòng đá em đi! Anh Lưu, em thật sự rất thích anh, rất thích anh. Anh đừng đi tìm Cung Tư Mỹ, chúng ta bắt đầu lại được không?”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh kiễng chân, cô thử hôn lên

môi Lưu Thiên Hàn.

Mang theo sự lấy lòng rõ ràng, và cả sự đáng thương không nói được thành lời.

Lưu Thiên Hàn cố dằn lại sự rung động trong lòng mình, anh đứng im tại chỗ như bị đóng băng, nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh rồi nói: “Nhan Nhã Tịnh, đừng cố nữa, cô làm thế này không khiến tôi thấy hứng thú chút nào hết, trái lại chỉ khiến tôi ghê tởm thôi!”

Đúng vậy, anh không nên có bất kỳ hứng thú gì với cô cả, dù là cơ thể hay là trái tim cũng thế!

Trước giờ anh vẫn luôn là người bình tĩnh, biết kiềm chế, có biết bao người con gái muốn nghĩ cách tán tỉnh anh nhưng trái tim anh vẫn không có lấy một gợn sóng!

Anh có thể lạnh lùng thờ ơ với những người con gái khác, vậy thì chỉ cần anh muốn anh cũng có thể làm như thế với Nhan Nhã Tịnh!

Nghĩ vậy, anh bèn lạnh lùng vô tình đẩy cô ra: “Biến đi, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu không nhất định tôi sẽ giết chết cô!”

Thấy Nhan Nhã Tịnh mất kiểm soát trượt xuống đất vì sức lực của mình, Lưu Thiên Hàn vô thức đưa tay ra muốn kéo cô dậy, nhưng cuối cùng anh vẫn kìm lại.

Anh buộc mình phải tim lạnh như sắt, nhanh chóng dời mắt khỏi cô, lao ra khỏi Tầm Viên mà không hề ngoái đầu lại.

Anh bước đi rất vội vã, vì sợ rằng nếu đi chậm hơn một chút, mọi sự ngụy trang đều sẽ sụp đổ.

Lưu Thiên Hàn không về biệt thự mà quay trở lại văn phòng của mình.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện