Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1335


trước sau

CHƯƠNG 1335

Chỉ có điều trằn trọc quá lâu khiến Lưu Thiên Hàn không ngủ được nữa, mãi đến sáng sớm, anh mới mê man chìm vào giấc ngủ.

Buổi sáng thức dậy, cảm thấy có một vòng tay mạnh mẽ ôm chặt lấy mình, cô bị dọa giật mình.

Tối qua rõ là cô ngủ trên sô pha, sao có thể bị giam cầm như thế này?

Hơi thở quen thuộc phảng phất trên chóp mũi, Nhan Nhã Tịnh lập tức hiểu ra, người đang ôm cô không ai khác ngoài anh Lưu!

Anh Lưu không nỡ để cô ngủ sô pha.

Ruột gan Nhan Nhã Tịnh đã mềm nhũn, quay mặt sang thấy Lưu Thiên Hàn đã ngủ say, cô đánh bạo đặt lên môi anh một nụ hôn chuồn chuồn đạp nước.

Nhan Nhã Tịnh làm chuyện xấu xong liền muốn chuồn đi, cô còn chưa kịp giữ chút khoảng cách với anh thì cô liền chú ý thấy có một đôi mắt đen nháy đang nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.

Nhan Nhã Tịnh bị tình huống bất ngờ này dọa cho nhảy dựng, cô dùng đôi mắt ngái ngủ nhìn Lưu Thiên Hàn, tội nghiệp gọi một tiếng: “Anh hai…”

Nhan Nhã Tịnh không sợ Lưu Thiên Hàn mắng cô, kể cả anh dọa muốn đánh gãy chân của cô thì thực ra cô cũng không có sợ lắm, cô sợ nhất là anh Lưu không nói một lời mà cứ lạnh lùng nhìn cô chằm chằm như thế này, dường như giây tiếp theo anh sẽ lập tức vứt cô ra ngoài cửa sổ vậy.

Nhan Nhã Tịnh mặc dù chột dạ nhưng đầu óc lại quay khá nhanh.

Con ngươi cô xoay một vòng, dự định người xấu kể tội trước.

“Anh hai, rõ ràng em ngủ ở sô pha cơ mà, sao anh lại ôm em lên giường vậy? Chúng ta đã nói rõ ràng rồi mà, bây giờ chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, bạn bè bình thường nào buổi tối lại ngủ chung một cái giường chứ! ”

“Anh

hai, anh nói thực lòng đi, anh ôm em lên giường có phải là muốn ăn đậu hũ của em không? ”

“Ha! ”

Lưu Thiên Hàn cười gằn: “Vừa ăn cướp vừa la làng?! Nhan Nhã Tịnh, ai cho em hôn trộm tôi! ”

“Em không có! ”

Nhan Nhã Tịnh vội vàng phủ nhận: “Lúc nãy là không cẩn thận đụng phải môi anh thôi, em ngủ ngon như vậy, sao có thể hôn trộm anh được! ”

Nhan Nhã Tịnh không giỏi nói dối, lỗ tai cô đều đỏ chót rồi, nhưng vì không để rơi vào thế yếu rồi bị anh Lưu vứt ra ngoài, cô vẫn kiên trì nói tiếp: “Ngược lại là anh, anh hai, anh nhân lúc em ngủ say, anh ôm em lên giường, ai biết anh là gì em rồi chứ! ”

“Anh hai, anh nhất định cũng hôn trộm em rồi! Hoặc là trừ việc hôn trộm em ra, anh còn làm chuyện khác với em! ”

Nhan Nhã Tịnh nói xong câu này, cảm thấy cơ thể mình cũng có có khác thường, dường như…

Nhan Nhã Tịnh tiếp tục lên án Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, anh không biết xấu hổ! ”

Liên tục nói nhiều lời xấu hổ như vậy, khuôn mặt mo của Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng đỏ, gần như muốn nhỏ ra máu luôn rồi, may mà trong phòng không bật đèn, Lưu Thiên Hàn không nhìn thấy sự quẫn bách trên mặt cô.

Đương nhiên, Nhan Nhã Tịnh cũng không thấy được, khuôn mặt anh tuấn của Lưu Thiên Hàn càng ngày càng đen như mực.

Sắc mặt của Lưu Thiên Hàn rất khó coi, bị Nhan Nhã Tịnh vạch trần chuyện tốt mà an h đã làm, sao anh không thẹn quá hóa giận được!

Nhưng, anh sẽ không thừa nhận!

“Nhan Nhã Tịnh, em tự tin thật đấy! “


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện